"Không còn cách nào khác, bốn tháng rưỡi nữa, nếu    g.i.ế.c Độc Cô Trạm thì Độc Cô Trạm sẽ g.i.ế.c  ,    cũng là vì  cho  .
Hơn nữa, nếu    chút tham vọng từ , thì căn bản sẽ chẳng dừng chân  vì câu 'vá trời rách' của ."
"Tùy ngươi thôi,  chỉ là một hệ thống đáng yêu." Tiểu Đỗ : "Nhắc nhở  thiện , đêm nay  mưa, chủ nhân của  đừng  ngoài tự hại  nhé, thời đại  cảm lạnh cũng  thể lấy mạng   nha."
Ta: "..."
Ta: "Có thể tắt chế độ giả vờ đáng yêu ?"
Đêm đó, quả nhiên mưa như trút nước.
Ta  chuẩn   ngủ thì Hải công công đột nhiên tìm đến, cầu xin  đến gặp Độc Cô Trạm.
Ông   Độc Cô Trạm tái phát bệnh cũ, đau đầu liên tục bốn ngày, bốn ngày  hề chợp mắt.
Ta : "Bị bệnh thì nên tìm thái y,  đến cũng vô dụng thôi."
"Thuốc thái y kê, mấy ngày nay Hoàng thượng uống bao nhiêu nôn bấy nhiêu, huống chi nếu thái y  tác dụng, những năm qua Hoàng thượng  cần dựa  thần dược của Quốc sư mới giữ  mạng. Mấy ngày    Hoàng thượng tin lời nào của nương nương, nhất quyết  cai 'hồng dược', khuyên thế nào cũng  , nương nương,  cởi chuông cần    buộc chuông..."
Ta suy nghĩ hồi lâu  : "Được thôi."
Trong đại điện tĩnh lặng như tờ,   nín thở hầu hạ,  dám thở mạnh.
Ta lặng lẽ   theo Hải công công, thấy  long sàng  một đạo sĩ , quả thật phong thái đầy tiên khí, chắc là Quốc sư.
Màn trướng buông xuống, Quốc sư khuyên nhủ: "Hoàng thượng, vẫn nên uống một viên thuốc ."
Độc Cô Trạm đưa một tay  khỏi chăn, đẩy tay Quốc sư ,  gì đó, giọng nhỏ như muỗi kêu,   rõ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-sung-phi-cua-bao-quan-day/phan-9.html.]
"Hoàng thượng," Hải công công nhẹ giọng tâu, như sợ  Độc Cô Trạm giật , "Quý phi nương nương đến ."
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Quốc sư ngẩng đầu, lườm  một cái độc địa, như thể  là kẻ hồng nhan họa thủy hại nước hại dân.
Ta khinh thường trong lòng,  đường đến đây   Hải công công kể chi tiết về triệu chứng bệnh của Độc Cô Trạm, căn bệnh nan y    mắc từ nhỏ, mỗi khi phát tác đều đau đầu dữ dội, đau đến  chết, còn kèm theo nôn mửa.
Theo kinh nghiệm y học nông cạn của , Độc Cô Trạm  lẽ mắc chứng đau đầu giống như Tào Tháo, thậm chí  thể  u não, còn thần dược mà Quốc sư cho  uống,  khác gì loại thuốc phiện như morphine .
Cùng lắm chỉ là từ cực đoan  sang cực đoan khác, cơn đau tạm thời dừng , nhưng tác hại còn lớn hơn,  trách Độc Cô Trạm nghiện thuốc,  bỏ cũng  , cứ thế  sớm muộn gì cũng lấy mạng Độc Cô Trạm.
Quốc sư  hại   ít, uy vọng còn  cao, e rằng   sẽ là chướng ngại vật  con đường kế vị của Độc Cô Hoành, vẫn nên tìm cách trừ khử ông  là  nhất.
Ta  để lộ tâm tư, bước lên phía  vượt qua Quốc sư, : "Hoàng thượng..."
Nhìn rõ dung mạo Độc Cô Trạm, trong lòng  chợt thắt .
Mái tóc dài của  rối bời, mặt trắng bệch như giấy, trông còn đáng sợ hơn cả lúc thuốc  tan tác dụng cách đây năm ngày,  hé mắt yếu ớt, : "Đã muộn , Quốc sư hãy về ."
Quốc sư  cam lòng rời .
Ta   vị trí của Quốc sư,  gọi Độc Cô Trạm một tiếng, đưa tay định vén mớ tóc  mồ hôi lạnh  ướt  mặt ,  : "Đừng chạm  ."
"Thật lòng mà , lúc   mắt  tối sầm, sắp phát điên ..." Hắn thở yếu ớt,  bứt rứt khó chịu: "Ta sợ  sẽ  kiềm chế ,  g.i.ế.c ngươi."
"..."
Ta chỉ từng thấy  cai thuốc  tivi, càng  ngờ  vì một câu  của  mà thật sự bắt đầu cai thuốc.
Ta  , cảm thấy bản  như  chẻ  hai nửa, một nửa còn giữ  lý trí, bảo  khuyên  tiếp tục dùng thuốc , kéo  xuống địa ngục,  c.h.ế.t sớm,  mới  thể về sớm.