TA LÀ CÔ GÁI ĐƠN GIẢN THẾ THÔI !!!!!!!!!!!!!!!!!!! - Chương 84
Cập nhật lúc: 2024-11-10 06:15:56
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Án Ban Hoài gặp chuyện, trong vòng một ngày ngắn ngủi truyền khắp bộ Kinh Thành, so sánh với án Triệu Cổ chút cảm giác tồn tại, phận đỉnh cấp khố của Ban Hoài vô cùng quý trọng. Mặc kệ ông thực quyền , nhưng ở thời điểm truyền tin tức gặp chuyện, đủ để gây nên nhiều khủng hoảng cho các quý tộc.
Thiên hạ mấy sợ chết, nhất là quý tộc trải qua sinh hoạt xa hoa lãng phí.
Một quý tộc quan hệ tệ với Ban gia nhao nhao mang theo lễ tới cửa thăm viếng, bọn họ thấy bộ dáng Ban Hoài giường tu dưỡng uể oải suy sụp, cũng nhịn thêm vài câu động viên, phần lớn đều là cố gắng dưỡng bệnh, đại nạn c.h.ế.t tất hậu phúc.
Còn thực sự lời để , liền khen Ban Hoài tìm một con rể , vì án ông gặp chuyện, chạy chạy quan tâm mệt nhọc ngay cả chân dung tội phạm cũng vẽ . Đám đến lúc mới , thì Thành An Bá am hiểu vẽ , mà là thích vẽ. vì giúp nhạc phụ tương lai tìm tội phạm, bởi y phá lệ.
Có nguyên tắc quân tử để kính nể, nhưng vì trưởng bối buông xuống nguyên tắc vãn bối của , đáng để cảm động. Vốn nhiều ở lưng chế giễu Ban Hoài thể tìm một con rể xem thường Ban gia, nào con rể chỉ chút bất kính với Ban gia, ngược cung kính khắp nơi với Ban Hoài, còn cưới cô nương Ban gia cửa, thì xem chuyện Ban gia trở thành chuyện của mà quan tâm.
Lần hâm mộ Ban Hoài, đây là vận khí cứt chó gì, mới tìm một con rể tương lai khắp nơi đều , còn đối với phụ mẫu nhà ngoại tôn kính quan tâm như ?
Khó trách ám sát ông, chừng cũng bởi vì vận khí ông quá , khiến đỏ mắt nổi nữa.
Thánh thượng hạ liên tục hai đạo thánh chỉ để Đại Lý Tự mau chóng tra rõ án , thậm chí còn để Hình bộ hiệp trợ tra án, bộ Kinh Thành đại trận lòng bàng hoàng, điều cũng cho đám một nữa nhận trình độ Ban gia Đế Vương coi trọng.
Bởi vì Dung Hà vẽ nhân vật quá mức giống tội phạm, cho nên cho dù tướng mạo tội phạm hết sức bình thường, vẫn vì năm mươi lượng bạc thưởng, phận của .
Thì là một tên quản sự của Huệ Vương Phủ, nhưng từ khi phu thê Huệ Vương c.h.ế.t trong vụ hoả hoạn, Thế Tử Huệ Vương và Quận Chúa nuôi trong cung, hạ nhân Huệ Vương Phủ phân phát nhiều. Mà tên quản sự khai , hộ tịch sớm gạch bỏ, lý do gạch bỏ là c.h.ế.t trong vụ hoả hoạn.
Một đáng lẽ c.h.ế.t trong vụ hoả hoạn, □□, g.i.ế.c Tĩnh Đình Công, nếu trong đó âm mưu, mặc cho ai cũng tin.
Tưởng Ngọc Thần và Tưởng Khang Ninh nuôi trong cung, việc , cuộc sống trong cung càng thêm khó qua.
