TA LÀ CÔ GÁI ĐƠN GIẢN THẾ THÔI !!!!!!!!!!!!!!!!!!! - Chương 85
Cập nhật lúc: 2024-11-10 06:16:16
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cổ nhân từng , khi nữ nhân xảy chiến tranh, nhất nam nhân đừng xen , nếu sẽ trở thành vật hi sinh lớn nhất của nữ nhân trong cuộc chiến.
Chí ít Đại Lý Tự thấy Phúc Nhạc Quận Chúa và Thạch tiểu thư tranh đấu , nhịn hít thở thật khẽ.
"Ban Họa, ngươi đừng mà càn rỡ, thiên hạ do Ban gia ngươi định đoạt!" Thạch Phi Tiên : " Ta sẽ mặc cho ngươi khi dễ."
"Thiên hạ dĩ nhiên do Ban gia định đoạt, thiên hạ do bệ hạ định đoạt. " Ban Họa tiến lên một bước, bắt chéo hai tay Thạch Phi Tiên lưng, trong tiếng thét chói tai của Thạch Phi Tiên, thì trói hai tay nàng : "Nếu do bệ hạ định đoạt, như bây giờ ngươi hiềm nghi, thì nên đến Đại Lý Tự rõ ràng."
"Ngươi thả !" Thạch Phi Tiên nghĩ tới Ban Họa to gan lớn mật như thế, nàng giãy giụa cựa , đầu xin Thạch Tấn giúp đỡ, kết quả đầu còn xoay qua chỗ khác, Ban Họa nắm chặt lấy, sửng sốt cho nàng đầu: "Thạch tiểu thư, mời ."
Đám Đại Lý Tự: Chạy tới nhà khác cướp , còn mặt ca ca trói , dũng khí của Phúc Nhạc Quận Chúa...
"Quận Chúa!" Thạch Tấn ngăn Ban Họa , tay còn tới gần, Ban Họa liền : " Ngươi gì, nam nữ thụ thụ bất ?"
Mọi thấy Thạch Tấn lúng túng thu tay , mặt còn mang theo hổ và bất đắc dĩ.
Lưu Bán Sơn vội ho một tiếng: "Mong Thạch đại nhân yên tâm, chỉ cần lệnh rõ ràng đầu đuôi chuyện, chúng sẽ thả nàng trở về, nhất định sẽ để nàng ấm ức."
"Các ngươi đưa khuyển nữ đến Đại Lý Tự thẩm vấn, còn để nàng ấm ức?" Thạch Sùng Hải từ bên ngoài tới, thấy tay của nữ nhi trói lưng, giận tái mặt : " Lưu đại nhân, ngươi đây là ý gì?"
"Thạch Tướng gia nên hiểu lầm, bởi vì Thạch tiểu thư phối hợp điều tra với Đại Lý Tự, mới bất đắc dĩ trói nàng . " Ban Họa phúc lễ với Thạch Sùng Hải: "Xin Thạch Tướng đừng tức giận như thế."
"Án do Đại Lý Tự phụ trách, vì Phúc Nhạc Quận Chúa đến nhúng tay ?" Thạch Sùng Hải khách sáo với Ban Họa: "Cái chỉ sợ chút hợp quy củ."
"Thạch Tướng gia xin yên tâm, tiểu nữ tử xin phép qua bệ hạ, việc tiểu nữ tử quyền chen . " Đôi mắt của Ban Họa quét qua, rơi Thạch Sùng Hải: " Nếu Thạch đại nhân bất mãn vì hành động của tiểu nữ tử , cũng chỉ thể xin ngài thông cảm nhiều hơn thôi."
Lời chẳng khác gì đang gây hấn với Thạch Sùng Hải, ngay cả Hoàng Thượng cũng ý kiến, ngươi ý kiến gì chứ?
Người ở địa vị cao, phần lớn mang theo uy nghiêm để nhiều kính úy, một quan viên Đại Lý Tự phẩm cấp thấp thậm chí dám thẳng Thạch Sùng Hải, bởi vì bọn họ mặt ông liền nhịn sinh lòng khiếp đảm.
