Ngược  là Tề Vương , tính tình ngang ngược, động một tí là g.i.ế.c .
Thu dọn cờ xong, Độc Cô Trạm uống thuốc,  đầy nửa canh giờ, cả thuốc lẫn cháo lúc  đều nôn  hết.
Cuối cùng   kiên trì nổi, đưa "hồng dược" đến  mặt ,  uể oải khoát tay: "Đã hứa với nàng sẽ cai thuốc,   thể thất hứa."
"Hoàng thượng..." Ta định   thôi, nhớ  ngày phong phi đầu tiên,  dạy  đánh cờ caro,  : "Cùng trẫm đánh một ván cờ chân thành."
Hai chữ "chân thành"  mà nặng nề,   từng  một ngày thật lòng với .
Ngay cả chuyện thích ,  cũng lừa dối .
Nửa linh hồn tỉnh táo của , thậm chí vẫn đang mong  c.h.ế.t sớm, để lấy cái c.h.ế.t của  đổi lấy tiền.
Ta xoay mặt  , cúi  hôn ,   súc miệng xong, tránh né ,   cho  hôn.
Ta nhất định  hôn.
Cuối cùng  dựa  lòng   .
Giờ  cuối cùng cũng   lo lắng về chuyện mất ngủ nữa.
Trong tình trạng  của Độc Cô Trạm, Thái hậu vẫn còn bày mưu tính kế tuyển tú cho , nhằm thông qua việc khống chế nữ nhi các gia tộc sĩ tộc để đạt  mục đích lôi kéo thế lực trong triều, hòng vắt kiệt giá trị cuối cùng của Độc Cô Trạm, thực sự khiến  mở rộng tầm mắt.
Đây là  đầu tiên  gặp Thái hậu.
Bà  phù hợp với  tưởng tượng của  về bà , tôn quý, uy nghiêm, lạnh lùng.
Độc Cô Trạm mê man dựa đầu giường, đối với đề nghị tuyển tú  phản đối cũng  tán thành, Thái hậu  bộ như từ mẫu, giúp  chỉnh  góc chăn: "Trung cung   chủ, việc tuyển tú giao cho Quý phi chủ trì, ý hoàng nhi thế nào?"
Độc Cô Trạm mở mắt,  sang   dò hỏi.
Thái hậu cũng  , âm thầm gây áp lực.
Ta chỉ là công cụ, còn   gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-sung-phi-cua-bao-quan-day/phan-11.html.]
"Nói đến chuyện trung cung  chủ..." Thái hậu hài lòng với sự thật thà của ,    với Độc Cô Trạm: "Mười năm , ai gia để mặc hoàng nhi kiên trì mấy năm,  hoàng nhi  đợi nếu năm nay vẫn  đợi , ai gia  thể  tự  lập hậu cho hoàng nhi."
Độc Cô Trạm vẫn  , gật đầu : "Toàn quyền để mẫu hậu quyết định, trẫm...  đợi nữa."
Đức phi cùng đến với Thái hậu, vẫn luôn  một bên   cơ hội lên tiếng, lúc   đếm xỉa gì đến cung quy, ghen tuông : "Thần  thấy, căn bản    , Hoàng thượng chỉ mượn cớ từ chối,  chịu lập hậu mà thôi."
Sợ  khác  thấy nàng    Hoàng hậu mà  .
Thái hậu quở trách: "Hỗn láo,  mặt Hoàng thượng la lối om sòm, còn  thể thống gì."
Bề ngoài quở trách thực chất là che chở, Độc Cô Trạm dĩ nhiên cũng  thể so đo với nàng , đối phó qua loa vài câu, Thái hậu thấy  thật sự mệt mỏi, vung tay bảo   lui .
Trong điện chỉ còn  bà  và Độc Cô Trạm,    cùng,  thấy bà  đường hoàng hỏi: "Sau khi Hoàng thượng băng hà, ai sẽ kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước?"
Tề Vương Độc Cô Mẫn là con đẻ của Thái hậu, bà  mưu tính cho Tề Vương nhiều năm, chỉ đợi hôm nay,  lẽ mục đích chuyến    đạt , lúc  tâm trạng bà   , dặn dò   chăm sóc Độc Cô Trạm cho .
Ta tiễn họ  đến cửa.
Đức phi  khi , đột nhiên ghé tai   một câu: "Ngươi  ,  ghen tị với ngươi đến nhường nào."
Ta    lắm.
"Có   một lát ?" Ta hỏi.
Độc Cô Trạm gật đầu.
Ta đỡ   xuống: "Người Hoàng thượng  đợi... là ai ?"
Ta hỏi một cách nhẹ nhàng tùy ý, nhưng thực  trong lòng  kém phần ghen tị so với Đức phi.
"Không   ..." Độc Cô Trạm co ro  gối, khẽ : "Đức phi  đúng, 'nàng ' chỉ là cái cớ trẫm dùng để từ chối việc lập hậu."
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Tại   lập hậu? Ta nhất thời xúc động: "Hoàng thượng lập thần   hậu  ?"
"Không."