" nếu     đường,  thấy   bàn tán về bệ hạ, thần  nhất định sẽ xông lên  bệ hạ  một câu rằng tệ nạn tích tụ qua nhiều đời, bệnh cũ khó chữa,     mở đường thì kẻ   mới  con đường bằng phẳng để tiến bước. Bệ hạ   hết sức trong khả năng của ,  nỗ lực hết  , ít nhất cũng  để vương triều  trở nên tồi tệ hơn."
Hắn mỉm  an ủi: "Cũng  cần   cãi  với  khác, trẫm  quan tâm hậu nhân đánh giá thế nào, chỉ cần một  nàng hiểu là đủ ."
"Bệ hạ."
"Ừm?"
"Thực  ..."
Hắn chăm chú  : "Sao thế?"
Nói sự thật với , liệu   tin ?
Ta : "Không  gì, thần    rằng  tin tưởng bệ hạ, bệ hạ  thể sắp xếp  việc  thỏa,  để kẻ  đắc chí. Bệ hạ cố lên!"
Hắn: "... Cố lên?"
(*) nữ 9 xài từ lóng hiện đại nên nam 9 k hiểu
Ta lén hôn  một cái  lấy  tinh thần: "Thần    tuyển tú nữ cho bệ hạ đây. Bệ hạ yên tâm, thần  là   ghen, sẽ  để một tú nữ nào  cung ."
Vào lúc  mà để cô nương nhà lành  cung chẳng  là hại họ ? Tuyệt đối  để Thái hậu  như ý.
Hắn dở  dở , : "Vậy ái phi  vất vả ."
"À  ." Ta  đến cửa,  đột nhiên : "Trẫm  chuẩn  một món quà cho nàng, cũng   còn kịp  nữa."
"Còn kịp mà." Ta  lừa  thêm một  nữa, "Thần  sẽ mãi bên cạnh bệ hạ,    cả."
8
Ba ngày liên tiếp,  liên tục gây phiền toái cho Thái hậu, Thái hậu mất hết kiên nhẫn, chỉ tay  lệnh đưa   thiên lao để tĩnh tâm suy nghĩ.
Ngày thứ tư trong thiên lao.
Trong cung xảy  biến loạn, ngay cả lính canh thiên lao cũng thường xuyên  điều động  ngoài, mỗi ngày sắc mặt nghiêm trọng, bước chân vội vã.
Tiểu Đỗ: "Chủ nhân, ngươi  còn nhiều thời gian ."
Tiểu Đỗ: "Thừa dịp bây giờ  ai quản ngươi, mau dùng trí thông minh của ngươi . Nghe  mỗi nữ chính xuyên  đều   kỹ năng cơ bản là vượt ngục."
Tiểu Đỗ: "Ngươi học đại học chuyên ngành gì?"
Ta: "Không học đại học."
Mẹ  bệnh  năm  học lớp 11, gia đình thực sự   khả năng chi trả học phí nên   bỏ học để theo học trường dạy nghề miễn phí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-sung-phi-cua-bao-quan-day/phan-13.html.]
Tiểu Đỗ: "Vậy ngươi..."
Ta: "Sửa xe, hàn điện, lái máy xúc."
Tiểu Đỗ: "..."
Tiểu Đỗ: "Giá như học  ,  tóc thì cũng  đến nỗi  chờ c.h.ế.t như bây giờ."
 là thế thật!
Tiểu Đỗ: "Vậy nên chủ nhân của , đơn thuần là tò mò thôi, với điều kiện như ngươi thì   vượt qua vòng sàng lọc của tổng cục để trở thành tình nguyện viên ?"
"Thể lực ,   lúc giáo sư kiểm tra kho dữ liệu  quốc,  thấy cảnh  một  đánh mười tên lưu manh trong ngõ nhỏ qua camera."
Tiểu Đỗ: "..."
Tiểu Đỗ: "Ngay cả hệ thống  xong cũng  bấm like cho ngươi."
Ta: "Chúng   tin tưởng Độc Cô Trạm,  nhất định sẽ cứu   khỏi đây."
"Chỉ  thể như  thôi."
Ngày thứ bảy.
Tiểu Đỗ: "Chủ nhân, ngươi chỉ còn sáu mươi phút."
An Vương đến thiên lao.
Có lẽ nên gọi là bệ hạ ,   bộ huyền phục thêu hoa văn ngân long    .
"Quý phi nương nương thứ ,      đến sớm cứu ngươi, chỉ là  và hoàng  đều cho rằng,  khi đại cục  định, ngươi ở chốn  ngược  sẽ an  hơn."
Ta hỏi: "Bệ hạ vẫn khỏe chứ?"
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Độc Cô Hoành im lặng hồi lâu.
Tiểu Đỗ: "Ba mươi phút."
Độc Cô Hoành: "Ngươi  gặp hoàng   cuối ."
Ta điên cuồng chạy  ngoài.
Tiểu Đỗ: "Mười lăm phút."
Hải công công  canh ngoài cửa đại điện, nỗi bi thương  thể diễn tả bằng lời.
Tiểu Đỗ: "Mười phút."
Trong điện im phăng phắc đến mức  thể  thấy tiếng kim rơi, còn   long sàng là một  hình gầy gò yếu ớt đang .