Thế nhưng Ban Họa là ai, nàng ngay cả mặt Hoàng Đế còn thể nũng nịu rống, e ngại chút khí thế Thạch Sùng Hải, nàng đẩy Thạch Phi Tiên lên mặt hộ vệ Đại Lý Tự, ngoài nhưng trong : "Thạch đại nhân, Thạch tiểu thư, chỉ thể tạm thời đắc tội các ngươi ."
"Phúc Nhạc Quận Chúa!"
Sắc mặt Thạch Sùng Hải hết sức khó coi, ông tự tay kéo nữ nhi, nhưng Ban Họa ngăn mặt ông : "Thạch đại nhân đang chột ?"
Xin Phúc Nhạc Quận Chúa cẩn thận lời !"
"Nếu Thạch đại nhân sợ chân tướng, cần gì ngăn đón chúng dẫn Thạch tiểu thư . Thạch tiểu thư là một nữ tử gả, gánh vác tội danh □□ cũng , bằng sớm điều tra rõ bản án, thể trả trong sạch cho nàng ." Ban Họa một bước cũng nhường, hiện tại nếu để Thạch Sùng Hải cản Thạch Phi Tiên , họ dẫn Thạch Phi Tiên sẽ khó.
Mặt Thạch Sùng Hải trầm như nước: "Xem Phúc Nhạc Quận Chúa dự định như thế?"
Ban Họa : "Không như thế, đây là quá trình Đại Lý Tự tra án."
Thạch Sùng Hải Ban Họa nữa, ông đầu về phía Lưu Bán Sơn: "Lưu đại nhân, Đại Lý Tự các ngươi phá án, quá trình như thế ?"
Trong ánh mắt của ông mang theo uy hiếp, ông thấy, Lưu Bán Sơn chỉ ở tòng tam phẩm Khanh Đại Lý Tự, vốn dám đối nghịch với ông .
"Thạch đại nhân. " Lưu Bán Sơn mỉm , chắp tay với Thạch Sùng Hải: " Đại Lý Tự việc quy củ, xác thực như thế, mong Thạch đại nhân thứ ."
Thạch Sùng Hải gì, ông híp nửa mắt Lưu Bán Sơn, Lưu Bán Sơn cung kính ông , nụ mặt đổi.
"Đại nhân, Thành An Bá cầu kiến!"
"Không gặp!" Thạch Sùng Hải ba chữ Thành An Bá , liền giận tái mặt: “Xin Thành An Bá tự về ."
"Chờ một chút. " Mắt Thạch Sùng Hải nữ nhi thút thít, nhớ tới lớn chuyện khả năng dẫn đến hậu quả, trầm mặt : "Để ."
Nữ nhi tuy quan trọng, nhưng Thạch gia quan trọng hơn.
Ban Họa nghĩ tới mà Dung Hà cũng theo đến đây, nàng đầu bên ngoài, liền thấy cả Dung Hà mặc cẩm bào màu sáng nhanh chân mà đến, trong trí nhớ nàng, bước của Dung Hà hình như ít khi nhanh như .
"Thạch tướng gia. "Dung Hà nội sảnh, chắp tay với Thạch Sùng Hải và Thạch Tấn: "Hạ quan mạo đến đây, xin Thạch Tướng gia thứ , đừng trách cứ tại hạ quấy rầy."
"Không dám. " Thạch Sùng Hải nhàn nhạt : " Dung đại nhân là hồng nhân mặt Hoàng Thượng, Thạch mỗ dám trách cứ."
"Lời của Thạch đại nhân, khiến hạ quan tự xử thế nào?" Dung Hà đến vững bên Ban Họa, mỉm : " Hạ quan nhận thánh lệnh của bệ hạ, hiệp trợ Đại Lý Tự tra rõ án Tĩnh Đình Công tập kích."
"Ồ?" Thạch Sùng Hải nhíu mày: "Dung đại nhân là Lại bộ Thượng thư, còn quản đến Đại Lý Tự thế?"
"Không là quản Đại Lý Tự, mà là hiệp trợ. " Dung Hà : " Vì bệ hạ phân ưu, là chức trách của thần tử, liên quan đến nơi nhận chức của tại hạ."
"Phụ , , chuyện đó. " Thạch Phi Tiên thấy Dung Hà đến, giãy dụa càng thêm lợi hại: "Ta oan uổng, tiện nhân Ban Họa hãm hại ."
