TA LÀ CÔ GÁI ĐƠN GIẢN THẾ THÔI !!!!!!!!!!!!!!!!!!! - Chương 76
Cập nhật lúc: 2024-11-10 06:12:43
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Uyển Dụ lẳng lặng trong khuê phòng, tiếng pháo nổ phía ngoài, nắm chặt hỉ bào .
Thời gian trôi qua nhanh như , chậm như .
Nàng mong đợi thật lâu, chờ lâu như cuối cùng đến, trong đầu kêu loạn một mảnh, nàng đến tột cùng vui vẻ khổ sở.
"Đội rước dâu đến !"
Nghe ba chữ "Đội rước dâu", đáy lòng nàng run rẩy, giống như một cây băng nhọn đ.â.m đáy lòng, nội tâm của nàng lập tức trở nên hiu quạnh, mất mát khổ sở, kỳ dị là, mà nàng cảm thấy phẫn nộ.
Nắm chặt quyền, đầu ngón tay của nàng chút mát, nhưng đại não thanh tỉnh nay từng .
"Muội . " Trong giọng Tạ gia đại lang cố nén tức giận, xoay cõng Tạ Uyển Dụ lên, nhỏ giọng với nàng : " Mọi việc trong cung phức tạp, hết thảy cẩn thận. Nếu cần gì, cho trở về với trong nhà, đừng để ấm ức."
Tạ Uyển Dụ nắm chắc y phục đại ca, thấp giọng đáp ứng.
Vụ hôn nhân là Tạ gia bọn họ đáp ứng, hiện nay coi như Nhị Hoàng Tử khả năng lương phối, Tạ gia cũng hối hôn. Hôn sự nhà bình thường bất hạnh, chỉ cần nhà đẻ ủng hộ, nữ nhi còn thể ly hôn. Thế nhưng gả hoàng gia, cũng chỉ thể sinh là hoàng gia, c.h.ế.t là quỷ hoàng gia.
Ra nội viện, Tạ Uyển Dụ bốn phía tràn ngập tiếng chúc mừng, nhưng nàng cảm thấy giờ phút khó xử, trong thiên hạ đều Nhị Hoàng Tử thích Nhị Hoàng Tử Phi là nàng , ngay cả tự nghênh đón nàng cũng .
Đây là khoảnh khắc quan trọng đời , thành thời điểm nàng hận nhất cả đời .
Trên thực tế, Nhị Hoàng Tử tới đón Tạ Uyển Dụ, nhưng cũng trong cung.
Giờ lành hôn lễ là chạng vạng tối, đổi tân lang phục, tới rừng trúc Thạch Phi Tiên thường . Hắn cam lòng, cho nên giải sầu một chút, nghĩ tới là, mà Thạch Phi Tiên thật sự ở trong rừng.
"Nhị Hoàng Tử điện hạ?" Thạch Phi Tiên từ trong đình lên, kinh ngạc nam nhân : "Hôm nay ngày đại hỉ của ngươi , tại ngươi ở chỗ ?"
Tưởng Lạc nữ tử thần sắc cô đơn mắt, nhịn bước vài bước đến gần: "Người mà cưới, trong lòng , thì gì mà vui chứ?"
"Ngươi..." Thạch Phi Tiên tránh ánh mắt Tưởng Lạc, thở dài một tiếng : "Ngươi nên lời , Uyển Dụ mà , thương tâm khổ sở dường nào?"
"Nàng luôn khác suy nghĩ, tại thể suy nghĩ một chút , suy nghĩ vì ?" Tưởng Lạc bước nhanh đến phía , bắt lấy cổ tay Thạch Phi Tiên: "Ta thích ai, chẳng lẽ nàng còn ? Nàng là bằng hữu của nàng, đây tính là gì?"
Thái giám theo lưng Nhị Hoàng Tử, dọa đến quỳ gối ngoài đình, hôn sự hôm nay nếu xảy việc ngoài ý , theo điện hạ xuất cung, chỉ sợ ngay cả tính mạng còn giữ nổi.
