Ta Làm Anh Hùng Bàn Phím Tại Tu Tiên Giới - Chương 97

Cập nhật lúc: 2025-03-27 06:49:27
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoài Thanh bình tâm trạng, cho đến khi khuôn mặt vặn vẹo khôi phục vẻ tuấn mỹ, khóe miệng cong lên nụ ôn hòa, về phía chiếc kiệu hoa mặt.

“Chư vị, nên nghênh đón tân nương kiệu .”

Thích truyện trinh thám thì bấm zô chỗ team r nhấn phô lô tui để nhận thông báo sớm nhất nhaa

Bầu khí ngưng trệ lưu động trở , đám quỷ vui vẻ chằm chằm về phía kiệu hoa, như thể trò hề tồn tại.

Đám hầu của Hoài Vương Phủ đang chuẩn cho tân nương kiệu theo truyền thống của quỷ tộc, truyền thống của quỷ tộc giống với nhân tộc, bọn họ cần chậu than, tân nương cũng đội khăn trùm đầu.

“Giờ lành đến –”

“Mở rèm, nghênh đón tân nương –”

Cùng với tiếng hô chói tai, móc câu dài màu vàng móc một bên rèm, từ từ vén rèm lên.

Hoài Thanh từng gặp Biệt Vũ một .

Khi chặn Biệt Vũ từ tay đám quỷ của Dạ Mại Hội, Biệt Vũ mặc một bộ y phục màu xanh, sạp, dù nhắm chặt hai mắt, cũng thể thấy gương mặt mang một vẻ lạnh lùng, thoát tục, khiến nhớ mãi quên… còn vài phần quen thuộc khó hiểu.

Nụ mặt Hoài Thanh càng sâu, đôi mắt đỏ thẫm chằm chằm tấm rèm đang vén lên từng chút một.

Hắn nóng lòng thấy dung mạo của tân nương khi mở mắt. Chắc chắn sẽ là sự kinh hãi, sợ hãi và tuyệt vọng đối với xung quanh, sự tuyệt vọng sẽ là gia vị nhất cho bữa tối hôn lễ của .

Ồ… chắc chắn còn sự giãy giụa và bất khuất, tu sĩ nhân tộc xưa nay vẫn cốt cách kiên cường, ý chí sắt đá như thế mà.

Dạ Mại Hội việc vẫn cẩn thận, bọn họ nhất định sẽ cho nàng một bộ váy cưới màu đỏ, trang điểm đậm, đeo trâm vàng cho nàng, trông ngon miệng bao.

Rèm vén lên .

Tân nương xinh hiện trong kiệu hoa, với một tư thế cực kỳ vặn vẹo, Hoài Thanh khó hình dung bộ dạng của Biệt Vũ lúc .

Tới mức Hoài Thanh thấy bộ dạng đó cũng kinh ngạc trong giây lát, âm thanh vỗ tay reo hò xung quanh cũng vì tư thế vặn vẹo của Biệt Vũ mà dừng .

Chúng chằm chằm tân nương trong kiệu hoa, vẻ mặt hoảng hốt.

Chỉ thấy tân nương áo đỏ sấp trong kiệu, hai tay duỗi thẳng về phía , mái tóc rối bù xõa mặt đất, trâm vàng cắm xiêu vẹo đỉnh đầu, mặt nàng nghiêng lệch dán xuống đất.

Đôi mắt màu hổ phách vô hồn, con ngươi trợn ngược lên , chằm chằm Hoài Thanh bên ngoài kiệu hoa, hề nhúc nhích, cũng chớp mắt một cái.

“… Đây, đây là?” Lão quỷ bên cạnh vén rèm lên khô khan hỏi.

Biệt Vũ động đậy, cổ nàng đột nhiên vặn sang phía bên , phát một tiếng “rắc”. Hai tay nàng chống xuống đất, chống đỡ thể duy trì tư thế quỳ sấp, tiếp theo, nàng vặn vẹo thể một cách khó tin, tứ chi kêu răng rắc.

Giống hệt như dáng vẻ biến dị của zombie trong Train to Busan, tuy nhiên đôi mắt vẫn chớp một cái, vô hồn chằm chằm Hoài Thanh.

Chúng ngây tại chỗ, Biệt Vũ vặn vẹo thể bò khỏi kiệu hoa.