"Thạch tiểu thư. " Nụ mặt Dung Hà tiêu hết: "Án Đại Lý Tự đang thẩm vấn, điểm đáng ngờ ngươi nhân chứng vật chứng, liên quan gì đến Phúc Nhạc Quận Chúa?"
Thạch Phi Tiên kinh ngạc Dung Hà: "Ngươi tin ư?"
"Tại hạ tin chứng cứ, tin kết quả Đại Lý Tự tra án. " Dung Hà ôm quyền với Thạch Phi Tiên: " Tại hạ còn một câu với Thạch tiểu thư, mong khi Thạch tiểu xong, đừng tức giận."
"Ngươi gì?" Thạch Phi Tiên chút thất thần, nam nhân tuấn mỹ vô tình , nàng cảm thấy giống như một trò .
"Thân là , khi chuyện việc nên giữ đức cho miệng. " Giọng điệu Dung Hà lạnh xuống: "Vị hôn thê của tại hạ là một cô nương , tiện gì đó, còn mong Thạch cô nương cẩn thận lời ."
Thạch Phi Tiên ngơ ngẩn, thì y vì Ban Hoạ mà bênh vực kẻ yếu ư?
Nàng Ban Họa trở tay trói , khác xông viện bốn phía điều tra, chẳng lẽ đây hết thảy Ban Họa mang tới ?
Nếu Ban Họa, nàng chịu nhục như ngày hôm nay?
"Thạch cô nương, việc mời ngươi thông cảm nhiều hơn . " Dung Hà xong câu đó, với vệ binh thủ bên ngoài: " Dẫn ."
"Ngươi..." Thạch Sùng Hải về một bước.
"Thạch đại nhân, hạ quan khuyên ngươi nên kháng chỉ vẫn hơn. " Dung Hà dừng bước , đầu về phía Thạch Sùng Hải, ý riêng : " Người diệt khẩu , là quản sự Huệ Vương Phủ."
Không Thạch Sùng Hải nghĩ tới điều gì, đột nhiên sắc mặt đại biến, ông ánh mắt khẩn cầu của nữ nhi, thở thật dài một tiếng, xoay mắt nữ nhi.
"Phụ ?" Thạch Phi Tiên dám tin phụ xoay , chẳng lẽ ngay cả phụ cũng đồng ý giúp nàng ?
Nàng hốt hoảng tứ phương, ánh mắt cuối cùng dừng Thạch Tấn: "Đại ca, oan uổng, những chuyện thật sự ."
Thạch Tấn mở miệng câu gì, thế nhưng phụ chậm rãi lắc đầu, mở miệng khó khăn mím . né tránh ánh mắt Thạch Phi Tiên khẩn cầu, mà đến mặt nàng , nhẹ nhàng sờ đỉnh đầu nàng : "Muội , ngươi an tâm, và phụ nhất định sẽ mau chóng thả ngươi ngoài."
Thạch Phi Tiên , nàng bọn họ thả nàng , mà bọn họ ngăn cản những dẫn nàng .
Thế nhưng nàng , mặt lợi ích gia tộc, nàng sẽ còn quan trọng. Từ nhỏ nàng hiểu điểm , nàng học tâm kế, mưu lược, cách quản lý chuyện hậu trạch, mẫu với nàng , ngươi là nữ nhi Thạch gia, thể tùy hứng.
Đều là xuất quý tộc, vì Ban Họa thể kiêng kị gì? Chẳng lẽ Ban gia nữ nhi chiếm thanh danh, vì Ban gia mưu cầu quyền thế ?
Bị dẫn Thạch gia đại môn, trong đầu Thạch Phi Tiên trống rỗng, nàng ngẩng đầu trời đất tối tăm mờ mịt, nước mắt rơi xuống lã chã.
"Thạch tiểu thư, mời lên xe ngựa."
Xe ngựa mặt nàng dọn dẹp sạch sẽ, thậm chí tinh xảo, nhưng nàng , chỉ cần hôm nay nàng xe ngựa , thanh danh ngày của nàng sẽ rớt xuống ngàn trượng, như bây giờ.
Nàng dừng bước , đầu về phía Ban Họa: "Lần ngươi như ý?"
Ban Họa sững sờ, đó thái độ hùng hồn của Thạch Phi Tiên bật : "Ta gì mà như ý như ý, ngươi , với mà ảnh hưởng gì ?"