"Vậy xem như đầu óc ngươi ." Ban Họa mặc kỵ trang màu sáng như trong rừng tới, phía nàng còn theo mấy thiếu gia nổi danh ăn chơi, những nam nữ, đều là nhân vật lăn lộn trong Kinh Thành, mặt bọn họ đều mang vẻ ngoài ý , ai thể nghĩ tới hôm nay Nhị Hoàng Tử thành hôn, mà cùng nữ nhi Thạch Tướng minh bạch ở đây?
Tạ Uyển Dụ và Thạch Phi Tiên giao hảo ?
Lúc đầu mấy bọn họ đụng tiệc cưới náo nhiệt mà chơi bời lêu lổng, hôm nay hẹn cưỡi ngựa, thưởng cảnh xuân, ai ngờ mới đến liền thấy trò trận ?
Nếu Ban Họa Ban Hằng nhắc nhở, cũng quên hôm nay hẹn thưởng xuân. Đám bọn họ thấy Nhị Hoàng Tử hư hư thực thực tiến rừng trúc, xuất phát từ hiếu kỳ nên theo , nghĩ tới phát hiện chuyện .
Tân lang nghênh đón tân nương, chạy tới bạn tân nương kể rõ tâm sự, ngay cả thoại bản cũng thú vị như , Nhị Hoàng Tử và Thạch Phi Tiên thế.
Tưởng Lạc đầu về phía đám Ban Họa, cản Thạch Phi Tiên lưng, giận tái mặt : " Tại các ngươi ở chỗ ?"
Sắc mặt Thạch Phi Tiên càng khó coi hơn Tưởng Lạc, việc hôm nay truyền , chỗ với nàng . khi những lưng Ban Họa, Chu gia, Vương gia, còn hoàng thất tông xa cùng họ Tưởng, những đều là mà nàng và Nhị Hoàng Tử thể tùy tiện lệnh.
Càng nghĩ biểu lộ mặt Thạch Phi Tiên càng tự nhiên, nhất là Nhị Hoàng Tử cản nàng ở lưng, nàng nhịn mắng Nhị Hoàng Tử trong lòng một câu, đến tột cùng đầu óc , đây công khai cho những , quan hệ giữa bọn họ, vượt khỏi tình nghĩa nam nữ bình thường ?
Nàng suy nghĩ, như việc gì lưng Tưởng Lạc, phúc với đám Ban Hoạ: "Hôm nay thật là khéo, các ngươi đều đến thưởng xuân ? Vậy mà đến cùng lúc với Nhị Hoàng Tử điện hạ?"
"Ban Họa, mà ngươi dẫn theo những theo dõi ?" Tưởng Lạc lời của Thạch Phi Tiên, lập tức nghĩ đến, đời thể chuyện trùng hợp như , cùng Thạch cô nương chuyện, những liền xuất hiện, rõ ràng là theo chân tới.
"Điện hạ thứ , chúng thấy điện hạ chỉ dẫn mấy tên thái giám lên núi, lo lắng ngài xảy chuyện ngoài ý , cho nên cùng theo . " Chu Thường Tiêu Nhị Hoàng Tử từng đẩy Ban Hoạ ngã gãy tay, lo lắng Nhị Hoàng Tử nổi điên, liền mở miệng : " Xin điện hạ minh xét."
Bọn họ nhiều công tử tiểu thư ở đây như , theo dõi cũng quá mức , nồi bọn họ sẽ cõng, Nhị Hoàng Tử cũng bản lĩnh để bọn họ cõng nồi. Bọn họ là khố, đồ đần, Nhị Hoàng Tử bệ hạ Thái Tử, bản lĩnh đến chỉ hươu bảo ngựa.
Lại , hai bọn họ một là tân lang sắp thành hôn, một là nữ nhi xuất giá, ở nơi dã ngoại hoang vu gì, gì thể ? Cánh rừng cũng cấm địa hoàng gia, hai bọn họ tới, bọn họ thể tới ?