Kinh Thành sớm tin đồn, đó án Trưởng Công Chúa gặp chuyện, chủ sử màn chính là Huệ Vương. mà Huệ Vương c.h.ế.t trong biển lửa, bệ hạ cũng từng đề cập qua chuyện , cho nên chuyện nhiều dù hoài nghi, cũng dám gióng trống khua chiêng .
bây giờ bộ hạ cũ Huệ Vương Phủ ám sát Tĩnh Đình Công, lý do là gì?
Lý do chỉ một, chính là bộ hạ cũ Huệ Vương hận Trưởng Công Chúa hỏng kế hoạch ám sát Hoàng Đế của bọn họ, nhưng Trưởng Công Chúa chết, đối tượng bọn họ thể trả thù cũng chỉ nhi tử Tĩnh Đình Công của Trưởng Công Chúa.
Không ít bắt đầu đồng tình với Ban gia, chỗ dựa lớn nhất vì cứu giá mất mạng, hiện tại chủ sử màn còn hận họ, đây là vận mệnh xui xẻo cỡ nào?
Một ngày đó, nha dịch tìm thấy t.h.i t.h.ể bộ hạ cũ Huệ Vương trong miếu hoang, qua khám nghiệm tử thi kiểm tra thực hư, quản sự chí ít c.h.ế.t mười canh giờ trở lên.
Cái rõ ràng là nanh vuốt bại lộ, chó cùng rứt giậu, cho nên diệt khẩu quản sự.
Sau khi khám nghiệm tử thi quản sự phát hiện trong miệng ông một viên trân châu, viên trân châu chất lượng vô cùng , giống như nữ quyến dùng để thêu y phục là giầy.
Viên trân châu quản sự giấu trong răng sâu, nếu kỹ, mặc cho ai cũng trong miệng ông thứ . Chẳng lẽ khi c.h.ế.t ông cảm thấy cam lòng, cho nên cố ý giữ thứ của hung thủ ?
Quan viên Đại Lý Tự lập tức đau đầu, dính dáng đến nữ nhân ?
viên trân châu , bọn họ đầu mối mới, thế là con đường cung cấp trân châu Kinh Thành đều Đại Lý Tự phái nghiêm tra một , nhất là con đường chuyên môn cung cấp trân châu vật dụng cho quý tộc.
Có câu là cao thủ luôn ở dân gian, một thợ thủ công già nhận trân châu là loại ngọc trai đến từ bờ biển, hiếm , thượng đẳng đều từ Hoàng Thương hội đưa cung, kém hơn một bậc cũng quý tộc mua , chất lượng năm nay bán cho ba nhà.
Phủ Tĩnh Đình Công, phủ Trung Bình Bá và Thạch Tướng phủ.
Người Đại Lý Tự hết tra phủ Trung Bình Bá, cuối cùng tra những tất cả trân châu đều đồ cưới cho Nhị Hoàng Tử Phi.
Về phần phủ Tĩnh Đình Công, Đại Lý Tự hỏi nhà hại một chút, nhà thậm chí ngay cả mua trân châu còn , cuối cùng từ tờ đơn nhập kho tìm hộp trân châu , thì hộp trân châu khi cửa Ban gia, vẫn mở .
Nguyên nhân là Hoàng Hậu đưa một hộp trân châu hơn đến, bọn họ liền quên mất thứ phẩm.
Quan viên Đại Lý Tự rốt cục thấy Ban gia xa xỉ, đồ như quên liền quên, ngay cả một chút do dự cũng , thể thấy bình thường dùng quen đồ .
"Đại nhân, phủ Tĩnh Đình Công thật sự giàu đến chảy mỡ, hâm mộ. " Một quan viên Đại Lý Tự theo lưng Lưu Bán Sơn khỏi cửa lớn Ban gia, cảm khái : " Chậu hoa nhà bọn họ chưng , tất cả đều dùng đá quý khảm, bao giờ thấy đồ vật hoa lệ như ."