Ánh mắt Thạch Phi Tiên đảo qua lưng Ban Họa, bỗng nhiên : "Ngươi khắp nơi nhằm , cũng bởi vì năm đó Tạ Khải Lâm đính hôn với ngươi còn vui vẻ với ? Ta sớm khuyên nên tiếp cận , thế nhưng hết tới khác thích ngươi, biện pháp nào khác?"
Dung Hà lẳng lặng lưng Ban Họa Thạch Phi Tiên, biểu lộ mặt cũng vì lời của nàng mà đổi gì.
"Hắn thích ngươi thì thích ngươi thôi, liên quan gì tới ?" Ban Họa khẽ nâng cằm: " Dáng dấp vị hôn phu của hơn , địa vị cao hơn , tài hoa hơn quan tâm, hiếm lạ gì? Một như , cũng đáng ngươi cố ý ?"
"Thôi. " Ban Họa thấy biểu lộ của Thạch Phi Tiên hết sức khó coi: "Nếu nghĩ như thể để ngươi vui vẻ một chút, ngươi cứ cho rằng như , sẽ để ý chuyện nhỏ nhặt ."
Thạch Phi Tiên thấy mặt Dung Hà lộ một nụ dịu dàng, trong lòng giống như kim đâm, nàng xe ngựa, Ban Họa một cái nào nữa.
Tiện nhân !
Tiện nhân!
Thạch Phi Tiên hận đến cắn môi bật máu, giờ phút hận ý ngập trời đan xen hổ, cả đời nàng thể quên.
Ban Họa lưng ngựa, sóng vai tiến lên cùng Dung Hà.
Trên mặt Dung Hà đang , hình như tâm tình vô cùng . Ban Họa đầu y một cái, y một cái, nhịn mở miệng : "Chàng đang gì?"
"Ừm..." Dung Hà sờ cằm: "Tâm tình , liền ."
Ban Họa nghĩ thầm, năm đó mỗi Tạ Khải Lâm và Trầm Ngọc thấy nàng một hành động vượt qua bình thường, từng bật như .
"Tâm tình ?" Ban Họa nghĩ: "Nhìn thấy chạy đến Thạch gia nháo lên, … Có ý nghĩ gì?"
"Việc xác thực nàng thỏa đáng." Dung Hà nhíu mày: "Quá mức xúc động."
"Ồ." Ban Họa cảm giác nét mặt ắt hẳn chút lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-co-gai-don-gian-the-thoi/chuong-85.html.]
"Lần tìm ai gây phiền phức, cho một tiếng, để tâm lý vững chắc, nếu gặp chuyện dễ giải quyết, còn thể giúp nàng cùng xử lí. " Đuôi lông mày Dung Hà nhíu: "Tính tình nàng thẳng thắn, sợ nàng gặp hạng lỗ mãng thì chịu thiệt thòi."
Ban Họa cứ thế trongchốc lát, mới phản ứng lời Dung Hà ý gì.
"Chàng ghét bỏ đầu óc đủ dùng, chịu thiệt thòi?" Ban Họa xẹp miệng: " Võ nghệ cũng tệ lắm mà."
Dung Hà nhịn lên, thành ghét bỏ nàng ?
"Có câu tục ngữ , nam nữ phối hợp việc mệt, văn võ đều trọng, thể đánh lui gấu." Dung Hà cố nén : " Nàng võ, văn, hai bút cùng vẽ, chúng gặp gỡ đối phương chẳng chịu thiệt ?"
Ban Họa bừng tỉnh đại ngộ: "Lời của cũng đạo lý, kêu cùng nhé?"
"Ừm, ." Dung Hà đáp ứng.
Đỗ Cửu theo lưng Dung Hà duy khuôn mặt c.h.ế.t lặng, giả bộ như thấy gì cả.
Ví như thấy Bá gia theo Quận Chúa trò , ví như thấy Bá gia giúp Quận Chúa đưa chủ ý .
Người Ban gia... Thực sự đáng sợ, bọn họ loại lực lượng thể khiến lệch lạc.
Ban Họa và Dung Hà theo đằng Đại Lý Tự, một đường thẳng đến Đại Lý Tự, Ban Họa tận mắt thấy Thạch Phi Tiên giam trong một phòng giam sạch sẽ, rốt cục mặt lộ một nụ mỉm.