"Hừ." Nhị Hoàng Tử lạnh hừ một tiếng, đưa tay chỉ Ban Họa: "Chu Thường Tiêu ngươi tránh cho , Ban Họa, ngươi rõ cho , cái gì gọi là đầu óc bệnh? Ngươi dám phạm thượng, đến tột cùng để hoàng gia mắt ?"
"Hôm nay là ngày đại hôn của điện hạ, nhưng ngươi cùng nữ nhân khác hẹn hò trong rừng rậm, việc bình thường ." Ban Họa giơ cằm, chỉ đầu: "Nếu như ngươi cảm thấy đúng, thể báo cáo chuyện hôm nay cho bệ hạ nương nương, thần nữ cam nguyện phạt."
"Ngươi!" Tưởng Lạc dám để Vân Khánh Đế việc , dám để mẫu hậu . Nếu mẫu hậu lố, chỉ phạt, chỉ sợ ngay cả Phi Tiên cũng mẫu chán ghét mà vứt bỏ, cho nên dám đánh cược khả năng , khẩu khí chỉ thể nhịn.
"Quận Chúa, nghĩ ngươi hiểu lầm. " Thạch Phi Tiên miễn cưỡng lớn : " Ta và Nhị Hoàng Tử điện hạ chỉ là trùng hợp gặp ."
"Thạch tiểu thư cần giải thích loại chuyện nhỏ nhặt với chúng . " Ban Họa lắc ngón trỏ, lộ vẻ mặt dễ chuyện: "Chỉ cần Nhị Hoàng Tử Phi tin tưởng ngươi là ."
Sắc mặt Thạch Phi Tiên biến, đó : "Chỉ cần chư vị hiểu lầm , Nhị Hoàng Tử Phi tất nhiên cũng sẽ hiểu lầm gì đó."
Ý bảo bọn họ nên lung tung ?
Mấy vị khố nhíu mày, bọn họ lớn như , lúc nào phân rõ trái? Lúc nào khác gì, bọn họ mà nhỉ?
"Yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu, Thạch tiểu thư chính là nhất mỹ nhân Đại Nghiệp, khác cảm mến ngươi cũng là bình thường. " Một vị tiểu thư quý tộc khúc mắc với Thạch Phi Tiên che miệng : " Chuyện cũng trách ngươi, chúng đều hiểu."
Từ khi Vương Tử Ngả Pha Quốc nhận lầm Ban Họa là nhất mỹ nhân, chuyện Thạch Phi Tiên là nhất mỹ nhân Đại Nghiệp liền thành trò , Thạch Phi Tiên khác gọi nàng như thế nữa, chỉ cần đến "Đệ nhất mỹ nhân", nàng sẽ nhớ tới ngày đó ở bên ngoài cung điện nhận nhiều nhục nhã.
Đám công tử bột cùng rộ lên, những tiếng giống như bàn tay đang quạt mặt Thạch Phi Tiên.
Thạch Phi Tiên và đám công tử bột bao nhiêu giao tình, nàng cảm thấy những đắm trong truỵ lạc, vô cùng xem thường. Mà đám công tử bột cũng cảm thấy Thạch Phi Tiên, Thạch Tấn vẻ dối trá, chỉ giả vờ chính đáng. Hai bên ưa lẫn , ngày thường chơi chung.
Hiện tại Thạch Phi Tiên chuyện , theo bọn nghĩ là đào xong góc tường của bạn, những khố bọn họ chuyện vụn vặt.
"Im miệng!" Nhị Hoàng Tử thể trơ mắt những khố ức h.i.ế.p Thạch Phi Tiên, trầm mặt : " Các ngươi chuyện, đừng quái gở như ."
Mấy khố trợn trắng mắt, mặc dù trực tiếp nhao nhao với Nhị Hoàng Tử, nhưng vẫn dùng ánh mắt như cũ để diễn tả linh hồn bất khuất của bọn họ.