Chỉ tiếc nhà ông nữ nhi, nếu thì thể trèo lên cửa hôn sự Ban gia .
"Ngược từng thấy qua." Lưu Bán Sơn hình như nghĩ đến cái gì, ông : "Ban gia giàu sang mấy trăm năm, trong nhà đồ cũng lạ gì."
Cố Diệp Phi
"Thế nhưng bên ngoài tin đồn, năm đó Ban gia theo tổ đế giành chính quyền, bởi vì vận khí , bao nhiêu đồ ?" Quan viên : " Đến bây giờ còn thuyết kể say sưa ngon lành chuyện hơn hai trăm năm đó, tiên tổ Ban gia chiến đấu các loại. " Ông cầm ngón tay cái: " vận khí là cái ."
Lưu Bán Sơn đồng liêu vươn ngón út, thở dài: "Vương đại nhân, ngươi chúng thế nào bái phỏng Thạch gia?"
Đại nhân mới còn chậm rãi đến Thạch gia lập tức trầm mặc xuống, Thạch Tướng gia hiện quyền nghiêng triều chính, Thái Tử Phi là trưởng nữ ông , những tiểu quan bọn họ nào dám mạo phạm vị ? Mới Tạ gia, bọn họ hãy còn thể lực lượng, nhưng đối mặt Thạch gia...
"Đi thôi, nếu chúng phụng hoàng mệnh tra án, nếu Thạch Tướng gia trung tâm với bệ hạ, nhất định sẽ khó chúng . " Lưu Bán Sơn sửa sang y phục, với đám lưng: " Nếu Thạch Tướng gia thể hiểu khổ tâm của chúng , chúng cũng chỉ thể bẩm báo hoàng thượng."
Chúng nhân viên Đại Lý Tự: Xin đừng nên cáo trạng uyển chuyển đến như thế.
Thạch Sùng Hải đang cùng trưởng tử nhắc vụ Ban Hoài gặp chuyện, thì báo, Thiếu Khanh Đại Lý Tự cầu kiến.
" Lúc Lưu Bán Sơn đến nhà chúng gì?" Thạch Sùng Hải nhíu mày, với trưởng tử: " Ngươi tiếp đãi, ngủ ."
"Vâng." Trong lòng Thạch Tấn loại dự cảm , nhưng khi thấy mặt Thạch Sùng Hải . Hắn rời khỏi viện phụ , lúc nhị môn, gặp Thạch Phi Tiên từ bên ngoài trở về.
"Phi Tiên, ngươi từng ngoài?"
Những ngày bởi vì tin đồn bên ngoài, nên mấy ngày Thạch Phi Tiên ngoài.
Thạch Phi Tiên miễn cưỡng : "Hôm qua và các vị tiểu thư hẹn gặp tại thi xã, nào các nàng đều chuyện, cho nên dời đến hôm nay."
Thạch Tấn lo lắng nàng cả ngày buồn bực trong nhà sẽ xảy chuyện, thể ngoài cũng , thế là gật đầu : "Gần đây trong kinh chút loạn, tự ngươi cẩn thận nhiều hơn."
Thạch Phi Tiên trầm mặc gật đầu, hôm nay nàng và tiểu tỷ bình thường chơi chung chuyện, phát hiện các nàng cận như xưa, thế nhưng mặt tìm chút đúng, trong nội tâm nàng tức khổ sở, tuy nhiên cách nào phát tác.
Nàng hận tin đồn Ban Họa và những thiếu gia ăn chơi lung tung, cũng hận Nhị Hoàng Tử mà giúp đỡ nàng một câu. Nam nhân thiên hạ đều là như , khi nhàn hạ cảm thấy dung mạo ngươi , tài hoa, liền các loại ái mộ cảm mến, thế nhưng thật sự xảy chuyện …
Bọn họ từng biến mất nhanh.
Nhị Hoàng Tử như thế, Tạ Khải Lâm cũng .
Nam nhân...