Khanh Đại Lý Tự sớm nhận ý chỉ bệ hạ, Thành An Bá tới hiệp trợ tra án, cho nên ông mừng rỡ khi vung tay chủ, hết thảy đều giao cho Lưu Bán Sơn quan tâm, nhưng khi thấy thuộc hạ của nhốt Thạch gia tiểu thư trong đại lao, ông vẫn dọa sợ đến run chân.
Việc còn dính dáng đến thiên kim Thạch Tướng gia?
"Thanh Phong . " Khanh Đại Lý Tự lén kéo Lưu Bán Sơn góc, nhỏ giọng hỏi: " Đây là chuyện gì, các ngươi nhốt Thạch gia tiểu thư thế?"
"Đại nhân, việc thuộc hạ cũng là bất đắc dĩ. " Lưu Bán Sơn chuyện xảy một cho Khanh Đại Lý Tự: "Thuộc hạ cũng nghĩ tới, mà Thạch tiểu thư lớn mật như thế, chuyện như ."
"Giết diệt khẩu?" Khanh Đại Lý Tự tắc lưỡi, bộ dáng nũng nịu của Thạch gia tiểu thư, dám □□, chuyện g.i.ế.c diệt khẩu?
" Trong đó hiểu lầm gì ?" Ông yên lòng như cũ: "Nếu tra một chút?"
"Tất nhiên tra. " Lưu Bán Sơn thở dài, mặt mũi đầy bất đắc dĩ: "Nếu là ngày xưa, chuyện sẽ dính đến bản Thạch tiểu thư. hôm nay Phúc Nhạc Quận Chúa ở đây, Thành An Bá cũng giải quyết án , hạ quan dẫn Thạch tiểu thư , cũng là hành động bất đắc dĩ."
"Ngươi cũng dễ dàng, hiểu mà. " Khanh Đại Lý Tự vỗ vai Lưu Bán Sơn, vẻ mặt đau khổ : "Mấy ngày nay ngươi cực khổ, chỗ Thành An Bá và Phúc Nhạc Quận Chúa..."
"Xin đại nhân yên tâm, hạ quan nhất định . " Mắt Lưu Bán Sơn bốn phía, nhỏ giọng : " Xin đại nhân yên tâm, việc Thành An Bá nhúng tay , ngày xảy chuyện, tất nhiên do Thành An Bá phụ trách, dù liên quan đến Đại Lý Tự chúng , nhưng cũng liên quan quá lớn, đại nhân yên tâm là ."
Khanh Đại Lý Tự , hài lòng với việc thức thời Lưu Bán Sơn: "Ngươi với Dung đại nhân, là bệnh, vụ án Thành An Bá quyền phụ trách, cần gì, các ngươi tận lực phối hợp là ."
Nói xong, nữa vỗ vai Lưu Bán Sơn, híp mắt .
"Đại nhân thong thả." Lưu Bán Sơn cung kính thi lễ với bóng lưng ông . Mấy Khanh Đại Lý Tự xa , ông đến đại lao.
Đi đại lao, ông thấy mà Dung Hà và Ban Họa ở một bên uống , nụ mặt chút cứng ngắc: "Dung đại nhân, hỏi gì ?"
Dung Hà đặt chén xuống: "Lưu đại nhân còn đến, thể chuyên quyền?"
"Dung đại nhân khách khí . " Lưu Bán Sơn : " Cấp của hạ quan thể khó chịu, cần ở nhà tĩnh dưỡng mấy ngày, vụ án chỉ sợ nhờ đại nhân quyền phụ trách."
"Chuyện quá thỏa đáng. " Dung Hà lắc đầu : " Ta và phủ Tĩnh Đình Công hôn ước, chỉ sợ thích hợp xử lí một án , bằng mời Lý Thị Lang bên Hình bộ, ba chúng cùng giúp vụ án ?"
Hình bộ Hữu thị lang Lý Thành Khai, tính cách bình thường, sinh là một sợ phiền phức, xem như nhân vật râu ria trong Thạch đảng, gần đây điều đến Hình bộ, liền càng Thạch Sùng Hải coi trọng.
Dung Hà để Thạch đảng tham gia vụ án , cũng coi như ung dung chặn miệng mồm .
