TA LÀ CÔ GÁI ĐƠN GIẢN THẾ THÔI !!!!!!!!!!!!!!!!!!! - Chương 32

Cập nhật lúc: 2024-11-10 04:12:30
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khang Ninh theo Ban Họa một tiểu viện, tiểu viện xây dựng tinh xảo, bên trong trồng nhiều kỳ hoa dị thảo, đây là chỗ  ở của nữ nhi. phủ Trưởng Công Chúa chỉ một bà ở, tại một nơi như thế ?

"Viện là chỗ để nghĩ chân, bên trong y phục từng mặc qua."

Hạ nhân phủ Trưởng Công Chúa mở cửa phòng, Khang Ninh thấy trong phòng quét dọn sạch sẽ, dụng cụ bài trí đầy đủ thứ, so với phòng của nàng ở Vương phủ còn sang trọng hơn, mà đây chỉ là nơi nghĩ chân của Ban Họa ?

"Ban Họa. " Khang Ninh gọi Ban Họa đang định rời :  "Nha đổ lên , do ngươi sắp xếp ?"

"Lần ngươi ngoài ngã, ngươi sẽ nghi ngờ cho đào một cái hố cửa nhà ngươi ?" Ban Họa cảm thấy ý nghĩ của Khang Ninh Quận Chúa chút kỳ quái: "Hôm nay là thọ yến của tổ mẫu , bảo nha hắt nước lên ngươi, thì ích lợi gì?"

"Bởi vì ngươi mặt mặt ." Khang Ninh Quận Chúa sớm thấu bản tính Ban Họa, lạnh : " Coi như bây giờ ngươi là Quận Chúa thì thế nào, cuối cùng ngươi vẫn họ Tưởng, mà là họ Ban, mới thật sự là hoàng quốc thích."

Ban Họa nhịn trợn mắt trừng một cái, đến tột cùng Khang Ninh xảy chuyện gì, trong đầu thể nghĩ chút .  Với , hiện tại hoàng quốc thích họ Tưởng, sang mấy năm nữa, họ gì còn .

Lười nhác tranh chấp với nàng , Ban Họa xoay rời , nàng chuyện cùng đầu óc ‘trong sáng’.

"Ban Họa!"

"Khang Ninh Quận Chúa. " Ma ma phủ Trưởng Công Chúa duy trì nụ , với Khang Ninh: " Mời theo nô tỳ."

Khang Ninh Quận Chúa   nụ mặt ma ma bao nhiêu nhiệt độ, trong lòng khó chịu . Phụ của nàng bởi vì nguyên nhân là Trưởng Công Chúa, thể trở thành Thái Tử, tự nhiên cũng vô duyên với hoàng vị. Mà hiện tại cả nhà bọn họ thể ăn mặc lộng lẫy đến đây chúc thọ Trưởng Công Chúa, mà thái độ còn nóng hơn tình hình của những khác, tư thái thả thấp hơn.

Thắng vua thua giặc, thắng vua thua giặc!

Nếu nàng là Công Chúa, tiểu tiện nhân Ban Họa tính là gì?!

"Khang Ninh Quận Chúa, ngài thích mặc y phục thế nào?"

Khang Ninh đầu trong phòng, trong phòng một loạt tủ áo thật dài, bên trong treo các loại cung trang hoa lệ, mỗi một bộ đều thêu vô cùng bất phàm, nàng ngẩn , ma ma dẫn đầu, ý gì.

"Đây đều là y phục mà Quận Chúa nhà chúng từng mặc qua, bình thường đều là lão nô quản. " Mắt ma ma Khang Ninh, từ trong ngăn tủ tìm một bộ cung trang màu tím: "Làn da ngài trắng nõn, khí chất bất phàm, bộ váy miễn cưỡng phù hợp với trang sức của ngài."

Đầu váy xoè xinh , đuôi váy dùng ám văn thêu hình Khổng Tước bay lên, tỏa ánh sáng lung linh, hoa lệ mười phần.

Khang Ninh chút động tâm, thế nhưng nàng thể mặc.

Toàn bộ Kinh Thành đều , Huệ Vương tôn trọng tiết kiệm, thờ phụng Phật giáo, thê con cái thể dùng đồ vật quá hoa lệ.

"Không ." Khang Ninh dời ánh mắt, chỉ một bộ váy ngắn màu trắng : " Ta thích đơn giản một chút."

Ma ma theo lời lấy y phục đến cho Khang Ninh nhưng lúc mặc váy lên , Khang Ninh liền ý thức , cái váy như bình thường, nhưng là vải tuyết gấm nước phụ thuộc cống lên, bởi vì chế tác dễ, cho nên lượng ít, chỉ cung cấp cho bệ hạ, Thái Hậu Hoàng Hậu sử dụng, nghĩ tới phủ Trưởng Công Chúa mà dùng nó quần sam.