Aiz.
Lưu Bán Sơn và mấy vị quan viên Đại Lý Tự chờ ở chính sảnh hai nén nhang, rốt cục chờ Thạch gia, nhưng lộ diện Thạch Sùng Hải mà là Thạch Tấn.
"Lưu đại nhân, các vị đại nhân Đại Lý Tự, ngón gió cát tường nào hôm nay, thổi chư vị đại nhân đến ?"
"Thạch đại nhân khách sáo , chúng mạo quấy rầy Thạch đại nhân, còn mong Thạch đại nhân tha thứ."
Thi lễ lẫn xong, Thạch Tấn mời chúng nhân xuống. Hắn thấy thần sắc đám quan chức Đại Lý Tự mất tự nhiên, biểu lộ Lưu Bán Sơn cũng đúng lắm, liền thản nhiên : "Vô sự đăng tam bảo điện*, chư vị đại nhân chuyện cứ thẳng."
*Không việc gì thì đến tòa tam bảo
"Hạ quan quả thật chuyện nhờ, đại nhân thấy nữ quyến nào trong nhà đeo trân châu ?" Lưu Bán Sơn mở một cái hộp, bên trong là một hạt trân châu.
Thạch Tấn nhíu mày: " Những trân châu là bình thường, là nam tử, chằm chằm thứ nữ tử chứ, lời của Lưu đại nhân ý gì?"
"Thạch đại nhân hiểu lầm, vật phát hiện trong miệng kẻ chủ mưu án ám sát Tĩnh Đình Công đấy. " Lưu Bán Sơn hình như thèm để ý chút nào vật từ trong miệng c.h.ế.t lấy : "Chúng phát hiện viên trân châu là loại ngọc trai tân tiến năm nay, bộ Kinh Thành chỉ ba nhà mua."
Thạch Tấn giận tái mặt: "Ý Lưu đại nhân là, Thạch gia chúng trong ba nhà đó?"
"Xác thực như thế. " Đối mặt với sắc mặt Thạch Tấn khó coi, Lưu Bán Sơn nửa bước lùi: "Ngoại trừ quý phủ, từng mua thứ còn phủ Trung Bình Bá, phủ Tĩnh Đình Công."
Nghe tên phủ Tĩnh Đình Công, Thạch Tấn rủ xuống mí mắt uống một ngụm : "Nếu Lưu đại nhân hướng của trân châu, sẽ để hạ nhân thăm dò một chút."
Gia đình giàu đều tổng quản sự và phân công quản lý chuyện, mua thứ gì, đồ vật ai dùng, đều sẽ ghi chép của . Thạch Tấn lên tiếng, đến hai phút thì hạ nhân đến báo cáo, xác thực trong phủ mua trân châu , nhưng mặc dù trân châu khó , nhưng phu nhân và tiểu thư chê nó chút nhỏ, lấy trâm cài đầu, chỉ đó vài ngày tiểu thư lấy một ít giày thêu.
Nghe hai chữ giày thêu, ánh mắt đám Đại Lý Tự đều bày , một quan viên lỗ mãng thậm chí nhịn : "Thạch đại nhân, thể để hạ quan những giày thêu một chút ."
"Làm càn!" Thạch Tấn lập tức buông xuống chén : "Chư vị đại nhân tới nhục Thạch gia , đến tra án đây?"
Giày thêu của nữ nhi, thể tùy ý lấy cho những nam nhân xem?
"Chư vị đại nhân đều là đủ thứ thi thư, thể nào đưa yêu cầu hoang đường như ?"
"Thạch đại nhân xin bớt giận, đồng liêu hạ quan nhất thời gấp gáp, trong lời chỗ mạo phạm, xin Thạch đại nhân thứ tội. " Lưu Bán Sơn dậy chắp tay với Thạch Tấn: "Mong Thạch đại nhân yên tâm, Đại Lý Tự nữ tử nhậm chức, chúng dám mạo phạm Thạch tiểu thư."
