Ta Là Bạch Nguyệt Quang Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 305

Cập nhật lúc: 2025-08-23 22:33:36
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ai em chịu yên một chỗ, nếu dám mở lời , em chắc chắn sẽ đồng ý ngay."

Hứa Thừa sốt ruột: "Nếu vẫn chịu ngỏ lời thì ?"

"Thì đợi đến lúc nào đó thích hợp, em sẽ tự với ." Hứa Nặc híp mắt.

"Anh, đúng, như Hàn Ngang, em giữ thật chắc."

"Khi nào thì mới tới thời điểm thích hợp?" Hứa Thừa nhịn mà hỏi.

"Bí mật."

Hứa Thừa: "..."

Anh cần đứa em gái nữa. Có đứa em nào chuyện kiểu như vả câu hỏi của ? Có lẽ , nhưng mà em gái chỉ thế với một .

Thôi bỏ , dù cũng là em gái ruột, từ từ sẽ quen thôi.

Một lúc Hàn Ngang trở , vẻ mặt của chút phức tạp, nhưng nhanh chóng bình tĩnh , tiếp tục cùng Hứa Thừa và Hứa Nặc lựa đồ. Nói thật Hàn Ngang và Hứa Thừa hiểu mấy món trang sức lắm, họ chỉ việc theo Hứa Nặc để cho cô xin ý kiến về việc cái , cái trông , lúc cô hỏi họ chỉ gật đầu.

Cũng bởi vì họ cảm thấy dù món đó thì Hứa Nặc vẫn sẽ mua mà thôi.

Cuối cùng ba thực sự mang theo một đống đồ về nhà, đàn ông bán đồ giảm giá nhiều cho họ, giá đưa thấp hơn nhiều so với giá thị trường. Hứa Nặc cảm thấy với Diêu Nhân Nhiếp chắc chắn là chuyện gì đó, nhưng cô với họ cũng chẳng thiết gì, nếu mà hỏi nhiều quá thì mất lịch sự.

Hai , một thành phố, một sắp nước ngoài, giữa họ vẫn còn nhiều khúc mắc, duyên ắt sẽ gặp .

Nửa năm 1978, tân sinh viên nhập học, trong nháy mắt Hứa Nặc trở thành đàn chị. Trong thời gian buông thả bản , cuối học kì vững vàng chiếm vị trí một về thành tích chuyên môn, cô cũng tiếp tục truyện tranh và tiểu thuyết, thậm chí còn cho mắt các bài báo mới. Nhà xuất bản chủ động tăng lương thêm hàng trăm ngàn cho cô, khiến cô thêm một khoản thu nhập, nhưng tiền còn cầm nóng tay cô đưa đến chỗ ông chủ bán đồ cổ và dùng mua nhà, mua đất.

Trong sáu tháng cuối năm, Đồng Tử Viễn chuyển đến tỉnh Vân Nam.

Cuối tháng 12 năm 1978, Hứa Thừa và Hàn Ngang xin bảo lưu kết quả học tập để chuẩn trở quân ngũ.

"Cậu định lời tạm biệt với Nặc Nặc ?"

Hàn Ngang im lặng một hồi: "Đi chứ, ?"

"Ừ, tớ ." Hứa Thừa nở nụ chút gượng gạo: "Tớ sợ gặp em thì bản sẽ cảm thấy luyến tiếc. Còn í, tính tình cảm của cho Nặc Nặc ?"

Lúc đây Hàn Ngang gì, mở cửa phụ của xe nhảy xuống. Sau đó chạy thẳng một mạch về phía trường học mà hề ngoái .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-305.html.]

Anh lời tạm biệt với Hứa Nặc, khi gặp thương trong lòng .

Hứa Nặc mang theo một cái túi nhỏ chạy con đường dẫn đến cổng trường, tốc độ của cô cực nhanh, chỉ sợ chậm một chút thôi sẽ đuổi kịp trai và Hàn Ngang, lo rằng họ sẽ rời mất.

Cô hiểu rõ tình hình bây giờ, biên giới của họ hiện tại định, quân đội quốc gia đang tập trung lực lượng ở huyện Phú Ninh thuộc tỉnh Vân Nam, vì sắp xảy chiến tranh với nước Việt[1]. Cô cũng trai và Hàn Ngang hiện xin bảo lưu kết quả học tập để trở phục vụ cho quân đội và lâu nữa họ sẽ đến biên giới.

[1]Tên nước thời Chu, ở phía đông tỉnh Chiết Giang ngày nay, mở rộng đến vùng Giang Tô, Sơn Đông - Không nước Việt Nam.

lời tạm biệt với trai và Hàn Ngang, cô còn nhiều điều với Hàn Ngang.

Đột nhiên bước chân của cô dừng , cô thấy Hàn Ngang đang chạy về phía , bất chợt trong trong khoảnh khắc khóe mắt cảm giác cay.

"Hàn Ngang."

Hàn Ngang khựng một lúc, lẽ vì đây là đầu tiên cô gọi tên , hoặc cũng lẽ vì đôi mắt đỏ hoe của cô giật . Bước chân của tiếp tục di chuyển, chạy thẳng trực tiếp đến bên Hứa Nặc.

Ngay nơi , hai đối mặt , cả hai ai chịu mở lời.

Người ngang qua tò mò hai họ, còn tiếng bàn luận xem họ đang gì.

“Hứa Nặc.” Bàn tay Hàn Ngang đặt ngang hông lúc thì siết chặt lúc thả lỏng, cuối cùng siết chặt thành nắm đấm.

Anh nhiều điều với Hứa Nặc, Hứa Nặc chờ , lúc trở về cả hai sẽ chính thức trở thành yêu, đó thể quang minh chính đại nắm tay cô và với gia đình rằng họ thành một đôi. lời đến bên miệng chẳng thể thốt .

Dao kiếm mắt, ngọn lửa chiến tranh tàn nhẫn, sợ rằng kịp trở tay. Anh thể ích kỷ như , lỡ như thể trở về, Hứa Nặc đây.

"Hàn Ngang." Hứa Nặc đột nhiên mở lời: "Em đợi trở về, chờ trở , chúng yêu nhé."

Trong nháy mắt, Hàn Ngang cảm thấy bốn phía bỗng đều trở nên tĩnh lặng, ngay cả tiếng tim đập cũng , Hứa Nặc chắc chắn sẽ chờ trở về, chờ trở thành nửa của cô.

Anh đột nhiên dũng khí, trực tiếp từng bước tiến lên ôm lấy Hứa Nặc: "Hứa Nặc, nếu thể sống sót trở về, chúng hãy bên thật lâu. nếu thể… em hãy đến và tiễn biệt nhé."

Nói xong buông tay : "Anh sẽ em chăm sóc Hứa Thừa."

Không đợi Hứa Nặc kịp phản ứng, lưng bỏ chạy thật nhanh.

Hứa Nặc sững sờ tại chỗ, bóng lưng rời xa một hồi cô mới bình tĩnh . Cô la lớn: "Hàn Ngang, với trai em nhất định cùng trở về, em đợi hai ."

Mọi ở xung quanh phát một tiếng “ồ”, tựa như bỡn cợt, ai dám tin mắt , kinh ngạc đến mức tưởng chừng nhầm. Hứa Nặc cũng chẳng quan tâm, thương của cô trong tầm mắt càng lúc càng khuất xa.

DTV

Hàn Ngang, với trai nhất định bình an, sống sót trở về.

Loading...