"Tốt, cứ như một tiên nhân xuất trần. " Mắt ma ma mang vẻ tán thưởng: "Ánh mắt Quận Chúa thật , váy quả nhiên mới xứng nhất với ngài."

Khang Ninh thẳng gương đồng, dáng uyển chuyển, nên lời đổi , váy ... Là phủ Trưởng Công Chúa bảo nàng , nàng tính là bất tuân quy định của phụ .

Lúc từ viện, Khang Ninh cảm thấy tất cả dùng ánh mắt kinh diễm , lúc xuống uống , nàng nhịn nghĩ, Thành An Bá để ý đến ?

"Dung Bá gia thật kiến thức sâu rộng!"

"Lời thật !"

Thiếu gia ăn chơi quan hệ tương đối với Ban Hằng đều địa vị cao, đại thọ Trưởng Công Chúa, bọn đương nhiên cũng đến chúc thọ. Thật bọn cảm thấy như Dung Hà, tất nhiên miệng đầy chi, hồ, giả, dã*, lễ nghi quy củ, nghĩ tới tán gẫu cùng mới phát hiện đối phương là quân tử chân chính, mà loại cả ngày quy củ rời miệng toan nho, dễ dàng cận với Dung Hà.

* chi, hồ, giả, dã: trợ từ dùng trong văn ngôn, để diễn tả bài văn hoặc lời rõ ràng.

Có thể giao hảo với Ban Hằng đều tâm tư hỏng, nhưng chính sự. Bọn họ cảm thấy Dung Hà tệ, liền xem y là mà đối đãi, thuận tiện còn khoe khoang một chút bá khí nhà chọi gà Tướng Quân vương, dế đại nguyên soái dũng mãnh chiến đấu, mấy tụm lai một chỗ, coi như rượu cũng thể náo nhiệt lên.

Một màn lọt mắt khác, chỉ cảm thấy Dung Bá gia tu dưỡng , cho dù đối mặt với những con nhà giàu cũng thể kiên trì chống đỡ, ghét bỏ và kiên nhẫn, quân tử hổ là quân tử, việc luôn chu đáo như thế.

Mặc dù phái khố khác cách , nhưng kết cục vẫn .

Sau khi yến hội mở màn, đúng lúc Dung Hà và Tưởng Ngọc Thần cùng bàn, từ Dung Hà ở khu vực săn b.ắ.n thiên vị Ban Họa, Tưởng Ngọc Thần còn bắt chuyện với Dung Hà qua. Lúc hai cùng bàn, sắc mặt Tưởng Ngọc Thần chút lắm.

Hình như Dung Hà quên khúc mắt ngày , hòa hợp với cùng bàn, chỉ Tưởng Ngọc Thần vẻ hợp . Mấy năm ở Kinh Thành, thuở thiếu thời những hảo hữu cũng xa cách với , gặp mặt nên lời tạo khí lúng túng.

"Thế Tử, những năm kiến thức bên ngoài  Kinh Thành phong thổ, chuyện gì đặc sắc ?" Dung Hà cầm bầu rượu lên, đổ đầy rượu chén Tưởng Ngọc Thần:  "Có thể cho chúng một chút, để chúng mở mang tầm mắt."

"Thành An Bá kiến thức rộng rãi, quần thư sướng mắt, thiên hạ còn chuyện ngươi ?" Tưởng Ngọc Thần nâng cốc uống một cạn sạch: "Ta nên trò hề cho thiên hạ thì hơn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-co-gai-don-gian-the-thoi/chuong-32.html.]

Người cùng bàn vốn định theo Dung Hà hỏi vài câu, nhưng lời của Tưởng Ngọc Thần, thì đều ngậm miệng , ai rước nỗi phiền chán về.

Thành An Bá hình như cảm nhận sự khách sáo trong lời của Tưởng Ngọc Thần, nữa giúp rót đầy rượu, mới đầu sang nhỏ giọng chuyện. Phàm là thấy màn đều cảm thấy bản tính Tưởng Ngọc Thần kiêu căng, coi ai gì.

Trên thực tế năm đó những lời của Tưởng Ngọc Thần khi rời Kinh Thành đắc tội ít , Kinh Thành là nơi ô uế, bọn họ là những ở tại Kinh Thành thì tính là gì.

Dù ngươi bùn mà nhiễm bùn, phẩm hạnh ngươi cao khiết, ngươi còn trở về gì, xin giữ tước vị Thế Tử gì, bản lĩnh thì đừng trở về.

Ăn nhả, còn hổ ghét bỏ khác ô uế, mặt thể dày thế !

Thật khi Thấy Tưởng Ngọc Thần tâm trạng thoải mái, nhưng khi thấy Tưởng Ngọc Thần thái độ như thế với Dung Bá gia nhiều sùng bái trong Kinh Thành, thì bọn họ từ khó chịu chuyển sang phẫn nộ, ngay cả Dung Bá gia là quân tử như thế còn thái độ như thế, bọn họ là những hiện tại mắt , thì địa vị thế nào?