Quan viên quát lớn mới phản ứng , ông vội vàng dậy thỉnh tội : "Hạ quan nhất thời nhanh miệng, lời rõ ràng, mong đại nhân thứ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-co-gai-don-gian-the-thoi/chuong-84.html.]
Lưu Bán Sơn cũng đợi Thạch Tấn chuyện, trực tiếp mở miệng để một nữ tử lưng mặc chế phục Đại Lý Tự , với Thạch Tấn: " Thạch đại nhân, mong hạ nhân quý phủ dẫn đường."
Thạch Tấn lạnh lùng Lưu Bán Sơn lời nào.
Lưu Bán Sơn mỉm thẳng hai mắt Thạch Tấn, một lời.
"Xem Lưu đại nhân sớm chuẩn mà đến." Thạch Tấn lạnh giọng : " Sao bản quan Đại Lý Tự còn nữ tử nhậm chức?"
"Thạch đại nhân là mấy năm nhậm chức bên ngoài, chỉ sợ một việc hiểu rõ lắm trong Kinh Thành. " Lưu Bán Sơn : " Bởi vì Đại Lý Tự một bản án dính đến nữ quyến, qua chư vị đại nhân nghiêm mật thảo luận, bệ hạ luôn cân nhắc, liền quyết định tuyển một nữ tử xuất trong sạch, đủ thứ thi thư đến bộ môn nhậm chức. Phẩm cấp các nàng mặc dù cao, nhưng trong nhiều chuyện, các nàng giúp đại ân."
Mắt Thạch Tấn nữ nhân mặc y phục Đại Lý Tự, ước chừng ba mươi tuổi, đầu tóc chải búi tóc đơn giản, dung mạo cũng bình thường, chỉ ánh mắt vô cùng kiên nghị, giống nữ nhân, mà càng giống binh sĩ.
Hắn để những viện Nhị , bởi vì rõ Nhị liên quan đến việc .
Muội của chính hiểu rõ, ngày thường còn , thế nhưng tính tình hết sức quật cường, dễ ngõ cụt. Dù cho với , Nhị vì để Ban Họa thủ hiếu ba năm, để Ban Họa gả cho Dung Hà, cho nên mướn g.i.ế.c Tĩnh Đình Công, cũng sẽ tin việc chút khả năng.
Càng nghĩ như , càng thể để Đại Lý Tự cửa, chí ít lúc .
đồng ý, nghĩa là Lưu Bán Sơn sẽ buông tha. Vụ án chuyện nhỏ, nếu trong vòng năm ngày tra , đến lúc đó bọn họ nên đắc tội Thạch gia, xui xẻo hết. Huống chi vụ án còn liên lụy tới nhạc phụ tương lai Thành An Bá, vô luận thế nào đều tra manh mối.
"Thạch đại nhân, chúng phụng chỉ tra án, ngài đừng để chúng khó xử."
"Lời ngược chút buồn , chẳng lẽ Lưu đại nhân phụng chỉ đến điều tra Thạch gia chúng ?"
Lưu đại nhân hỏi : "Nếu quý phủ thẹn với lương tâm, thì sợ gì chúng ?"
"Lời thực sự buồn . " Thạch Tấn trầm mặt : " Chẳng lẽ các ngươi Tạ gia, Ban gia tra án, cũng dùng thái độ như ?"
"Thạch đại nhân ngài nghĩ nhiều . " Lưu Bán Sơn ngoài nhưng trong : " Trung Bình Bá, Tĩnh Đình Công từ chối yêu cầu của đám cầu quan, nguồn gốc trân châu rõ ràng, chút giấu diếm nào."
Người Đại Lý Tự nhao nhao đổ mồ hôi lạnh vì Lưu Bán Sơn, đây là trực tiếp tuyên chiến với Thạch gia ?
