TA LÀ CÔ GÁI ĐƠN GIẢN THẾ THÔI !!!!!!!!!!!!!!!!!!! - Chương 37

Cập nhật lúc: 2024-11-10 04:20:15
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ban Họa thích những trong lòng hà khắc e ngại với nàng, nó khiến nàng loại cảm giác khi dễ kẻ yếu. Thấy những hạ nhân Thạch gia kính  sợ nàng như thế, Ban Họa cũng lười tự cao tự đại, để tỳ nữ bên thưởng cho những hạ nhân một ít bạc vụn liền vịn tay nha trong sân.

Lúc Khang Ninh thấy Ban Họa thì   ý nhượng bộ một bước, chờ Ban Họa xuống xe xong nàng mới chậm rãi xuống xe ngựa. Nàng lạnh lùng những hạ nhân ở cổng , như là chúng tinh củng nguyệt* mà nghênh đón Ban Họa , mặt bao nhiêu biểu lộ.

*Ngôi vây quanh mặt trăng

Hạ nhân giữ cửa thưởng, trong lòng vui vẻ, bọn họ đầu phát hiện Khang Ninh Quận Chúa bất ngờ ở cổng, trong lòng chút sợ hãi, bận bịu nhét bạc vụn túi, nghênh đón Khang Ninh   mặt: "Chúng tiểu nhân bái kiến Quận Chúa, yến hội tổ chức trong nội viện, mời Quận Chúa theo tiểu nhân."

"Các ngươi cần gấp gáp, hôm nay nhiều khách lắm " Thấy bộ dạng rối ren của họ, Khang Ninh nhạt : " Chỗ đến mấy , cần các ngươi dẫn đường, tự ."

Ma ma dẫn đầu nào dám để Khang Ninh một , bận bịu bồi tội một bên, dẫn Khang Ninh trong.

Cố Diệp Phi

Nhìn thấy thái độ cung kính của ma ma, trong lòng Khang Ninh nghĩ đến vẫn là hình ảnh bọn hạ nhân vây quanh Ban Họa khi nãy, xem nàng như khí.

, một là Quận Chúa Hoàng Thượng sủng ái, một là cả nhà Quận Chúa Hoàng Thượng nghi kỵ, cái nào nặng cái nào nhẹ, ngay cả đại thần hạ nhân trong biệt trang đều , càng đừng đề cập những quý tộc trong Kinh Thành .

Nữ nhi Trung Bình Hầu phủ sắp gả cho Nhị Hoàng Tử, thế nhưng  đại lang Tạ gia vẫn giải đại lao, lý do là dung túng cấp thịt cá bách tính. Tội nếu lớn chuyện thể chặt đầu, nhỏ chuyện thể trị tội những cấp thịt cá bách tính. mà Hoàng Thượng vẫn giữ khư khư việc , đại lang Tạ gia cũng thể thoát khỏi nhà lao.

Có lẽ một phần nguyên nhân là do Hoàng Thượng mượn chuyện chèn ép Nhị Hoàng Tử gần đây quá manh động, còn một phần nguyên nhân chỉ sợ do Ban gia cố ý cản trở.

Tỷ tỷ Thạch Phi Tiên là Thái Tử Phi, tương lai là Hoàng Hậu, thế nhưng Thạch Phi Tiên dám bất kính với Ban Họa, là vì ?

Bởi vì Hoàng Thượng và Hoàng Hậu lệch sủng Ban Họa, Thái Tử cận với Ban gia, nếu Thái Tử Phi Thái Tử xa tâm, nhất định đối với Ban Họa, thậm chí ngay cả Thạch gia cũng khách khí với Ban Họa, thể khiến khác cảm thấy nhà đẻ Thái Tử Phi thích Ban gia.

Nàng từng tin đồn Thái Tử Phi Đông cung thích Ban Họa, nhưng bao giờ thấy Thái Tử Phi ở mặt Ban Họa hành vi thất lễ gì. Thái Tử Phi là thông minh, chí ít khi nàng thành Hoàng Hậu, nàng thể thể hiện chút bất mãn nào với Ban Họa, mà thậm chí càng đối xử thật với nàng, thể để nhận sai lầm.

Nói tới lui, vẫn là hai chữ "Quyền thế" động lòng nhất.

Quan hệ giữa Thạch gia và Nghiêm gia chút vi diệu, một là Tả tướng, một là Hữu tướng, quan hệ thể mật đến , thì khả năng, nếu như hai thật sự là bạn , bệ hạ cũng sẽ phân công bọn họ thành Tả Hữu tướng.

Bình thường bọn tiểu bối tụ hội, mặc dù hai nhà Thạch Nghiêm sẽ mặt, nhưng lui tới cũng quá nhiều, đều cho mặt mũi. tình huống hôm nay chút kỳ lạ, Thạch gia tổ chức tụ hội, tiểu công tử sủng ái nhất nhà Nghiêm Tướng gia sáng sớm thịnh trang xuất hiện ở cửa chính, thái độ nhiệt tình, khiến bọn vãn bối Thạch gia giật nảy .

tới, bọn họ vẫn tiếp đãi thật , ngon bưng lên, còn sắp xếp tiếp khách, để truyền Thạch gia bọn họ hiểu cấp bậc lễ nghĩa.