"Điện hạ. " Ban Họa nhàn nhạt Thạch Phi Tiên một chút: " Hôm nay Tạ tiểu thư là tân nương của ngươi, bây giờ ngươi nên trở về cung ."
"Ngươi là cái thá gì, bản điện hạ cần ngươi tới khoa tay múa chân. " Nhị Hoàng Tử căm ghét : " Ngươi là một nữ nhân đính hôn, nên đợi trong nhà, chờ nam nhân đến cưới ngươi, đừng đến lúc đó từ hôn, tới giúp ngươi tìm nam nhân mà gả ."
Thạch Phi Tiên vô thức cảm thấy lời chút đúng, lấy tính tình Ban Họa, lời của Nhị Hoàng Tử chỉ sợ sẽ rước lấy phiền phức.
Ban Họa sâu kín Nhị Hoàng Tử: " , tổ mẫu thần nữ gặp chuyện bỏ , ước chừng Nhị Hoàng Tử điện hạ đối với kết quả , thất vọng đấy."
Trong lúc nhất thời Nhị Hoàng Tử kịp phản ứng lời của Ban Họa là ý gì, nhưng Thạch Phi Tiên hiểu rõ.
Ban Họa ám chỉ Nhị Hoàng Tử bất mãn với hành động Đức Ninh Trưởng Công Chúa giúp bệ hạ ngăn thích khách , là Hoàng Tử, tại bất mãn với việc , chẳng lẽ đang mong đợi bệ hạ chết?
Tội danh ai cũng gánh nổi, nhất là Hoàng Tử.
Thạch Phi Tiên đầu Nhị Hoàng Tử, thấy còn kịp phản ứng, há to miệng, nhớ tới nhà ủng hộ Thái Tử đăng cơ, liền giả bộ hiểu, yên lặng cúi đầu.
"Điện hạ!" Tiểu thái giám phục vụ cận sốt ruột Tưởng Lạc, lúc ngươi lời nào, sẽ là ngầm thừa nhận đó!
Tưởng Lạc nghi hoặc hiểu liếc thần sắc thái giám lo lắng, trừng mắt Ban Họa : "Lời của ngươi là ý gì?"
"Thần nữ cũng ý gì, Nhị Hoàng Tử chính ngươi tự hiểu . " Ban Họa nhàn nhạt phúc với Nhị Hoàng Tử: "Nếu điện hạ việc trao đổi với Thạch tiểu thư, độc ngoài, chúng cũng yên lòng, cáo từ."
Tưởng Lạc vẫn luôn rõ, dáng dấp Ban Họa cũng xem là , tại cứ khác thích chứ?
Từ nhỏ thế , rõ ràng và Ban Hoạ gần tuổi , thế nhưng nàng thích dán lấy Thái Tử. Sau đó Thái Tử lấy thê, Ban Họa liền thích đến hậu cung nữa, dù cho tiến cung, cũng chỉ gặp phụ hoàng và mẫu hậu, còn tự lui tới với bọn họ.
Đến mức luôn cảm thấy, nữ nhân như Ban Họa, thực chất trời sinh bên trong nịnh nọt ai, coi nhẹ ai. Chỉ cần ở cùng Thái Tử, Ban Họa liền nịnh nọt Thái Tử, bởi vì từ nhỏ nàng , Thái Tử tôn quý hơn .
Tưởng Lạc chán ghét Ban Hoạ dưỡng thành từ nhỏ, đó lớn lên đại khái thể tự xuất cung , quen ít nữ nhân, mới tất cả nữ nhân thế giới đều giống Ban Họa. Tiểu thư Thạch gia tính cách dịu dàng, khéo hiểu lòng , dù cho đứa bé ăn xin ven đường cũng thể khiến nàng thương hại, nàng giống như xuân thủy ấm áp nhất, khiến cả mềm mại.