"Công, công tử, Phúc Nhạc Quận Chúa đến !" Một gã sai vặt vội vàng chạy , kinh hoảng mặt vẫn tản .
Thạch Tấn từ ghế lên: "Ngươi ai?"
"Phúc, Phúc Nhạc Quận Chúa." Gã sai vặt nhớ tới những thị vệ Phúc Nhạc Quận Chúa mang tới, cảm thấy từng đợt sợ hãi, thế là tới bái phỏng, là tới đập phá thì .
Thạch Tấn còn kịp chuyện, liền bên ngoài truyền đến âm thanh ồn ào, một nữ tử mặc quần sam bích sắc bước nhanh đến, mặt còn tức giận tiêu: "Thạch đại nhân, là khách mời mà đến tới cửa bái phỏng, ngươi chào đón chứ."
Nàng bước như gió, tay cầm roi ngựa, lưng còn hộ vệ cầm bội đao theo, giống như tới bái phỏng, càng giống tới tìm phiền toái.
Ngay lúc Đại Lý Tự nghĩ hai bên sẽ đánh , nào mà Thạch Tấn hề tức giận, mà giọng điệu ôn hòa : "Quận Chúa xuống từ từ , thể tới bỉ phủ, tại hạ vô cùng hoan nghênh."
Ban Họa xuống ghế dựa: " Xưa nay đám Kinh Thành thích con của ngang ngược đạo lý, nếu như là quá ngang ngược, Thạch đại nhân cũng cần những nghi thức xã giao với . Ta quý phủ mua một ít trân châu, nhưng Đại Lý Tự xem xét, cái là vì ?"
"Quận Chúa, hạ quan thấy vì chuyện tồn tại hiểu lầm. " Thạch Tấn khuyên : " Xá là một nữ tử nhu nhược, nếu truyền thực hư y phục nàng Đại Lý Tự kiểm tra, với nàng vẫn . Quận Chúa cũng là nữ tử, hẳn nên hiểu chỗ ."
" Sợ là Thạch đại nhân quên chuyện lệnh từng , là nữ nhân nên khó nữ nhân, vì lúc nàng khó ?" Ban Họa thẳng mắt Thạch Tấn: "Nếu Thạch đại nhân đồng ý để chúng thăm dò, cũng , chỉ cần Thạch đại nhân lập lời thề, rõ việc tuyệt đối liên quan với lệnh , hai lời, trực tiếp rời quý phủ."
Thạch Tấn hai con ngươi Ban Họa tức giận đầy lửa, nhắm mắt.
Bốn năm , thích một thiếu nữ hoạt bát, thế nhưng nữ tử vị hôn phu, thất vọng mới biên quan, cho đến năm ngoái mới từ biên quan trở về.
Mà bên trong tưởng tượng của hẳn nữ tử đó gả vợ , nhưng nàng như cũ vẫn một một , nhưng càng tươi mới hơn bốn năm , càng xinh , loá mắt đến cho dám nhiều. Hiện nữ tử sắp gả cho khác, bây giờ đầu tiên chăm chú , nhưng trong mắt bất kỳ tình ý gì, chỉ phẫn nộ và oán hận.
Hắn nghĩ tâm tư bốn năm sớm hóa thành tro tàn, nhưng chỉ cần thấy nàng, thì sẽ một một nhắc nhở , từng ý niệm .
"Quận Chúa... Sao hùng hổ doạ như thế?" Thạch Tấn thở dài một tiếng: "Việc liên quan đến Thạch gia, ngươi mạo đến như thế, nếu tìm thấy chút chứng cứ, ngươi nên tự xử như thế nào?"
" Lỗ mãng vì nhà thì , nếu sai , đồng ý mặt bộ Kinh Thành xin Thạch gia. " Ban Họa lạnh: "Ta sợ mất mặt, chỉ sợ nhà thương tổn tìm thấy kẻ cầm đầu."
