Ta Là Bạch Nguyệt Quang Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 286

Cập nhật lúc: 2025-08-23 22:33:17
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm , lúc ba Hứa Nặc tay xách nách mang trở về đại đội Thanh Miêu cũng gần trưa. Tống Úc Hòa và Tống Lam Thư vẫn còn về, nhưng Đường Ngôn và Hàn Thần dắt theo Tiểu Thạch Đầu cổng thôn háo hức chờ chị mấy nhóc về .

Lúc Hứa Nặc thấy bọn nhóc, đầu Tiểu Thạch Đầu mang một con sóc, Đại Hắc, Đại Hoàng và Đại Bạch cũng chạy lăng xăng bên cạnh, còn Đường Ngôn và Hàn Thần thì đang chơi dây. Tay hai đứa đều đeo mang bao tay, chơi dây mà tay lộn xộn hết cả lên, linh hoạt gì cả.

"Chị, , Hàn." Tiểu Thạch Đầu thấy ba Hứa Nặc đầu tiên lật đật chạy về phía bọn họ, đó trượt chân một cái, ngã sõng soài xuống nền tuyết.

Ba Hứa Nặc: "..."

Đường Ngôn và Hàn Thần: "..."

DTV

Đại Hoàng và Đại Hắc sung sướng chạy vèo tới kéo Tiểu Thạch Đầu lên khỏi nền tuyết, đó vui vẻ dùng lưỡi l.i.ế.m gương mặt nhỏ lộ chút xíu của Tiểu Thạch Đầu, l.i.ế.m tới nhóc khanh khách, cả chị cũng quên mất, vẫn là Đường Ngôn và Hàn Thần thấy mấy Hứa Nặc xách nhiều đồ như , vội chạy tới xách giúp.

"Anh, chị, Tiểu Ngang, mua gì thế, nhiều như ."

"Rau , thịt , trứng nữa, tụi cũng đến cửa hàng thực phẩm và tiệm bách hóa. Mẹ mua món thịt kho tàu ở nhà hàng nhà nước cho chúng nữa." Hứa Thừa giơ ngón tay lên : "Ba hộp cơm."

"Oa!." Nước miếng của Đường Ngôn cũng sắp chảy xuống.

"Ông ngoại còn đặc biệt nướng hai con vịt để bọn mang về ăn, ông còn om thịt cừu nữa đó."

"Oa!" Hàn Thần mắc cỡ cũng khỏi thấp giọng kêu lên: "Thịt cừu luôn."

Còn là thịt cừu do ông Đường , mặc dù nhóc quan hệ gì với nhà họ Đường, nhưng mỗi khi ông Đường nấu món gì đó cho nhà họ Hứa, ông sẽ chia ít qua cho nhà nhóc, thế nên nhóc cũng nếm qua tay nghề của ông Đường, thật sự tuyệt.

"Mấy đứa đợi ở đây lâu đúng , trời lạnh mau về thôi, trưa nay hai nhà chúng cùng ăn cơm, ăn một bữa thật ngon luôn." Hứa Nặc hihi , đó kêu Tiểu Thạch Đầu đang chơi cùng Đại Hắc Đại Hoàng một tiếng.

"Về nhà thôi." Tiểu Thạch Đầu hớn hở chạy tới, nhóc dụi gương mặt chó l.i.ế.m lên Hứa Nặc: "Chị ơi, em nhớ chị lắm."

" chị thấy em nhớ chị tí nào cả."

"Em nhớ chị mà." Nghe Hứa Nặc thế, cả Tiểu Thạch Đầu nóng nảy, hai tay nhóc mở vẽ một vòng lớn: "Em nhớ chị như như như nè, chị ở nhà á, em ngủ với nhỏ, nhỏ còn đá em nữa."

Đường Ngôn bùng nổ ngay lập tức: "Anh còn nhóc tè nhé."

Hứa Thừa: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-286.html.]

Hàn Ngang: "..."

Hai đều vô thức Hứa Nặc, thấy khuôn mặt tươi của cô, lưng chợt cảm thấy ớn lạnh.

Hai bọn họ khi còn nhỏ cũng tè dầm lên giường, còn liên lụy đến Hứa Nặc, thôi xong, chuyện sẽ cả đời mất.

Hứa Thừa và Hàn Ngang , hệt như bà ngoại sói, nghiêng bàn bạc với Hứa Nặc: "Em gái, khi về với Hàn Ngang sẽ chủ bếp, đừng nhắc tới chuyện nữa , với Hàn Ngang vẫn chừa tí mặt mũi mà."

"Ôi, chuyện thì ." Hứa Nặc cố ý trêu : "Trẻ con tè dầm là chuyện bình thường, mà."

Hứa Thừa tức giận liếc cô, đó với Hàn Ngang: "Hàn Ngang, chúng đừng chuyện với em nữa."

Hàn Ngang lắc đầu: "Không."

Hứa Thừa: "..."

"Ha ha ha." Hứa Nặc suýt chút tới gập cả lưng, cả đều run run: "Anh, đừng nhanh như thế, chờ bọn em nữa."

Hứa Thừa bước nhanh hơn, tới một hồi bỏ họ xa tít.

"Chị ơi, chị chọc trai sắp tức c.h.ế.t ."

"Đâu ." Hứa Nặc thừa nhận, cô cũng bước nhanh hơn: "Mau lên, sắp tới giờ nấu cơm ."

Lúc chạy đến cửa nhà, đường mấy đang về nhà ăn cơm thấy bọn họ đuổi bắt đùa giỡn vui vẻ thế, cũng nhịn theo, thậm chí thấy bọn Hứa Nặc cũng chào hỏi thiết, hỏi bọn họ thi thế nào, tương lai công ăn lương kiểu .

Đôi khi dân lao động họ giản dị như thế, bận bịu việc, rảnh rỗi thì tán dóc, khi họ sẽ thật lòng mừng cho khác, khi cũng cãi ầm ĩ chỉ vì gà hàng xóm mổ trứng trong sân nhà .

Hứa Nặc khỏi nhớ những đổi của đại đội Thanh Miêu trong mười năm qua, sinh , già , cô cảm thấy dáng vẻ của cuộc sống chắc là như vầy.

Hai nhà chuyện rôm rả bàn ăn, ngày hôm Hứa Thừa và Hàn Ngang sẽ trở quân đội. Ngày nghỉ của hai cũng nhiều, thi xong báo cáo quân sự, thậm chí cũng kịp về ăn Tết.

Hứa Nặc nghĩ, gặp , chắc tận lúc nhận giấy báo quá.

Bởi vì thể ăn tết ở nhà, nên Tống Úc Hòa và Tống Lam Thư chuẩn nhiều thứ cho hai bọn họ, đều là những thứ thể ăn trực tiếp, bảo đảm lúc hai họ tập luyện mệt thể ăn ngay.

Loading...