Hắn bao nhiêu chán ghét Ban Họa, thì bấy nhiêu yêu thích Thạch Phi Tiên. Bởi vì thư Thạch Phi Tiên , Ban Họa từng .
Thấy Ban Họa , Tưởng Lạc lạnh một tiếng: "Vốn là nhiều chuyện, nên sớm cút ."
Mọi tại đây nhíu mày, bọn họ đều xuất quý tộc, xem như phong độ khố, lúc đối mặt với nữ nhi, cũng ý duy trì nhã nhặn, Nhị Hoàng Tử chuyện với nữ nhi như thế, thật sự là...
Đáng lẽ bọn họ còn cảm thấy Nhị Hoàng Tử đẩy gãy cánh tay Phúc Nhạc Quận Chúa chút khoa trương, hiện tại xem , chỉ sợ tin đồn giả.
"Điện hạ, thần nữ sẽ cút. " Ban Họa như Thạch Phi Tiên: "Từ lâu chuyện tu hú chiếm tổ chim khách, Thạch tiểu thư là cái gì?"
Thạch Phi Tiên biến sắc: "Quận Chúa, xin chú ý chọn từ."
"Thạch tiểu thư lời thật lạ nha, gì sai ?" Ban Họa vỗ tay : " Ta vẫn cảm thấy Thạch tiểu thư là một kỳ nữ hiếm , thể cùng Tạ gia Nhị công tử thoải mái, thành hảo hữu tri kỷ, cũng thể cùng Nhị Hoàng Tử điện hạ... Cùng chung chí hướng. , còn thể ‘ lòng’ với Thành An Bá, dám, thế gian bao nhiêu thể ?"
"Tạ nhị công tử?" Đám kinh ngạc Ban Họa, trong còn chuyện của Tạ nhị công tử?
Ban Họa là một tính tình hoạt bát, đều nàng đặc tính, dễ dàng nữ nhi nhà , nếu nàng thích ai, thì trực tiếp tính cách nàng và đó hợp, nhiều lời sẽ tùy tiện lung tung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-co-gai-don-gian-the-thoi/chuong-76.html.]
Bây giờ nàng thể ngay mặt Thạch Phi Tiên những lời , thể thấy thật sự xảy chuyện .
"Ngươi, ngươi đừng bậy bạ. " Giọng Thạch Phi Tiên sắc nhọn: " Ban Họa, ngươi đừng ép ."
"Thạch tiểu thư thật ý tứ, năm ngoái Tạ nhị công tử đường đưa tập thơ cho ngươi trở về, ngã mù một mắt, kết quả đến mấy ngày, lời đồn đại biến thành khắc phu. " Ban Họa buông tay: " Tạ Khải Lâm giải trừ hôn ước với hai năm , đây coi là khắc phu gì chứ, họ nghĩ khắc phu, ngươi xem đạo lí ?"
Thạch Phi Tiên Ban Họa tức giận đến phát run, nàng mạnh miệng : "Ngươi hươu vượn, vốn tập thơ gì cả."
"Ngươi đến tột cùng , lão thiên gia rõ ràng, ngươi rõ ràng, còn Tạ nhị công tử đưa tập thơ rõ ràng. " Ban Họa khẽ một tiếng: " , Tạ nhị công tử cho ngươi , tặng cho ngươi tập thơ chép tay , vốn từ quyển nhà chúng đấy?"
Thạch Phi Tiên ngơ ngẩn, trong lúc nhất thời gì cho phù hợp.
"Quận Chúa. " Tạ Khải Lâm từ bìa rừng đến, thoáng qua Thạch Phi Tiên, thi lễ với Nhị Hoàng Tử và Ban Họa: "Chuyện cũ thành gió, mong Quận Chúa đừng nhắc ."
"Ngươi thì tính là gì, ngươi kêu tỷ đề cập tới nữa?" Ban Hằng trợn mắt trừng một cái: "Mặt lớn như , ba cái mặt nạ đều chứa nổi."