Thế Tử Vương Phủ thì tính là gì, đám bọn họ đang ai xuất quý tộc chứ? Vả năm đó Huệ Vương những chuyện , cả triều nào , cuối cùng ông bày bộ dạng thành tâm tín Phật, tiết kiệm tuyệt đối đấy thôi.

Đều là hồ ly ngàn năm, nào , Huệ Vương năm đó cũng hơn Nhị Hoàng Tử hiện tại là bao.

Cố Diệp Phi

Rất nhanh Tưởng Ngọc Thần cảm nhận cùng bàn lạnh nhạt với , hết tới khác phương diện lễ tiết tìm sai lầm mà, ánh mắt của đảo qua những ai cũng vẻ đạo mạo chính nhân quân tử, mặt lộ nụ trào phúng.

Dung Hà vuốt ly rượu trong tay, nụ mặt càng nhu hòa, dịu dàng đến chảy nước.

Khiến khác , chỉ cảm thấy quả nhiên Thành An Bá khí độ , gặp hành vi vô lễ như thế, so đo cùng.

Thọ yến của Trưởng Công Chúa náo nhiệt, hạ lễ trong cung đưa tới, Thái Tử tự tới chúc thọ, càng thể hiện địa vị của bà trong hoàng gia. Cộng thêm thái độ cận Thái Tử đối với Ban gia, khi thọ yến kết thúc, lúc đám cáo từ Ban gia, nụ mặt khách khí mấy phần, tha thiết thêm vài phần.

Khang Ninh mặc tuyết gấm chế thành váy ngắn, thời điểm xuất hiện ở cửa chính, quả thực hấp dẫn ít để ý. Ánh mắt nàng lướt qua bên trong viện, thấy Thành An Bá đang về hướng , thì bước chân dừng một chút, mở miệng chuyện, thấy Thành An Bá về phía một khác.

Ban Họa!

"Quận Chúa. " Thành An Bá thở dài với Ban Họa: " Đa tạ Quận Chúa mời, hôm nay tại hạ vui sướng vô cùng."

"Chủ và khách đều vui vẻ là một chuyện . " Ban Họa trả một cái phúc lễ: "Bá gia cần khách sáo."

"Đây là một đóa mẫu đơn ?" Đột nhiên Dung Hà hỏi một câu.

"Hả?" Ban Họa sửng sốt một chút, chỉ trán của : "Ngươi cái ?"

Dung Hà nghĩ tới hỏi chuyện , nụ mặt y ngừng , lập tức trở nên càng thêm xán lạn: "Thật ."

"." Ban Họa híp mắt gật đầu, cả khuôn mặt đều trở nên xinh : "Chính là Mẫu Đơn."

Hoa phú quý nhân gian...

Nữ tử diễm lệ tuyệt sắc như , ngược cũng chỉ loại hoa xứng đáng với nàng.

Dung Hà từ biệt Trưởng Công Chúa và Ban Hoài, khỏi cửa lớn phủ Công Chúa.

"Dung Bá gia."

Dung Hà đầu thì thấy một nữ tử tuyết sắc mặc váy ngắn thêu hồng mai, váy , nhưng trâm cài và hoa điền trán lấn át bộ y phục , thật đáng tiếc.

"Khang Ninh Quận Chúa, cáo từ." Y vái chào đối phương, trở lên ngựa, cũng đầu rời .

Khang Ninh bóng lưng y rời , kinh ngạc trở về xe ngựa. Nàng dựa tường xe, vuốt váy ngắn tơ lụa mềm mại , siết tay.

Nếu nàng là Công Chúa thì , nàng thể lấy Thành An Bá Phò Mã, cùng y trải qua những ngày lành ‘ gương vẽ mi’, vẽ tranh bên cửa sổ.

Lúc trở Vương Phủ, chờ đợi nàng chỉ sự phẫn nộ của phụ , cùng tiếng của mẫu .

"Sao ngươi cẩn thận như thế, sớm với ngươi mặc hoa y, thể xa xỉ, ngươi đúng là đem lời của bổn vương để đầu mà?!" Hai mắt Huệ Vương đỏ ngầu bộ váy ngắn tuyết gấm Khang Ninh:  "Đi cho !"

"Tại ?!" Khang Ninh ủy khuất mà Huệ Vương: "Ban Họa là một đích nữ Hầu phủ, cũng dám trải qua những tháng ngày xa xỉ, đường đường là thiên kim Vương Phủ, chẳng lẽ còn bằng nàng ?!"

"Ta mới là Quận Chúa hoàng thất, nàng là thứ gì chứ?!"

"Chát!"

Một bạt tai rơi mặt nàng .

"Ngươi đang ghét bỏ vi phụ vô năng ?!" Huệ Vương run rẩy thu hồi tay, đau lòng nhức óc : " Bây giờ là d.a.o thớt là thịt cá, ngươi cam lòng cũng , sinh lòng vọng tưởng cũng , nhưng ngoan ngoãn chịu đựng cho !"

Loading...