"Đại ca trở về!" Khi lang quân nhị phòng tiếp khách thấy Thạch Tấn xuất hiện ở cửa chính, thở dài thật to một , vội vàng dậy hành lễ với : " Nghiêm công tử đến."

Thạch Tấn tháo bội kiếm bên đưa cho gã sai vặt, sảnh đáp lễ với Nghiêm Chân. Hai chung mấy câu, phát hiện tâm thần Nghiêm Chân chút chút tập trung, còn thỉnh thoảng bên ngoài, hình như là đang chờ nào xuất hiện.

"Nghiêm công tử. " Hai mắt Thạch Tấn ngoài cửa: "Ngươi đang chờ vị khách quý nào ?"

Hai gò má Nghiêm Chân đỏ lên, thấy trong phòng trừ hạ nhân thì còn nào khác, thì thi lễ với Thạch Tấn: "Để Thạch đại nhân chê , đúng là tại hạ đang chờ một vị khách nhân."

Thạch Tấn thấy ngậm mặt chờ mong, mang theo ý hổ, liền đoán chờ một nữ tử. Không phá hủy danh tiết nữ nhi nhà , Thạch Tấn hỏi Nghiêm Chân đợi là ai, ôn hòa : " Nghiêm công tử, bên ngoài viện một đình nghỉ mát, ở đình nghỉ mát uống chén nhạt, ngắm cảnh, là thoải mái nhất."

Nghiêm Chân cảm kích một tiếng: "Vậy phiền Thạch đại nhân."

Thạch Tấn thấy bộ dạng vội vàng như của , nhịn nghĩ, hạng knh tài tuyệt diễm như thế nào mới khiến Nghiêm Chân mê đắm như thế. Hai tới ngoài đình nghỉ mát, chỗ ở gần cổng lớn, nếu như tới, thì thể thấy đầu tiên.

Sau khi hai xuống lâu, thì liên lục ngo ngoe khách đến, nhanh viện trở nên náo nhiệt. Thạch Tấn thấy Nghiêm Chân vẫn quanh như cũ, liền đợi còn tới.

Tài nữ giai nhân nổi danh trong Kinh Thành từng một xuất hiện, Thạch Tấn đối với Nghiêm Chân yêu càng thêm hiếu kỳ, cùng chờ với Nghiêm Chân.

"Dung Bá gia đến."

"Dung .

"Triệu ."

Thạch Tấn thấy Dung Hà xuất hiện, trong lòng âm thầm hiếu kỳ, hôm nay là ngày gì mà tiểu lang quân Nghiêm gia từ  sáng sớm chạy tới, lúc ngay cả Thành An Bá đụng chuyện náo nhiệt cũng đến, Thạch gia bọn mặt mũi lớn như thế ?

"Dung Bá gia."

"Thạch đại nhân."

Hai hành lễ lẫn , cùng đám bốn phía chào hỏi xong, Dung Hà xuống bên Thạch Tấn:  "Hình như Nghiêm công tử gầy hơn một chút?"

"Có, ?" Nghiêm Chân ngượng ngùng kéo áo bào, lo lắng hôm nay mặc bộ y phục : "Trước đó vài ngày thể chút khó chịu, khiến Dung Bá gia chê ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-co-gai-don-gian-the-thoi/chuong-37.html.]

" Lời Nghiêm công tử , ai sinh bệnh, mà chê . " Dung Hà rủ mí mắt xuống, bưng chén bàn lên uống một hớp : "Tại hạ chỉ thấy hôm nay thần sắc Nghiêm công tử như xưa, mới hỏi thêm mấy câu, Nghiêm công tử chê tại hạ nhiều chuyện là ."

Nghiêm Chân nhịn sờ mặt một chút, trong lòng chút bối rối, sắc mặt như xưa , chờ Phúc Nhạc  Quận Chúa tới, thấy sắc mặt , ném tình ý với nàng thì thành đây?

Thạch Phi Tiên đến hậu viện, phát hiện Thành An Bá mà ngôi kế đại ca, bước chân khỏi nhanh thêm mấy phần, nhiều đến đây, mới miễn cưỡng ngăn chặn kích động trong lòng, duy trì bước bình thường đến mặt Thạch Tấn, chầm chậm khẽ chào: "Bái kiến ca ca, bái kiến chư vị công tử tiểu thư."

Lại là một tràng chào lẫn , ngươi tới trong viện náo nhiệt mười phần, đến mức cổng đến, tất cả còn để ý tới.

"Oành!" Nghiêm Chân vội vàng lên, huơ tay khiến đổ, giội lên áo choàng thế mà cũng phản ứng gì, chỉ thẳng cổng, trong mắt còn gì khác.

Động tác lớn như , khiến Thạch Tấn hiếu kỳ, đầu phía cửa.

Bước chân thon dài mảnh khảnh, thế tinh diệu vô song.