Ban Họa : "Hôm nay thật sự là ngày tháng , một rừng trúc yên lặng náo nhiệt như ."
"Tạ Khải Lâm, con mắt của ngươi thật sự hỏng đường đưa tập thơ cho Tạ tiểu thư về ?" Tưởng Lạc là một nam nhân, cho dù hiện tại sắp thành hôn, cũng nữ nhân thích quan hệ mập mờ với nam nhân khác.
Tạ Khải Lâm chắp tay với Tưởng Lạc: "Điện hạ, ngài nên trở về cung ."
Hắn tới nơi , cùng Tưởng Lạc cãi lộn vì một nữ nhân, mà là vì bất bình. Mắt Thạch Phi Tiên bên Tưởng Lạc, bình tĩnh tựa như đang một xa lạ giao tình gì.
"Gấp cái gì, giờ lành còn đến mà?" Tưởng Lạc nhịn : "Ngươi tiên cho , đến tột cùng ngươi đưa tập thơ cho Thạch cô nương ?"
Thạch Phi Tiên Tạ Khải Lâm, mặt mũi tái nhợt, trong mắt mang theo khẩn cầu.
Tạ Khải Lâm dời ánh mắt của , chậm rãi : "Không ."
Tưởng Lạc thở dài một , đầu về phía Ban Họa: " Vì ngươi bôi đen khuê dự của Thạch cô nương?"
"Điện hạ, một nữ nhân như thể bôi đen khuê dự của nàng chứ?" Ban Họa thở dài: "Ngài chuẩn là tân lang, gặp mặt trong rừng rậm với nàng , mới là bôi đen khuê dự Thạch cô nương đó. Thạch cô nương như trăng sáng trời, hẹn hò cùng trượng phu của hảo tỷ , ngài đúng ?"
Thạch Phi Tiên như thế, trong lòng hận Ban Họa đến nghiến răng nghiến lợi, thế nhưng trong nội tâm nàng rõ ràng, hiện tại nàng càng chuyện, càng dễ nắm cán. Nàng rõ, chuyện lúc Tạ Khải Lâm đưa tập thơ cho nàng , chỉ nàng và Tạ Khải Lâm , Ban Họa từ chỗ nào ?
Chẳng lẽ bọn hạ nhân bên cạnh bọn họ quản miệng?
Lời của Ban Hoạ, chọc cho ít nở nụ . , Thạch tiểu thư như , xuất trần như thế, năng quy củ như , như thế nào cùng một nam nhân hôm nay thành hôn lằng nhằng, vả tân nương còn là hảo tỷ của nàng .
"Quận Chúa..."
"Im miệng!" Nụ mặt Ban Họa phai nhạt , nàng trào phúng Tạ Khải Lâm: "Ta thấy ngươi cảm thấy buồn nôn, đừng chuyện với ."
Khóe môi Tạ Khải Lâm run rẩy, gì.
"Thân là nam nhân, ngươi vô năng. Làm con cái, ngươi bất hiếu. Làm trưởng, ngươi..." Ban Họa khoát tay: "Được , chẳng với ngươi, dù nếu là loại nam nhân , sớm một cước đạp , miễn cho ở bên ngoài mất mặt hổ."
Ban Hằng:?
"Tỷ. " Ban Hằng chân chó cọ bên Ban Họa: "Đệ vẫn luôn ngoan ngoãn."
Ban Họa vỗ đỉnh đầu của : "Ừm, cho nên đạp ."
Tạ Khải Lâm trầm mặc thật lâu, cúi thấp với Ban Họa: "Quận Chúa, xin ."
Hắn với nàng, đây là sự thật sửa đổi .
Tưởng Lạc cảm thấy việc hôm nay chút kỳ quái, chỉ ngoài giải sầu một chút, trùng hợp gặp Thạch Phi Tiên, nhưng chuyện phát triển như chút đúng.
