Ta Làm Anh Hùng Bàn Phím Tại Tu Tiên Giới - Chương 178

Cập nhật lúc: 2025-08-01 05:49:19
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Biệt Lâm tuyệt đối sẽ cho bọn họ bất cứ cơ hội nào lấy cớ mà ức h.i.ế.p Biệt Vũ. Hắn cho Tu tiên giới Biệt Vũ vẫn là Đại tiểu thư của tông gia Biệt gia, hơn nữa còn một vị Kiếm Tiên là Nhị ca che chở cho nàng.

Đương nhiên, đây cũng là sự thể hiện cố ý của Biệt Lâm. Suốt thời gian ở Biệt gia, Biệt Lâm và Biệt Vũ vẫn luôn thiết như .

Biệt Vũ lặng lẽ gỡ cánh tay Biệt Lâm khỏi vai .

Đại não nàng nhanh chóng vận chuyển, suy nghĩ về khả năng thuyết phục Biệt Lâm để Biệt gia giúp cùng tìm Ứng Tu Nhan.

Thế là Biệt Vũ khổ một tiếng với Biệt Lâm: “Nhị ca, hôm nay việc bận, bữa cơm e là thể dùng , xin hãy lời xin với phụ .”

Biệt Lâm nhướng mày, nhận Biệt Vũ đang ám chỉ điều gì đó với .

Biệt Lâm cảm thấy chút buồn .

Khi Biệt Vũ lanh lợi, nàng cũng chẳng khác mấy so với lúc nhỏ.

Biệt Lâm kìm mà đưa tay như hồi nhỏ, nhéo nhéo đôi má chẳng còn mấy lạng thịt của Biệt Vũ.

“Xem cái bộ dạng lanh lợi của kìa.” Biệt Lâm : “Muội tử Biệt gia giúp tìm sư mất tích ?”

Lúc Biệt Lâm bước , thấy cuộc bàn tán của bọn họ.

Biệt Vũ gật đầu thẳng thắn : “ .”

Biệt Lâm nhướng mày, ánh mắt lướt qua các tử Nhận Kiếm Phong một lượt. Bọn họ cứng đờ như tượng băng ánh mắt sắc bén của Biệt Lâm.

Hắn ưa các tử Nhận Kiếm Phong , đặc biệt là khi cho rằng chính tử Nhận Kiếm Phong lỡ bữa cơm của và tiểu thì càng thích bọn họ.

Biệt Lâm hiểu vì Biệt Vũ trở về bên chọn kết giao với lạ để thành sư .

Song Biệt Lâm khi bọn họ ở bên Biệt Vũ thì chính đám ở bên nàng.

Đây chính là lý do Biệt Lâm vẫn dung thứ cho bọn họ ở bên cạnh Biệt Vũ.

Cuối cùng, Biệt Lâm chỉ : “Tiểu , đó. Chỉ cần mở lời thì nhất định sẽ giúp .”

Các tử Nhận Kiếm Phong chia hai một đội tìm tung tích Ứng Tu Nhan, Biệt Lâm cũng gọi một phần tử Biệt gia giúp sức tìm kiếm.

Mặc dù Biệt Lâm là dẫn đầu Biệt gia nhưng cũng thể gọi tất cả tử Biệt gia tìm một quan trọng đối với họ, chỉ thể gọi các tử tông gia và tâm phúc tìm.

Những đa đều quan hệ tệ với nguyên chủ Biệt Vũ, giúp Biệt Vũ tìm cũng coi như là tự nguyện.

Biệt Lâm rời khỏi khách điếm cùng Biệt Vũ và tìm tung tích Ứng Tu Nhan.

Vĩnh Dạ thành lớn, e là khó mà tìm Ứng Tu Nhan.

Mà Biệt Vũ nhanh nhận , lẽ Nhị ca thật sự mấy chân thành tìm Ứng Tu Nhan.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-lam-anh-hung-ban-phim-tai-tu-tien-gioi/chuong-178.html.]

Bởi vì…

Biệt Vũ Biệt Lâm, đang một quán bán kẹo đường.

“Lão bản, vẽ cho một con ưng sư . Vũ Nhi, thích con gì?”

Biệt Vũ: “...”