Nàng vặn cổ bò mặt đất một cách quỷ dị.

Mồ hôi lạnh từ sống lưng đám quỷ tộc dâng lên, lan khắp , hóa thành da gà, cho dù là quỷ tộc, bọn chúng cũng từng thấy qua đồng loại vặn vẹo như , huống chi mắt rõ ràng là một nhân loại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-lam-anh-hung-ban-phim-tai-tu-tien-gioi/chuong-97.html.]

nàng ngoại trừ khí tức của và hình dáng của , thoát khỏi định nghĩa của bọn họ về nhân loại.

Nói đơn giản, Biệt Vũ trông còn đáng sợ hơn cả quỷ.

Trong đó, quỷ tộc kích thích nhất là Hoài Thanh, tân nương xinh , thơm tho, mềm mại của ? Sao biến thành thứ vặn vẹo, quỷ quỷ ?

Biệt Vũ chậm rãi, loạng choạng bò ngoài, mỗi bước nàng bò, đám quỷ tụ tập xung quanh hít một khí lạnh vì động tác của nàng, và lùi một bước.

Biệt Vũ nhịn thầm trong lòng, thậm chí nàng còn cảm thấy đám quỷ tộc nàng dọa đến mức chỉ tỉnh táo tụt dốc phanh.

Người giả quỷ dọa quỷ, win!

Biệt Vũ cảm nhận sự sung sướng trong hoạt động giả quỷ dọa quỷ , cố ý bò chậm rãi, dọa sợ tất cả đám quỷ xung quanh.

Hoài Thanh kinh hồn bạt vía nữ nhân đang bò mặt đất, đè nén sự kinh hãi trong giọng hỏi: “Đây, đây là thứ gì?!”

Cho dù Biệt Vũ tỏa linh khí nồng đậm và mùi thơm đặc trưng của nhân tộc, Hoài Thanh cũng dám chắc thứ mặt đất là nhân tộc .

Nghe thấy giọng của Hoài Thanh, đầu Biệt Vũ xoay một vòng cực kỳ khoa trương, đôi mắt trợn trắng chằm chằm Hoài Thanh, lộ chút điên cuồng.

Ngay đó, Biệt Vũ nhếch miệng nở một nụ quỷ dị, đáng sợ.

“Tướng, tướng công…!” Cùng với giọng của Biệt Vũ vang lên.

Nàng đột nhiên cử động, bò nhanh về phía Hoài Thanh. Trên mặt đất đen kịt , tứ chi lật ngược của Biệt Vũ giống như một con gián bò sát đất.

Hoài Thanh hoảng sợ hét lớn: “Ngươi đừng qua đây!!!”

Hắn nhảy sang một bên, với tốc độ cực nhanh chạy về phía đầu của đường phố.

Tiếng hét của Hoài Thanh giống như một quả b.o.m nổ tung, giọng của , như chim sợ cành cong, nhao nhao hét lớn tránh xa Biệt Vũ đang bò mặt đất.

Biệt Vũ nở nụ khiến sởn tóc gáy, đuổi theo Hoài Thanh.

Hoài Thanh đáng thương áp lực của Biệt Vũ quên mất là một tên quỷ tu.

Đuổi theo một lúc, Biệt Vũ lẽ cảm thấy tư thế bò khó mà theo kịp bước chân của Hoài Thanh, nàng dần dần từ bò một cách quỷ dị chuyển sang chạy một cách “tươi sáng”.

Biệt Vũ hét lớn “tướng công”, đó đầu chạy lướt qua bên cạnh Hoài Thanh, và càng chạy càng lúc càng xa.

Nhìn bóng lưng càng ngày càng xa trong tầm mắt.

Hoài Thanh suy nghĩ một lát, đó chợt hiểu , tức giận hét lớn: “Đuổi theo cho !!!”

Phía Hoài Thanh, đám hầu của Vương phủ cách một đoạn , hiểu tại Vương gia đuổi theo thứ quỷ .

“Vương gia? Thứ dơ bẩn sợ là sẽ ảnh hưởng đến vận khí của Vương phủ, nàng chạy thì thôi .” Một vị khách , phía là một đám phụ họa gật đầu.

Hoài Thanh một cước đá văng tên ngu ngốc , gầm lên: “Ngu ngốc!! Nhân tộc là cố ý giả điên giả dại để trốn thoát đấy!!!”

Loading...