"Dung đại nhân đúng, hạ quan phái mời lý Thị Lang."
Lý Thành Khai đang ở trong nhà dạy nhi tử sách, gần nhất thế nào, nhi tử bảo bối của ông trở nên gây chuyện bốn phía, mừng đến để ông bảo đốt ba dây pháo.
Mặc dù ông ở Hình bộ là một Thị Lang, nhưng trọng dụng, cho nên cũng mừng rỡ thanh nhàn.
Nghe Đại Lý Tự mời ông , trong lòng mặc dù nghi hoặc, nhưng dám từ chối, chỉ thể quan phục chuẩn một chuyến.
"Phụ . " Lý Tiểu Như từ bên ngoài trở về, gặp Lý Thành Khai mặc quan phục, chuẩn ngoài liền : " Ngươi ngoài ?"
" , vi phụ Đại Lý Tự một chuyến. "Lý Thành Khai ha hả : "Đệ ngươi đang ở trong sân sách, ngươi xem ."
"Đại Lý Tự?" Lý Tiểu Như nhớ tới bản án huyên náo xôn xao gần đây, đầu thấy Đại Lý Tự vẫn chờ ngoài cửa viện, liền nhỏ giọng : " Lúc ngươi cẩn thận một chút, Đại Lý Tự xông nhà Thạch Tướng gia, dẫn Thạch tiểu thư ."
"Không thể nào. " Sắc mặt Lý Thành Khai đột biến: " Lá gan Đại Lý Tự lớn như ?"
Khanh Đại Lý Tự ông tiếp xúc qua, là một lá gan nhỏ, ông dám dẫn thuộc hạ nhà Thạch Tướng gia cướp , còn là Thạch gia tiểu thư?
Cái giống chuyện ông .
"Dẫn ông , là Thiếu Khanh Đại Lý Tự: " Tin tức bên ngoài sớm truyền xôn xao, Lý Tiểu Như cũng vì những chuyện mới vội vàng chạy về nhà: "Nghe là Phúc Nhạc Quận Chúa dẫn hộ vệ xông đại môn Thạch gia, đó Thành An Bá chạy tới, dẫn ."
"Phúc Nhạc Quận Chúa?" Lý Thành Khai chậc chậc : " Vị Quậ Chúa tính nết thật mạnh mẽ, ngươi gặp nàng, nhớ kỹ tránh xa chút, nếu thua thiệt là ngươi."
Lý Tiểu Như ý với phụ , nàng sớm ăn thua thiệt mấy tay vị Quận Chúa , đến mức bây giờ nàng thấy Phúc Nhạc Quận Chúa liền sợ hãi.
" tại Thành An Bá cũng đến?" Lý Thành Khai hiểu nữ nhi: "Chẳng lẽ giúp vị hôn thê chỗ dựa?"
Lý Tiểu Như nhịn : "Nào đơn giản như , Thạch Tướng và Thành An Bá hợp lắm. Mà Thành An Bá phụng chỉ cùng giải quyết án , tới cửa đòi , cũng thể hiểu."
"Lý đại nhân. " Quan viên Đại Lý Tự ngoài cửa, chắp tay với Lý Thành Khai: " Xin hỏi ngài còn chuẩn xong ?"
"Rồi, . " Lý Thành Khai vội vàng : " Đi thôi."
Lý Tiểu Như bóng lưng phụ rời , thở dài trầm thấp một tiếng, chỉ mong chuyện sớm chấm dứt, đừng liên lụy đến phụ . Mặc dù nàng hiểu chính sự, nhưng trực giác cho nàng , chuyện sẽ vô cùng phiền phức.
Đại lao Đại Lý Tự giam giữ đều là nghi phạm vụ án trọng đại, coi như tội phạm bình thường nhốt nhà giam Đại Lý Tự, còn tư cách . Ban Họa cũng là đầu tiên đến nhà giam Đại Lý Tự, cho nên mắt nàng cố ý bên trong phòng giam là dạng gì.
Trên tường khắp nơi thấy vết máu, cũng hình cụ treo khắp tường, chỉ là trong phòng tối, cửa sổ chút nhỏ, rào chắn cũng bằng sắt, qua lạnh như băng, nhưng nếu xảy hoả hoạn, nhà chắc chắn đốt nổi.