Thạch Tấn kinh ngạc Ban Họa, nửa ngày lên tiếng.
"Ngươi đúng là như thế..."
Hoang đường như , tuân theo quy củ như thế, vì thiên hạ nữ nhân như ?
Lòng Thạch Tấn tâm tình phức tạp khó tả áp bách thở nổi, Ban Họa, hỏi một câu nên hỏi.
"Ngươi như , nghĩ đến Thành An Bá ngươi ?"
Thế gian mấy nam nhân thể tiếp nhận nữ nhân như ?
Ánh mắt thế tục, khác ngôn luận, đều là huyết đao phá hư tình cảm phu thê, mỗi một đao đều thể □□ tim, đau đến đổ m.á.u chảy mủ.
Ban Họa : " Hôm nay lựa chọn đến tận cửa quý phủ quấy rầy, thì nghĩ đến khác như thế nào. Đời cha nương mới , bọn họ xem như châu như bảo, yêu như tâm đầu huyết*, nếu cân nhắc khác đối đãi như thế nào mới hồi báo bọn họ, mặt mũi gì con của bọn họ chứ?"
*máu đầu tim
Lời miệng, vốn cảm thấy Ban Họa hoang đường vô lễ, mặt Đại Lý Tự đổi. Một nữ tử vì nhà, thể xông phá lễ nghi thế tục, thậm chí sợ khác nàng như thế nào, tấm lòng chân thành như thế...
Ban Họa thấy Thạch Tấn ở nơi đó gì, nhân tiện : "Thạch đại nhân, thất lễ."
Nàng một thủ thế, mấy nữ hộ vệ lưng mang theo nữ tử Đại Lý Tự trực tiếp đến nội viện, tư thế nếu Thạch gia thả , nàng liền dẫn xông .
Đám Đại Lý Tự khẩn trương về phía Thạch Tấn, lo lắng đột nhiên bạo phát, đến lúc đó bọn họ giúp Phúc Nhạc Quận Chúa, giúp?
Vậy mà Thạch Tấn bất kỳ động tác nào, thậm chí mở miệng để hạ nhân cản của Ban Họa, khuôn mặt bình tĩnh lời nào.
Quan viên Đại Lý Tự tay chân luống cuống về phía lãnh đạo trực tiếp Lưu Bán Sơn, nào Lưu Bán Sơn một lời, chỉ cúi đầu uống , cứ như trong tay ông là lá từ Linh sơn chế thành, uống một ngụm thì thể cãi lão đồng, sống lâu thêm một trăm năm.
"Quận Chúa thích uống gì?" Thạch Tấn nguyên chỗ, về phía Ban Họa: "Nghe Quận Chúa thích Đại Hồng Bào, bỉ phủ tuy đồ đến , nhưng một Bích Đầm Phiêu Tuyết, nếu Quận Chúa ghét bỏ, mời ngài nếm thử."
Lông mi Ban Họa khẽ run: "Không cần, tạ ơn."
Thạch Tấn miễn cưỡng một tiếng, giơ tay lên với hạ nhân, nhanh hạ nhân nâng một chén đến, chính là Bích Đầm Phiêu Tuyết nhất.
Lưu Bán Sơn thả Mao Tiêm trong tay, ánh mắt quét qua Thạch Tấn và Ban Họa, đuôi lông mày khẽ nhúc nhích, đầu về phía ngoài cửa lớn, mặc cho khí ngột ngạt tiếp tục.
Thời gian trôi qua từng giờ, phần lớn chén thấy đáy, nhưng nội tâm bọn họ càng bất an. Người lâu như còn , việc chỉ sợ thật sự đơn giản. Chẳng qua nếu như liên quan đến Thạch gia, bọn họ mưu đồ gì?
