Người Hứa Thừa chất vấn dám cãi, phản bác nhưng thấy Hứa Thừa và Hàn Ngang với tư thế hiên ngang giống như cây bạch dương, nhất thời cả mềm nhũn.
"Không đến thì đến, như ai cũng thích hỏi bài các ." Tên đó thầm xoay bỏ chạy. Mấy còn cũng hổ mà về, cho dù ở để hỏi thêm vài vấn đề, nhưng bộ dạng Hứa Nặc và hai chắc chắn là thể hỏi thêm , may mà thứ năm hàng tuần còn thể đến hỏi bài, thì họ chẳng cái gì bây giờ.
Mọi , Hứa Thừa thở dài một cảm thấy nhẹ nhõm, uống ngay một cốc nước, đó mới : "Phải chẳng khi trường hầu hết khiến thức đều trở nên vô dụng, thấy nhiều kiến thức căn bản còn quá kém."
"Cũng còn cách nào khác, vốn lúc học chắc đàng quàng nghiêm túc, với nghiệp nhiều năm như đụng qua sách, chắc chữ thầy trả cho thầy mất ." Tình hình hồi chính là như , nhiều nhà giáo điều về vùng sâu vùng xa, đánh thành xú lão cửu*, còn phần lớn đều cách khôn ngoan để bảo vệ bản . Hứa Nặc hồi Hứa Ái Quốc , ở vài địa phương các trường tiểu học luôn dạy mấy câu danh ngôn cách mạng, như họ bây giờ là .
(*) Xú lão cửu: cách gọi miệt thị phần tử tri thức trong Đại cách mạng văn hoá
Hàn Ngang đem nước đến cho Hứa Nặc dịu cổ họng, mấy ngày nay cổ họng cô hoạt động quá nhiều, khàn cả giọng khiến cảm thấy xót dùm.
Hứa Nặc nhận cốc nước uống liền hai hớp, cô cảm thấy buổi tối vẫn nên tìm xem còn hạt đười ươi , ngậm hai hạt để cứu cổ họng mới , thì từ giờ cô sẽ trở thành con gái chất giọng khàn đặc mất, nếu thật chắc hổ c.h.ế.t mất.
"Sau bọn cùng học, dành thời gian rảnh rỗi cho ngày thứ năm để giúp giải đáp vấn đề của ." Hứa Thừa gãi đầu thở dài một : "Trời ơi, mấy đó chuyện ồn ào quá, thật đúng là… Cũng may em biện pháp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-280.html.]
" thế." Hứa Nặc nâng cằm đầy tự hào, mang theo nét quyến rũ của cô gái tuổi đôi mươi: "Em vị tha đến mức để bản tình nguyện ôn tập, thà rằng bể giọng cũng giúp họ học thêm một chút."
DTV
Hàn Ngang xoa đầu Hứa Nặc: "Làm lắm."
"Hừ." Hứa Thừa đối với Hàn Ngang ở cương vị vợ phát âm thanh phần vui.
Một tháng kỳ thi tuyển sinh đại học, thời gian dường như trôi qua nhanh, càng tới gần ngày thi khí trong đội càng căng thẳng. Ba nhóm Hứa Nặc vẫn theo lịch trình cũ ôn tập, và chỉ dành thời gian thứ năm hàng tuần để giảng bài cho những khác. Có lẽ rằng ba sẽ chiều theo ý họ nên những đó bắt đầu tự sách ôn tập, hiểu cái gì liền ghi , cùng đợi đến thứ năm để hỏi nhóm Hứa Nặc.
Bên phía Hứa Nặc cũng sớm chuẩn , thứ năm sẽ mượn phòng của đại đội để mở lớp giảng bài. Ba lượt phiên , nào mệt thì nghỉ tiếp theo, bầu khí đoàn kết đây trong đội từng . Sau một thanh niên trí thức ở nơi khác mấy nhóm Hứa Nặc ở trường tiểu học trong đội mở lớp giảng bài, thứ năm hàng tuần sẽ theo đến giảng, mang theo mấy vấn đề bản hiểu sẵn tiện hỏi luôn. Nhóm Hứa Nặc quan tâm từ đến miễn là thanh niên tri thức tinh thần học hỏi, họ đều đối xử bình đẳng, về việc bên thể hiểu và nhớ bao nhiêu thì đó vấn đề của họ.
Nhân vật chính của cuốn sách, thanh niên trí thức Tô cũng tham gia kỳ thi tuyển sinh, mấy rắc rối gây trong tiệc mừng năm mới, danh tiếng cô tụt dốc. Chỉ một đêm, cô dường như tước đoạt ánh hào quang của nữ chính, trở thành một thanh niên trí thức bình thường trong đội, hàng ngày kiếm việc để tiền và thức ăn. Tuy nhiên thanh niên trí thức Tô cũng coi như là siêu năng lực, khi nào thì kỳ tuyển sinh đại học tổ chức, từ lúc cô xuyên tới nông thôn tuy rằng việc gì đáng tin cậy, nhưng cô chịu sách, chịu mày mò bài và ôn tập, cho nên ở trong đám thanh niên tri thức, tuy rằng xuất sắc nhất, nhưng là khả năng đỗ đại học.
Hứa Nặc đối với chuyện vẻ quan tâm, mặc kệ cô đỗ đỗ đại học, cũng chẳng liên quan gì tới họ. Hàn Ngang quan tâm tới cô , Hứa Nặc nghĩ rằng dù cốt truyện phóng đại tới , chắc chắn cũng cách nào để Hàn Ngang trở thành chỗ dựa vững chắc cho nữ chính, cuối cùng còn nữ chính hại chết.
Rốt cuộc nội dung của cuốn sách kết thúc như thế.