Biệt Lâm nào giống đến đây tìm , khi qua mỗi quầy hàng đèn lửa sáng trưng đều dừng ngó nghiêng. Biệt Lâm ít khi tiếp xúc những đồ chơi của nhân gian, mà chỉ các tiểu thương ở Vĩnh Dạ thành mới bán những món đồ phàm trần .

Thậm chí Biệt Lâm còn đeo một chiếc mặt nạ nửa mặt để tránh khác nhận khi dạo phố.

Biệt Vũ nghi ngờ sâu sắc rằng Biệt Lâm hề bận tâm đến Ứng Tu Nhan bất kỳ tử Nhận Kiếm Phong nào khác, chỉ mượn cơ hội ngoài dạo phố cùng Biệt Vũ mà thôi. Phải rằng cuối cùng hai bọn họ cùng dạo phố là khi Biệt Vũ còn ở tuổi cần khác nắm tay.

Thích truyện trinh thám thì bấm zô chỗ team r nhấn phô lô tui để nhận thông báo sớm nhất nhaa

“Vũ Nhi?” Giọng Biệt Lâm vang lên.

Biệt Vũ vô thức đáp lời: “Vẽ cho một cái đầu rồng.”

Thế là Biệt Vũ cứ thế dạo chơi cùng Biệt Lâm suốt một đêm.

Biệt Lâm nuốt miếng mực nướng lấy khăn tay lau miệng, nhét các món điểm tâm đủ loại bọc trong túi giấy túi gấm. Biệt Lâm và Biệt Vũ giống , bọn họ bài xích thức ăn nhân gian giống phần lớn các tu tiên giả khác.

Trong Biệt gia ở Côn Luân, những loại thức ăn nhân gian khá ít. Mỗi Biệt Lâm đều lén lút dẫn Biệt Vũ chạy đến nơi cách xa Biệt gia mới thể mua vài món ăn vặt nhân gian.

Hơn nữa, chủng loại điểm tâm ở Côn Luân so với Nam Cảnh vẫn còn quá ít.

Vĩnh Dạ thành bài xích thức ăn nhân gian vì nó là một thành trấn đề cao sự tự do và sự tự quản của tu tiên giả.

Chính vì mà Biệt Vũ và Biệt Lâm mới cơ hội một bữa no nê.

Biệt Vũ cũng đầu tiên nhận , thì thời cổ đại cũng thể nhiều món ngon đến , xem Trung Hoa quả thực là một dân tộc vô cùng chú trọng đến ăn uống, cho dù là Tu tiên giới cũng bất kỳ ngoại lệ nào.

Vĩnh Dạ thành luôn trong trạng thái màn đêm, khó để phân biệt thời gian. mỗi nhà ở Vĩnh Dạ thành đều treo một chiếc đồng hồ cát xoay tròn cố định, khi xoay đến mặt trắng của đồng hồ cát tức là hiện giờ là ban ngày.

Biệt Lâm liếc chiếc đồng hồ cát gần như cạn, điều nghĩa là bọn họ thực sự tiêu tốn gần một ngày trong Vĩnh Dạ thành.

Biệt Lâm ước chừng thời gian còn sớm và cũng nên về . Thế là lập tức đổi vẻ mặt tùy tiện khuôn mặt, nhíu mày Biệt Vũ bên cạnh, giữa biểu cảm và thần thái toát lên vài phần nghiêm túc.

“Tiểu , xem trong mấy ngày mất tích, sư của chạy xa .” Biệt Lâm nghiêm túc .

Biệt Vũ cũng nghiêm túc gật đầu đáp lời: “Hy vọng những khác tìm thấy sư .”

Cứ như thể bọn họ cố gắng tìm kiếm suốt một đêm chứ dạo phố cả đêm và thử hết tất cả các món ăn vặt, đồ chơi ở gần đó.

Vốn dĩ Biệt Vũ vẫn kiên quyết phản đối nhưng chi phí dạo phố tối nay đều do một Biệt Lâm chi trả, hơn nữa những món ăn vặt thực sự ngon.

Biệt Vũ khó khăn lắm mới thể kháng nghị trong lòng về hành vi kéo nàng dạo phố của Biệt Lâm, nhưng miệng nàng thì vẫn ngừng nghỉ suốt nửa ngày.

Loading...