Sau khi Hứa Thừa và Hàn Ngang trở về, cả ba nữa cùng ôn tập. Ba họ từ nhỏ đến lớn đều cùng đến trường, cùng học hành, cùng bài, hiện tại cần học những thứ căn bản, thể trực tiếp ôn tập luôn. Họ thường xuyên kiểm tra lẫn , đôi khi sẽ đặt câu hỏi và cùng thảo luận để trả lời.
Bên cạnh đó, trong đội cũng nhiều thi đại học. Biết ba đứa đều thành tích học tập nên mấy ngày nay ghé qua hỏi bài, đôi khi họ tới hỏi bài lúc Hứa Nặc còn kịp tỉnh giấc, ở đây ăn trưa luôn mới về, chiều tiếp tục đến, đợi Hứa Nặc ăn xong cơm tối mới chịu rời .
Hứa Nặc hiểu tâm trạng của những đội viên , cô dùng hết khả năng để giúp đỡ họ, nhưng cô thật sự chịu cái tính tình “sốt ruột” của mấy . Bị họ phiền, nguyên một ngày nay Hứa Nặc, Hứa Thừa Hàn Ngang đều nhiều thời gian ôn tập,vì Hứa Thừa với Hàn Ngang thành tích cũng , khi Hứa Nặc hai họ chính là lựa chọn hàng đầu để nhờ giúp đỡ của những .
Dù chắc chắn về bản nhưng lúc Hứa Nặc nghĩ rằng nên ôn tập nhiều nhất thể, cô thật sự lãng phí thời gian trong thời điểm . Chủ yếu vì mấy hỏi một câu thực sự là quá đơn giản, thậm chí những câu đáp án ngay trong sách. Hứa Nặc cảm thấy chỉ cần họ chịu sách giáo khoa vài thì sẽ thắc mắc những câu đơn giản như .
Hứa Thừa và Hàn Ngang cũng phiền, hai họ cùng Hứa Nặc kiên nhẫn giảng giải trong ba ngày, ngày thứ tư phát hiện nhiều vẫn tiến bộ chút nào, họ liền đuổi hết mấy tới hỏi bài.
Không đến chuyện khác, Hứa Nặc hỏi nhiều đến mức giọng của cô trở nên khàn đặc.
"Mấy cái mà hỏi qua đáp án đều ở trong sách cả, nếu họ thật sự chú tâm sách thì sẽ cần bọn giải pháp giúp, em hiểu tại một câu đơn giản như cần xác nhận nhiều . Họ bọn chỉ nghĩ cho bản cũng , bọn ích kỷ cũng , em chịu đựng loại nữa."
Hàn Ngang tiếp lời: "Mỗi buổi sáng bọn còn kịp rời giường họ tới hỏi bài, ngoài việc ăn cơm thì cứ dính lấy bọn , thời gian đều dành cho họ hết , bọn ôn tập đây?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-279.html.]
Hiếm thấy hai nổi giận, Hàn Ngang ít khi nào nhiều như , trong lúc nhất thời nóng giận cả hai đúng thật là cho khác sửng sốt.
Thật mấy đó cũng chính đúng là vấn đề, nhưng chỉ còn một chút thời gian ít ỏi, cho dù họ nghiệp lâu là sinh viên mới nghiệp, kể cả họ học giỏi đến , lúc tất cả đều tự tin. Nhóm Hứa Nặc học , hơn nữa Hứa Nặc còn tự và xuất bản sách, trong mắt họ cô chính là năng lực cao nhất, nhóm cô phụ đạo vẫn hơn là tự học. Biết bản chậm trễ nhóm Hứa Nặc ôn tập, nhưng chẳng còn cách nào khác, chính họ cũng như .
Hứa Nặc những biểu cảm khác của mấy mặt, trong lòng cô hiểu phần nào suy nghĩ của họ. mấy ngày qua cô thực sự chịu đủ , cô cũng quên phần của Hứa Thừa và Hàn Ngang, nên cô : "Kỳ thi tuyển sinh ngừng mười năm, bây giờ khôi phục, tất cả trong lòng đều đang căng thẳng sợ rằng bản thi đỗ. bọn là giáo viên, cũng hợp giáo viên, bọn rời trường học mấy năm, bọn cũng cần ôn tập ."
"Hay là như , trở về nhà tự học, đem mấy đề vấn hiểu ghi chú , thứ năm hàng tuần đây, bọn giúp giải đáp, còn những ngày khác mong cho bọn chút gian riêng tư để ôn tập."
"Dù bọn cũng đỗ đại học."
DTV
Nhóm thì còn gì để , miệng giật giật, nhỏ giọng thầm một câu: "Chúng lâu sách, nếu bây giờ tự học, thật thấy là sẽ chẳng trò trống gì."
"Đến bản mà còn thể tin tưởng, còn thi cái gì? Tốt hơn là nên giữ sức mà ở nhà trồng trọt ." Hứa Thừa khịt mũi nhạo, nể tình đồng hương, cúi đầu thấy ngẩng đầu liền thấy, cũng gì quá đáng.
Hứa Thừa ấn tượng với chuyện , tên đó là con cưng trong nhà, gia đình họ năm cô con gái chỉ duy nhất một con trai, khi sinh , tên đó nuông chiều vô điều kiện. Tuy rằng học thức, nhưng chẳng lấy chút lý tưởng sống, ở trường học gây chuyện, vi phạm nội quy đại đội trưởng đích tới cứu. Trong nhóm tới hỏi bài, tên đó so với học sinh tiểu học cũng bằng, đến nhà họ Hứa đảo mắt một vòng, còn Hứa Thừa và Hàn Ngang vài bắt đang tính trộm đồ của nhà họ Hứa.