Ta Mang Không Gian Y Quán Về Năm 1970 - Chương 426

Cập nhật lúc: 2025-09-05 12:18:29
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Tử Siêu ngập ngừng: “Mẹ tìm cô giáo xong, đó cô sẽ càng đì con hơn.”

Một cơn giận bốc lên ngùn ngụt trong lòng Lâm Hiểu Thuần.

Con trai sai, chuyện thể xảy . Cô hành động thiếu suy nghĩ, đương nhiên sẽ đẩy con thế khó. công bằng thì nhất định đòi . Sự hiểu chuyện của con trai khiến cô đau lòng khôn xiết.

Cô trấn an con: “Có ở đây, con hãy tin , sẽ chuyện đó xảy .”

Thẩm Tử Siêu vẫn chịu .

Lâm Hiểu Thuần hỏi một nữa: “Con tin ? Mẹ . Mẹ sẽ để con khó xử, cũng để những chuyện con lo lắng xảy , và quan trọng nhất là trả sự trong sạch cho con.”

Lúc , Thẩm Tử Siêu mới gật đầu đồng ý cùng đến lớp tìm cô giáo.

Cậu bé dẫn đường, Lâm Hiểu Thuần theo sát phía .

Cửa lớp học đang đóng. Cậu bé tần ngần một lúc mới lấy hết can đảm hô lên: “Báo cáo!”

Từ trong lớp vọng một giọng nữ lạnh lùng: “Đi học muộn thì ngoài, .”

Thẩm Tử Siêu lo lắng . Lâm Hiểu Thuần đưa tay lên, gõ nhẹ cửa.

Tiên lễ hậu binh. Nếu , lý cũng thành vô lý.

Cánh cửa bật mở một cách thô bạo. “Đã bao nhiêu , muộn thì lớp!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mang-khong-gian-y-quan-ve-nam-1970/chuong-426.html.]

“Cô giáo mở cửa với vẻ mặt đằng đằng sát khí, định bụng sẽ mắng cho Thẩm Tử Siêu một trận nên . khi trông thấy phụ nữ thanh lịch bên cạnh bé, vẻ mặt cô lập tức đổi hẳn.

Chị là?

của Thẩm Tử Siêu. Lâm Hiểu Thuần điềm đạm đáp, thái độ hề khúm núm mà cũng chẳng kiêu căng.

Thẩm Tử Siêu chỉ cúi gằm mặt, hai bàn tay nhỏ bé cứ đan bối rối.

Ánh mắt cô giáo lóe lên một tia dò xét vội vàng đóng cửa . Dù hiệu quả cách âm của phòng học lắm, nhưng cô vẫn cẩn thận đóng chặt cửa để học sinh bên trong thấy cuộc chuyện.

Xong xuôi, cô mới nở nụ xã giao: Chào chị, là Cao, giáo viên chủ nhiệm của Tử Siêu. Không chị đến đây việc gì ạ?

Lâm Hiểu Thuần cũng chẳng vòng vo, môi vẫn giữ nụ lịch sự: Chào cô Cao. hỏi thăm một chút về tình hình của cháu Tử Siêu ở trường.

Cô Cao đẩy gọng kính, buông một tiếng thở dài vẻ chán nản: Thẩm Tử Siêu , thằng bé thông minh, đầu óc lanh lợi lắm, nhưng tiếc là chẳng bao giờ dùng sự thông minh đó việc học hành cả. Thằng bé suốt ngày việc riêng trong lớp, gây phiền phức cho bạn bè thôi. Trong những học sinh từng dạy, Tử Siêu là trường hợp khó bảo nhất, thế nào cũng , bài tập về nhà cũng thèm . vợ chồng chị ngày thường bận rộn đến mức nào, nhưng cứ để thằng bé tiếp tục thế thì hỏng mất.

Nụ môi Lâm Hiểu Thuần vụt tắt, cô hỏi ngược : Thưa cô giáo, xin hỏi con trai bắt đầu trở nên như từ bao giờ ạ?

Cô Cao sững . Cô ngờ hùa theo như những phụ khác. Phải là khác, chắc chắn sẽ : Thằng bé nhà nó nghịch lắm, cô cứ dạy dỗ, cần thì cứ đánh ạ.

Thế nhưng Lâm Hiểu Thuần mắt hề theo kịch bản đó.

Trong phút chốc, ấn tượng của cô Cao về Lâm Hiểu Thuần trở nên . Cô cau mày gắt: Chị là phụ của cháu, chuyện chị tự hỏi chứ. Chúng giáo viên ngày nào cũng quản bao nhiêu học sinh, cháu nó đổi từ lúc nào?

Lâm Hiểu Thuần vẫn bình tĩnh đáp: Ở nhà, con trai là một đứa trẻ ngoan ngoãn. Bài tập của các giáo viên bộ môn khác, cháu đều thành đúng hạn, đủ lượng và chất lượng. Riêng bài tập của cô Cao thì cháu , cô bao giờ tự hỏi tại ?

ở bên cạnh Thẩm Tử Siêu, nhưng cô vẫn thường xuyên tìm hiểu tình hình học tập của hai con. Hơn nữa, qua những lời con trai kể, cô chính cô giáo gây ảnh hưởng tiêu cực đến thằng bé. Trẻ con tuy còn nhỏ nhưng tâm lý phản kháng. Nếu chúng thật sự ghét một giáo viên nào đó, chúng sẽ ghét lây cả môn học đó. Chuyện chỉ ảnh hưởng đến thành tích, mà còn thể tác động đến cả cuộc đời của một đứa trẻ.

Loading...