Ta Là Bạch Nguyệt Quang Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 294

Cập nhật lúc: 2025-08-23 22:33:25
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không thể là bởi vì Kẹo Sữa là sản phẩm của hệ thống nên chỉ thông minh đặc biệt cao , vì cô thể điều nên chỉ thể rằng tự dạy nó.

Tuy thế nhưng Đường Thi vẫn còn cảm thấy kinh ngạc, cô thật sự ngờ một con sóc nhỏ thông minh đến , khác gì giống chó nhà thuần hóa.

Hứa Nặc cầm Kẹo Sữa lên, mang phòng tắm, tắm kỹ càng mới mang lên giường ngủ. Hầu hết các loài động vật lông đều thích tắm, trong khi tắm, Kẹo Sữa kêu vài tiếng 'rít rít'. Lúc lên giường còn dùng bộ móng vuốt nhỏ phẫn nộ chĩa về phía Hứa Nặc, tức điên lên.

Mới lớn chút xíu, móng vuốt nhỏ chĩa chĩa hai cái thì sức mạnh gì chứ? Hơn nữa, cho dù Kẹo Sữa tức giận, nó vẫn nhớ rằng thể lấy móng tay mà cào khác, vì Hứa Nặc quơ hai cái chả xi nhê gì. Cô quan tâm mà đặt chú sóc nhỏ lên giường, bắt đầu treo màn với chú sóc nhỏ: "Không , mày cần lăn giường của tao như ?"

Kẹo Sữa càng tức giận, nhưng nó gan lăn lộn giường của Hứa Nặc nữa, chỉ dám giường dựng thẳng đuôi lên.

"Nặc Nặc, rèm của em quá, kéo là bên ngoài sẽ thấy gì. Em mua ở cửa hàng bách hóa ?" Người hỏi là Lý Văn Quyên.

DTV

Hứa Nặc giấu gì mà thẳng với cô : "Đến cửa hàng bách hóa cạnh trường với quầy vải là chị mua rèm cho giường, cô đó sẽ đưa cho chị."

"Có đắt ?" Lý Văn Hảo, chị song sinh cũng ngượng ngùng hỏi.

Hứa Nặc cân nhắc một hồi, thật giá đối với cô cũng tệ, ba còn trong ký túc xá của cô cũng điều kiện khá , chắc là thể chấp nhận mức giá . Chẳng qua Lý Văn Quyên và Lý Văn Hảo là hai , một lúc bỏ tiền mua hai cái rèm giống thì chút xót tiền. cô vẫn trực tiếp báo giá, còn mua là tùy thuộc họ, dù cũng đồ do cô bán.

Lý Văn Quyên hít sâu một : "Hơi đắt."

Dù điều kiện gia đình cũng , tiền công của bố cũng tệ, cô và chị gái hàng tháng cũng trợ cấp, nhưng khi nghĩ đến cái giá vẫn chút đau lòng. Ngược , Đường Thi khác, cô cảm thấy mức giá thể chấp nhận với , còn thêm: "Tuy rằng đắt một chút nhưng xài nhiều năm mà, khi nghiệp chúng thể mang rèm vải về theo nữa, cho dù thành quần áo thì cũng thể thành những thứ khác, sẽ lãng phí."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-294.html.]

Hứa Nặc cũng đồng tình.

thiếu vải, cũng thiếu quần áo, kể cô còn tiền và phiếu, cha cô công tác cũng luôn mang quần áo, giày dép, vải vóc về cho cô. Chưa kể ở trong trang viên của cô còn một cái máy dệt cơ và một cái máy dệt hai khung cửi. Màu sắc và kiểu dáng của vải dệt đều , kể đến chất lượng còn nữa, ngoài việc bán cho hệ thống trang viên với giá cao thì cô cũng thể lựa chọn vải mà thích để may thành quần áo. Chiếc váy cô đang mặc từ vải dệt, loại vải tìm ở các cửa hàng bách hóa ở các thành phố lớn, mà giá cả cũng hề rẻ.

Đáng tiếc cô đầu cơ trục lợi trong chuyện , nếu dựa máy dệt cũng thể kiếm lợi nhuận đấy.

"Vậy thì, Hảo , Thơ Thơ, ngày mai chúng cùng mua sắm nhé." Lý Văn Quyên lập tức thuyết phục, cô Hứa Nặc

"Nặc Nặc, ngày mai em cùng cửa hàng bách hoá mua sắm ?"

Ngày mai đến lớp, thể ngoài dạo.

cảm động nhưng Hứa Nặc vẫn từ chối cô , ngày mai cô còn nhiều việc quan trọng hơn là mua sắm.

"Ngày mai em hẹn gặp trai mất , bọn em hẹn giải quyết vài chuyện nhỏ ở thủ đô nên tạm thời cùng ." Cha cô đưa cho cô một tiền lớn như , dù cô cũng xem chỗ nào bán nhà, hơn nữa bây giờ cô cũng mua nhà ở, đang tiền trong tay thì thà mua nhà, mua đất còn hơn là chờ mất giá.

Bên cạnh đó, cô vẫn nghĩ đến lúc dọn ngoài ở và một gian riêng.

Nghe Hứa Nặc ngày mai hẹn trai việc, Đường Thi và hai tuy rằng tiếc nuối nhưng cũng thể gì khác, chỉ thể hẹn bốn bọn họ nhất định mua sắm cùng , để tăng tình chị em cùng phòng nữa chứ.

Hứa Nặc mỉm đồng ý.

Hiện tại cũng việc gì, đầu tiên gặp mặt nên đều giường để kể về quê hương của . Nguyên nhân chính là vì bốn đến từ ba nơi khác , phong tục tập quán của ba nơi cũng khác nên ai nấy đều tò mò.

Loading...