Bộ dáng Tạ Khải Lâm Ban Họa trào phúng , thấy thế nào cũng giống như chuyện gì xảy . Còn Ban Họa mới Thạch cô nương và Tạ Khải Lâm, Thành An Bá, thật là nàng đang láo?
Thành An Bá là vị hôn phu của Ban Họa, Ban Họa hẳn thể lấy phu quân tương lai của láo.
Thế nhưng Thạch cô nương , việc nàng ngưỡng mộ Thành An Bá trong lòng, đều là lời đồn đại bên ngoài, nàng hứng thú với tình yêu, đầu gửi gắm tình cảm trong vần thơ tranh vẽ sơn thủy?
Cố Diệp Phi
Mặc dù luôm Ban Họa mắt, thế nhưng mỗi nàng , nhịn nghĩ sâu thêm chút, lỡ như... Là thật?
"Nàng..." Tưởng Lạc đầu Thạch Phi Tiên, thấy trong mắt nàng rưng rưng, bộ dáng thôi, trong lòng chút bực bội, với tiểu thái giám bên : "Thôi, hồi cung." Bên là nữ nhân duyên lấy, suy nghĩ nhiều gì ích? Nàng chính là thiên kim Tướng phủ, thể gả cho thất.
"Cung tiễn điện hạ." Thạch Phi Tiên phúc với Nhị Hoàng Tử, nhưng mà Tưởng Lạc đầu , trực tiếp rừng trúc.
"Kịch xem xong , chúng cũng nên . " Ban Họa uể oải với Thạch Phi Tiên: " Thạch tiểu thư bảo trọng nhiều hơn."
"Quận Chúa. " Thạch Phi Tiên gọi Ban Họa : "Ta rõ, vì ngươi khắp nơi nhằm ?"
Ban Họa nhíu mày: "Ngươi coi như ghen ghét mỹ mạo của ngươi ."
"Phụt!"
Có nhịn tiếng, mặt Thạch Phi Tiên lập tức trở nên hết sức khó coi.
Lúc Ban Họa sân, luôn ủng hộ rầm rộ, lúc rời cũng xôn xao. Nàng và những khố rời , trong rừng trúc liền an tĩnh .
Tạ Khải Lâm với Thạch Phi Tiên: "Cáo từ."
"Chờ một chút." Thạch Phi Tiên gọi Tạ Khải Lâm , hốc mắt ửng đỏ : " Có ngươi cũng giống như bọn họ, ở trong lòng lén chế giễu ?"
"Thạch cô nương. " Tạ Khải Lâm lá trúc khô cạn mặt đất, giọng điệu bình tĩnh : "Tại hạ ý gì, ngươi nên hiểu lầm."
" Không ngươi ý, mà đang oán đúng ?" Thạch Phi Tiên nhịn : " Nếu như , ngươi sẽ náo với Ban Họa thành như thế, Tạ gia và Ban gia cũng sẽ trở thành cừu gia. Đầu óc Ban gia nhỏ, thích mang thù, nếu bọn họ trả thù, Tạ gia gặp nhiều chuyện như . Cho nên khởi nguồn chuyện đều do , ngươi trách cũng đúng."
"Ta thể trách cũng là bản . " Tạ Khải Lâm cắt ngang Thạch Phi Tiên: "Năm đó tuổi trẻ hiểu chuyện, phạm sai lầm, thể đền bù."
"Nếu Thạch cô nương cảm thấy với , cách Nhị Hoàng Tử điện hạ xa một chút, là vị hôn phu tại hạ, tại hạ chỉ một , đành lòng để nàng hảo hữu và trượng phu phản bội. " Tạ Khải Lâm ngẩng đầu Thạch Phi Tiên: "Ngươi thể ?"
Thạch Phi Tiên lúng túng tránh ánh mắt Tạ Khải Lâm: "Trong mắt ngươi, chính là như ?"
Tạ Khải Lâm gì, trả lời thạch Phi Tiên chỉ yên tĩnh.