Nàng bên ngoài uống , Thạch Phi Tiên giam bên trong ngẩn . Ban Họa nghĩ Thạch Phi Tiên sẽ ầm ĩ, hoặc là cao giọng giận mắng với nàng, kết quả nơi , Thạch Phi Tiên an tĩnh, nhưng sắc mặt chút tái nhợt, thần sắc cũng chút kinh hoàng.
Trong lúc nàng chuẩn dời tầm mắt, Thạch Phi Tiên bỗng nhiên ngẩng đầu về phía nàng, trong mắt nồng đậm hận ý, cứ như hôm nay nàng hết thảy, đều là Ban Họa tạo thành.
Ban Họa sửng sốt một chút, lập tức lộ một nụ xán lạn với nàng .
Thạch Phi Tiên cào nát đống cỏ khô .
"Dung đại nhân, Lưu đại nhân." Lý Thành Khai đại lao, ha hả hành lễ cùng Dung Hà và Lưu Bán Sơn, mắt ông Thạch Phi Tiên trong lao, mặt lộ chút chấn kinh: "Đây Thạch cô nương , chuyện gì thế?"
Trong lòng Lưu Bán Sơn thầm mắng đây là một lão hồ ly, ông tin khi đến Lý Thành Khai bọn họ dẫn Thạch gia tiểu thư đại lao Đại Lý Tự.
"Vụ án thực sự khó giải quyết, cho nên hạ quan và Dung đại nhân mới mời Lý đại nhân cùng tra án . " Lưu Bán Sơn : " Bệ hạ hạ chỉ, Hình bộ giúp tra án , cho nên thời gian gần đây, chỉ sợ phiền Lý đại nhân."
Lý Thành Khai khoát tay : "Hạ quan tài sơ học thiển*, chỉ sợ thể giúp hai vị đại nhân một tay, bằng..."
*tài năng kém cõi
"Lý đại nhân. " Dung Hà đầu Lý Thành Khai: "Ngài là Hình bộ Thị lang tài sơ học thiển chứ, trò đùa hề buồn ."
Toàn Lý Thành Khai cứng đờ, ông quên Dung Hà là Lại bộ Thượng thư chứ?
Hôm nay nếu ông đáp ứng, như vị trí Hình bộ Thị lang chỉ sợ giữ .
Nghĩ , Lý Thành Khai chỉ thể khổ : " Mặc dù năng lực hạ quan hạn, nhưng Dung đại nhân chỗ cần, hạ quan nhất định giúp đỡ hết sức."
Trước cường quyền, ông thể thế nào?
Lưu Bán Sơn thấy thế : "Nếu cũng ở đây, chúng thể hỏi."
Vừa mới xong, ông đến cửa nhà lao, chắp tay với Thạch Phi Tiên: "Thạch cô nương, xin hỏi buổi chiều hôm qua ngươi đến miếu hoang ít lui tới?"
Thạch Phi Tiên ông một cái lời nào.
Lưu Bán sơn thấy nàng để ý tới , cũng tức giận, mà hỏi nữa: "Hạ quan cảm thấy kỳ lạ, ngươi là thiên kim Tướng phủ, vốn là một quý nhân kẻ hầu hạ theo, tại đơn độc miếu hoang, bên trong miếu nào ngươi gặp ?”
" , quả thật gặp. " Bỗng nhiên Thạch Phi Tiên đầu về phía Dung Hà: "Bởi vì đưa cho một phong thư, hẹn ở đó chờ ."
Cố Diệp Phi
" Người hẹn ngươi là ai?" Lưu Bán Sơn truy vấn.
Thạch Phi Tiên nữa trầm mặc.
"Thạch tiểu thư, nếu ngươi oan uổng, nhưng nếu ngươi tình hình cụ thể, chúng thể chứng minh trong sạch cho ngươi?"
"Người hẹn , rõ là ai."
"Thạch tiểu thư, một phận hẹn ngươi, ngươi đến?"
"Bởi vì nhận chữ của đó." Hai mắt Thạch Phi Tiên sáng rực về phía Dung Hà: "Chữ của nhiều , cho nên chỉ cần một chút, liền chữ là ."
"Là ai?" Lưu Bán Sơn đầu mắt Dung Hà, truy vấn như cũ.
"Thành An Bá, Dung Quân Phách."