Bây giờ Thạch gia quyền nghiêng triều chính, nữ nhi là Thái Tử Phi, Ban gia chỉ là tông tộc nhàn tản, cùng Thạch gia tranh quyền đoạt lợi, nhà bọn họ ám sát Ban Hoài chỗ gì? Mà đường đường là phủ Tướng gia, chẳng lẽ ngay cả sát thủ cũng mời , nhất định tìm mấy lưu manh việc bền chắc ư?
Cũng thể , đây bởi vì Thạch gia Nhị tiểu thư ăn dấm, cho nên g.i.ế.c phụ Ban Họa?
Vậy còn hữu dụng bằng g.i.ế.c Ban Hoạ, g.i.ế.c phụ tình địch đáng một đồng tiền nào ?
"Lưu đại nhân!" Một đao vệ Đại Lý Tự vội vàng đến, dùng ánh mắt vi diệu thoáng qua Thạch Tấn: "Có đến báo, hôm qua lúc chạng vạng tối, một cô nương trẻ tuổi dẫn theo tỳ nữ đường tắt đến miếu hoang. Người chúng thuộc hạ kiểm tra thực hư, phát hiện cô nương trẻ tuổi chính là Nhị tiểu thư Thạch phủ."
Tay Thạch Tấn bưng chén run run, nước trong chén hắt lên mua bàn tay , trong nháy mắt nóng đỏ một mảnh da.
"Các ngươi ngậm m.á.u phun !" Thạch Phi Tiên từ bên ngoài , đưa tay chỉ Ban Họa : " Ban Họa, ngươi đừng khinh quá đáng, g.i.ế.c phụ ngươi tác dụng gì? Nếu thật sự ai chết, thì cũng Tĩnh Đình Công."
"Mà là đúng ?" Ban Họa lạnh trừng Thạch Phi Tiên: "Ta sớm nghĩ, trong lòng ngươi hận , gì cả ngày luôn duy trì nụ mặt với , sớm như thế chỉ mũi nháo với , chẳng càng hả giận?"
"Ta những lời nhảm nhí với ngươi. " Hiện tại Thạch Phi Tiên vô cùng tức giận, nàng nghĩ tới mà Ban Họa để hộ vệ mạnh mẽ xông viện của nàng , chuyện thật sự là quá ức h.i.ế.p , để nàng mắt: " Đến tột cùng ngươi gì?"
"Ta chủ sử màn đến tột cùng là ai." Giọng điệu Ban Họa lạnh lẽo: "Nếu Thạch tiểu thư liên quan đến chuyện , cần tức giận như thế."
Ngực Thạch Phi Tiên kịch liệt phập phồng, nàng đầu về phía Thạch Tấn: "Ca, đuổi nàng , nơi là Thạch gia, Ban gia để nàng gì thì !"
"Thạch tiểu thư, cái chỉ sợ thể theo lời ngươi. " Lưu Bán Sơn phất tay, như Thạch Phi Tiên: "Thuộc hạ của phát hiện một đôi giày thêu thiếu trân châu trong phòng ngươi, mà bên đôi giày thêu còn dính bụi đất và cỏ khô trong miếu thờ, xin hỏi ngài là một nữ tử khuê các, vì đến đó?"
Thạch Phi Tiên ngơ ngẩn, nàng lẳng lăng Lưu Bán Sơn: "Lời của ngươi là ý gì?"
"Thạch tiểu thư." Nụ mặt Lưu Bán Sơn từng chút từng chút biến mất: "Không ý gì, chỉ sợ tạm thời mời ngài đến Đại Lý Tự khách mấy ngày ."
"Ngươi dựa mà dẫn đến Đại Lý Tự. " Thạch Phi Tiên lạnh: "Ngươi thì tính là gì."
Nàng đường đường là thiên kim Tướng phủ, những chỉ dựa chuyện một đôi giày thêu, liền định tội nàng , còn dẫn nàng đến Đại Lý Tự, thực sự buồn vô cùng.
Ban Họa lạnh một tiếng, "Thạch tiểu thư dựa mà ?"