Ta Là Bạch Nguyệt Quang Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 287

Cập nhật lúc: 2025-08-23 22:33:18
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Nặc cũng chuẩn nhiều thứ. Cô bình thường , công việc khá thoải mái, nếu ngoài thì chủ yếu lên núi, mỗi về đều mang về ít đồ, cô còn lấy trộm ít đồ trong trang viên nữa, ăn hết sẽ phơi nắng quả sấy khô. Năm nay, cô nhiều mứt đào, đào khô, táo khô, chà là khô giòn, ngoài để trong nhà ăn, cô còn gửi cho Đồng Tử Viễn, nhà họ Đường và họ Đàm, dư sẽ để dành ăn, mà bây giờ cô đang nhét ba lô của Hứa Thừa và Hàn Ngang.

"Em gái, cần nhét nhiều thế , bọn lâu, đợi về còn sợ tụi ăn ?"

Hứa Nặc cho táo tàu khô balo: "Tết năm nay bác trai bác gái về ăn Tết, khi với Hàn Ngang về chắc chắn mà ăn ."

Hứa Thừa: "..."

Nói thì cũng lý.

"Anh, điều gì hết, bình thường Tiểu Thạch Đầu ăn chị còn tính toán với nhóc đó, sợ nhóc ăn tới sâu răng." Đường Ngôn với Tiểu Thạch Đầu ở một bên đầy ước ao: "Chị lo sẽ ăn tới sâu răng."

"Đó là vì chị em với Hàn Ngang mang đồ quân ngũ, thì đồ tay tụi bao nhiêu đấy." Hứa Thừa giận dữ bổ đầu Đường Ngôn một cái: "Anh với Tiểu Ngang bao nhiều đồng đội hả, cũng thể để bọn họ bọn ăn."

Đường Ngôn bộ đội bao giờ, cũng hứng thú quân nhân, nhưng trong nhà ba quân nhân, nên cũng ngăn sự quý trọng tình cảm đồng chí của nhóc. Nhóc trốn tay Hứa Thừa: "Thế nên bọn mang theo , đừng chê đồ nữa, dù thì sức với Tiểu Ngang lớn như thế mà."

Hứa Thừa trợn mắt gì.

Bọn nghĩ cái nặng ư? Đương nhiên , chỉ là mang điều đồ như thế, chen lên tàu thật sự tiện. Sắp tháng chạp , xe lửa cũng nhiều lên, mang đống đồ chen chúc lên tàu quả thực khá khó chịu.

Tiểu Thạch Đầu liếc cái cái , chợt hỏi Hứa Thừa: "Anh ơi, bộ đội vui ạ?"

"Cái chuyện vui , bộ đội chuyện đùa, nó là trách nhiệm và nghĩa vụ bảo vệ gia đình và đất nước." Hứa Thừa bế Tiểu Thạch Đầu lên: "Giờ Tiểu Thạch Đầu hiểu, lớn lên sẽ rõ thôi, chúng cần vội, bây giờ em cứ vui vẻ là ."

Hứa Thừa , thật bác cũng để Tiểu Thạch Đầu quân đội, nhưng càng lớn lên, cũng mỗi đều lựa chọn của riêng , nếu cha chọn cho con cái con đường mà chúng , chừng thể gây hậu quả . Anh thích quân đội, mến các chiến hữu của , thích cuộc sống trong quân doanh bây giờ, cũng Tiểu Thạch Đầu sẽ vì Đồng Tử Viễn nảy sinh những suy nghĩ về quân đội.

"Thế em cũng sẽ bảo vệ gia đình và đất nước, giống như cha và ."

"Hả?" Hứa Thừa hiển nhiên ngờ Tiểu Thạch Đầu sẽ lời , sửng sốt một chút, mới phản ứng : "Em vẫn còn nhỏ, cần vội."

Tiểu Thạch Đầu “” một tiếng, nhóc lọt tai , Hứa Thừa sờ đầu nhóc, lấy một miếng đào khô trong lọ đào khô của Hứa Nặc cho nhóc mài răng. Tiểu Thạch Đầu vui vẻ cầm lấy miếng đào khô, giọng sữa cất lên “cảm ơn ”, còn cúi hôn lên mặt , đó nôn nóng nhấm nháp miếng đào khô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-287.html.]

Đường Ngôn: "…"

DTV

Một miếng đào khô mà nhóc cũng thể ? Cho nên Tiểu Thạch Đầu mới là em ruột của trai đúng .

Hứa Nặc để ý ba em họ đang chọc ghẹo , khi chất đầy những thứ chuẩn ba lô của Hứa Thừa và Hàn Ngang, cô cầm ba lô trả cho Hàn Ngang, dù gì thì còn đựng đồ khác nữa, thể để ba lô ở nhà cô .

Qua nhà họ Hàn, cô bước đến phòng của Hàn Ngang.

Cửa khép chứ đóng, cô bước tới cửa định ngẩng đầu gõ cửa thì thấy Hàn Ngang giấu thứ gì đó trong túi quần, động tác nhanh đến khó tin, đó căng thẳng cô, lỗ tai hồng thấu: "Nặc Nặc, em đến gì đó?"

Hứa Nặc: "..."

Cô nâng chiếc balo trong tay lên: "Em mang ba lô sang cho ."

Hàn Ngang cái balo Hứa Nặc cầm tay, chút phiền muộn mà cầm lấy: "Balo nặng lắm, em gọi một tiếng qua lấy là , trời lạnh thế mà em còn chạy sang đây."

"Có gì ." Hứa Nặc xua tay: "Cũng nặng lắm, cả ngày ngốc ở nhà cũng nên ngoài hóng gió tí mà. Với nhà chúng cũng xa mấy, và bước tới ."

Hàn Ngang đưa ly nước cho Hứa Nặc, Hứa Nặc thích uống nước nóng, chứ mấy loại sữa nước ngọt mạch nha gì . Cô lúc cũng uống sữa, nhưng thấy lớn cả đầu nên ngừng uống sữa buổi sáng, chỉ uống một ly khi ngủ thôi.

Nghĩ đến đây, Hàn Ngang liếc mắt Hứa Nặc, cô bé mập mạp đáng yêu khi còn bé bây giờ trở thành một cô gái mảnh mai quyến rũ, chỉ thấp hơn một cái đầu, mặt , trong lòng luôn toát ý che chở và cảm giác thỏa mãn.

Cô gái nhỏ xinh , là từ nhỏ tới lớn.

"Anh Tiểu Ngang, trai em ở trong quân ngũ tập luyện chăm chỉ, em ở nhà đợi hai về chúng cùng học đại học."

"Được." Trái cổ Hàn Ngang khẽ lăn, do dự, Hứa Nặc : "Nếu mà…"

"Dạ? Sao ạ?"

"Không gì, ." Hàn Ngang lắc đầu, hai tay từ từ nắm chặt thành quyền.

Loading...