Hai đứa nhỏ Hàn Đâu Đâu và Hàn Điểm Điểm từ khi sinh chính là cục cưng của ba nhà Hứa - Hàn - Đường, cho cục cưng cũ Hứa Nặc lui về vị trí thứ hai, trong mắt các bậc phụ tuy rằng cô vẫn yêu thương, nhưng quả thật sánh bằng Hàn Đâu Đâu với Hàn Điểm Điểm.
Hứa Nặc sớm lường , dù cô cũng là một “em bé lớn” gần ba mươi tuổi, đương nhiên đấu hai “em bé nhỏ” mới chào đời . Hai đứa nhỏ cũng cô mệt mỏi, vì cả hai đều ngoan lời, bình thường cũng khó chăm, cô càng thêm yêu thích chúng vô cùng.
Sau một vài ngày, Hàn Ngang Hàn Đâu Đâu và Hàn Điểm Điểm với ánh mắt vô cùng vui, khi sinh con Hứa Nặc còn chút để tâm đến , chứ bây giờ cô chỉ đoái hoài đến hai nhóc đó thôi. Là một thê nô[1] từ nhỏ mà , chuyện thể nhịn . Huống chi thời gian bình thường của phần lớn là ở quân ngũ, khó khăn lắm mới cơ hội về nhà cùng vợ mật, kết quả gặp hai đứa nhỏ , luôn quấn lấy Hứa Nặc buông.
[1]Thê nô: dùng để chỉ những đàn ông yêu chiều vợ (hoặc bạn gái) vui vẻ phục tùng vợ, "ngại" để vợ bắt nạt (Theo Google)
DTV
Phiền phức!
Tại hồi sinh con ?
Làm như bọn nhóc cảm giác của cha nó mỗi khi về nhà và thấy bọn nó bám chặt lấy .
Có lẽ cũng giống như nghĩ.
Một nữa nghỉ phép về nhà, Hàn Ngang vợ tuy sinh hai đứa con nhưng trông vẫn giống như thiếu nữ đôi mươi, sang hai đứa nhỏ bên cạnh vợ “ô ô a a” đang chảy nước miếng cũng quên đưa tay túm lấy góc áo vợ .
Anh tặc lưỡi, bế hai nhóc lên và trực tiếp đưa thẳng đến phòng của Tống Lam Thư.
Sang bên chơi , mấy đứa nhỏ , là những đứa con sinh , đối mặt với một cha già hiếm khi cơ hội về nhà, các con nên mắt một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-313.html.]
[Hàn Đâu Đâu và Hàn Điểm Điểm]
Hàn Đâu Đâu và Hàn Điểm Điểm từ nhỏ , cha chúng hai em mắt. Trước đây khi cha bộ đội ở nhà, bọn nhóc thể ở bên cạnh , ngủ và chơi đùa với , nhưng khi cha trở về, chúng sẽ cha gửi đến nhà ông bà nội hoặc ông bà ngoại. Ban đầu là cha tự đưa chúng qua, đó ông bà nội và ông bà ngoại cũng kinh nghiệm, họ sẽ chủ động đến đón.
Hai đứa rời xa , bọn nhỏ nghĩ rằng cha chúng là cha đáng ghét và tồi tệ nhất thế giới .
Hàn Đâu Đâu và Hàn Điểm Điểm - những cảm thấy rằng Hàn Ngang là cha tồi tệ nhất thế giới, càng cố gắng đối nghịch với Hàn Ngang, từ nhỏ khi Hàn Ngang ôm tiểu lên thì cũng đánh hai cái rắm lên , về bọn nhóc chạy nhảy, cứ tối đến sẽ gõ cửa phòng Hứa Nặc và Hàn Ngang, quậy ầm ĩ đòi ngủ với .
Sau đó Hàn Ngang lạnh lùng ném ngoài.
Quanh quẩn , mệt.
Sau đó mấy đứa nhỏ lớn hơn một chút, đưa đến trường mẫu giáo, cũng may trường mẫu giáo nội trú, nếu cha chúng nhất định đăng ký cho chúng.
Trên thực tế, cuộc sống cũng tương tự như bọn nhỏ nghĩ. Sau khi lên tiểu học, cho dù trường cách nhà xa, nhưng chúng vẫn học nội trú. Khó khăn lắm mới đợi đến cuối tuần, thế mà mấy đứa nó vẫn học thêm, lúc nghỉ hè thì trại hè, lúc nghỉ đông thì trại đông. Người cha xa của chúng thật sự thể tận dụng một cách hợp lý kỳ nghỉ, đuổi bọn nhóc xa, hơn nữa trong nhà như ông bà ngoại, ông bà nội, bà cố, chú bác đều vẻ ý kiến gì về chuyện .
Chao ôi, đấu với cha, mấy nhóc còn xanh và non lắm.
Ba cha con vẫn tiếp tục đấu trí đấu dũng cho đến khi Hàn Ngang qua đời, cho dù đó Hàn Đâu Đâu và Hàn Điểm Điểm cũng ông bà nội, cho dù Hàn Ngang là một cha già thể chơi bóng rổ ngầu giống như các trai còn hai trêu ghẹo bọn nhỏ lúc sân, họ dễ xảy cãi vã đến nghẹt thở khi ba cha con ở cùng . Rõ ràng tính tình Hàn Ngang lạnh lùng khiến cho trẻ con sợ , nhưng thể là vì quan hệ huyết thống, với từ nhỏ quen đối đầu với cha, Hàn Đâu Đâu với Hàn Điểm Điểm e ngại Hàn Ngang giống như những đứa trẻ khác, mà giữa họ một sự thuộc khá kỳ lạ.
"Em còn nhớ rõ lúc đó em bệnh, ngoài trời lạnh, cha vội đến mức ngay cả áo khoác cũng mặc, lập tức cõng em xỏ đại đôi dép lê chạy đến bệnh viện." Hàn Điểm Điểm về phía một đôi vợ chồng mặt mà lau nước mắt, khóe miệng nhếch lên mang theo chút hoài niệm.