Vốn dĩ hiểu thế nào là thế tinh diệu vô song, nhưng hôm nay ngay tại lúc , cảm thấy chỉ câu mới thể hình dung bước của nữ tử .

"Choang choang!" Dung Hà để chén lên bàn đá, phát tiếng vang thanh thúy. Y chắp tay với đám , áy náy : " Thật , Dung mỗ lỡ trượt tay, quấy nhiễu đến các vị."

Đám thất thần mới phản ứng , đầu riêng phần giỡn, cực lực chứng minh bọn họ tục nhân ham mê sắc , ... Vừa chỉ là cẩn thận thoáng qua mà thôi.

Dung Bá gia quả thật là , nhờ đó để bọn đỡ luống cuống.

"Phúc Nhạc Quận Chúa." Nghiêm Chân xăm xăm tiến lên đón, đến mặt Ban Họa và Ban Hằng, vái chào Ban Họa đến cùng.

Ban Họa lang quân tuổi trẻ hiểu xuất hiện, mặc áo bào tím, dáng chênh lệch chút gầy, dung mạo coi như thể mắt, giống như con ngỗng ngốc nghếch lao từ đám vịt. Bị một quen hành đại lễ, đầu Ban Họa thể trở thành một cái hành lễ ngang hàng, lui về hai bước: "Không công tử là?"

Nghiêm Chân sửng sốt, thì nàng ngay cả là ai cũng ?

"Tỷ, cẩn thận chân." Ngược Ban Hằng nhận Nghiêm Chân, nhưng cũng để mặt bao bày bộ dạng thâm tình với tỷ .

"Ừm." Ban Họa vươn tay để Ban Hằng vịn, vượt qua Nghiêm Chân, từ bên cạnh qua, tới trong đám .

"Quận Chúa. " Thạch Tấn lên: "Xin mời ."

"Thạch đại nhân cần khách khí." Ánh mắt Ban Họa đảo qua , cuối cùng chỗ cách Lý Tiểu Như xa. Lý Tiểu Như đối với Ban Họa loại cảm giác sợ hãi phát từ nội tâm, thấy nàng tới, nàng ưỡn eo thẳng tắp, chân cũng khép chặt.

"Lý tiểu thư." Ban Họa gật đầu với Lý Tiểu Như.

"Quận, Quận Chúa. " Lý Tiểu Như từ ghế dậy, quỳ gối phúc lễ với Ban Họa, mặt còn mang theo vài phần kích động. Bị vị Quận Chúa hỏi nàng hai liên tiếp, rốt cục nhận , nội tâm Lý Tiểu Như vô hình chút cảm động.

Bởi thể thấy , yêu cầu thấp một chút, thể sẽ sống vui vẻ hơn.

Người lấy lòng Ban Họa cũng ít, cho nên cứ việc nhiều nội tâm nữ quyến thích nàng, nhưng vì nàng ở đây nên cũng tẻ nhạt.

Nghiêm Chân thấy Ban Họa từ đầu tới đuôi , chút thất hồn lạc phách yên tại chỗ, ngay cả khác gì, cũng tâm tư để .

Dung Hà cũng them để ý Nghiêm công tử , lúc gánh xiếc, nên vỗ tay thì vỗ tay, nên liền , nhẹ nhàng phong độ khiến vô nữ tử ghé mắt.

Buổi trưa kết thúc yến tiệc, một đánh môn Pô-lo, một tổ chức thi hội, Ban Họa kinh diễm trường cũng hài lòng chuẩn cáo từ chủ nhà, nào một gọi .

"Quận Chúa."

Ban Họa đầu, là con ngỗng tím ngu ngốc ? Nàng nghiêng đầu một chút, trâm cài bên tóc mai cũng nhẹ nhàng lung lay.

"Quận Chúa, tại hạ là Nghiêm Chân, đường đột gọi Quận Chúa, xin Quận Chúa thứ tội." Nghiêm Chân chỉ cảm thấy động tác Ban Họa nghiêng đầu, cũng đến mức khuynh thành, nhịn mặt đỏ tới mang tai, chân tay luống cuống:  "Ta, chính là..."

"Ngươi chính là Nghiêm Chân?" Ban Họa thể gầy gò nhỏ bé của đối phương, xem thật sự   tuyệt thực ở nhà.

Thấy Ban Họa tên , Nghiêm Chân lộ vẻ hết sức kích động: "Chính là tại hạ, Quận Chúa tại hạ?"

"Từng danh. " Ban Họa cảm thấy chuyện uyển chuyển: "Nghiêm công tử chuyện gì ?"

Nghiêm công tử nữ tử mắt đến mức tựa như Lạc Thần, trong lòng ngàn vạn tình nghĩa, nên mở miệng như thế nào.

"Thật , quấy rầy đến hai vị ?"

Dung Hà ở khúc của hành lang cửu khúc, nghiêng dựa trụ đỏ, mặt mỉm , ánh nắng vàng vẩy xuống y, gió thu đột nhiên thôi, hiển thị rõ phong lưu.

Loading...