"Vâng, hiểu !" Thạch Phi Tiên tự giễu : " Ngươi chung quy là trách ."
Gió nổi lên, rừng trúc phát tiếng xào xạc, Tạ Khải Lâm tại chỗ, như tình cảm.
"Tạ Khải Lâm, năm đó ngươi... Thật sự yêu , thật sự chút tình cảm nào với Ban Hoạ ?" Thạch Phi Tiên bỗng nhiên : " Trong miệng ngươi trách , nhưng trong lòng của ngươi, đang oán đấy. Ánh mắt của ngươi, vẫn luôn rơi Ban Họa, chỉ sợ ngay cả chính ngươi cũng thể phát giác ."
Bả vai Tạ Khải Lâm giật giật, sờ lên mặt nạ bạc của , thản nhiên : "Tùy Thạch cô nương nghĩ cũng , cáo từ."
Thạch Phi Tiên bóng lưng Tạ Khải Lâm rời , tự giễu tiếng.
Năm đó Tạ Khải Lâm đưa cho nàng một bức họa, bức họa nàng cây liễu, cứ như tiên nhân. nàng thích bức họa chút nào, bởi vì bên bức họa , váy nàng thêu lên đóa hoa mẫu đơn lớn, , diễm lệ.
từ tới giờ nàng mặc quần sam hình hoa mẫu đơn, cũng thích kiểu tóc diễm lệ phức tạp, vẽ là nàng , nàng .
Tạ Khải Lâm yêu say đắm nhớ nhung nàng , thế nhưng thật sự yêu nàng như ?
Năm đó yêu nàng , trong lòng động tâmvới nữ nhân khác, đừng trách nàng tính kế .
Chỉ hận nữ nhân Ban Họa , giống như đậu hà lan, cả đống tật , nhưng nàng hết tới khác nàng còn cách nào.
Nghĩ đến Ban Họa sẽ gả cho Thành An Bá, hận ý trong lòng Thạch Phi Tiên cũng ngăn .
"Bá gia." Đỗ Cửu tới gần Dung Hà đang cùng những quan viên khác uống rượu chuyện, nhỏ vài câu bên cạnh y.
Nụ mặt Dung Hà đổi, chỉ trầm mặc gật gật đầu.
Đỗ Cửu ôm quyền với mấy vị đại nhân cùng bàn, lui bên ngoài.
Đợi khi Nhị Hoàng Tử thành , Dung Hà Lại bộ chính thức nhậm chức, cho nên một bàn ở đây chính là Lục bộ Thượng Thư và hai vị Tướng gia. Tám tâm tư dị biệt, thậm chí lập trường cũng khác biệt, nhưng mặt đều hài hòa, cứ như chính kiến lẫn bao giờ xảy mâu thuẫn.
Lúc đội ngũ đón dâu xuất cung, tám đang đều Nhị Hoàng Tử tự đón, nhưng nào cũng mở miệng nhắc chuyện , chủ đề liên quan để g.i.ế.c thời gian.
Hôn lễ hôm nay thành dạng , vui vẻ nhất chính là Thạch Sùng Hải, đối với ông mà , Nhị Hoàng Tử phạm chuyện ngu xuẩn càng nhiều, địa vị Thái Tử càng , ông hận thể khiến Nhị Hoàng Tử xuất cung , thì nữa.
"Mượn ngày tháng , lão phu mạo hỏi Dung Bá gia một câu, lúc nào chúng mới thể uống rượu mừng trọng đại của ngươi?" Thạch Sùng Hải đến một mặt ôn hòa, cứ như Nhị nhi tử Nghiêm Huy vì vị hôn thê Dung Hà náo đến c.h.ế.t sống.
Nghiêm Huy bên cạnh lời của Thạch Sùng Hải, ngay cả mí mắt cũng động một chút.
Những quan viên khác về phía Dung Hà, cứ như cảm thấy hứng thú với đề tài .