Lúc  La Vân Khỉ mới sực nhớ, tối qua nàng  rán vài cái bánh mang theo, coi như còn  đến nỗi ngốc lắm, cơn giận trong lòng liền nguôi ngoai  ít.
“Các ngươi cũng đói   , tẩu tử  nấu cơm cho các ngươi.”
Bỗng nhớ  thịt heo còn  lấy , sắp đến lúc  mới , nếu lỡ mất thì chẳng  uổng cả miếng thịt ! Trong lòng  đau  xót.
Nàng vội lừa hai đứa nhỏ  phòng, còn  thì nhanh tay lấy thịt .
Hôm qua còn lo vì đánh Lý Nhị Nương mà Hàn Diệp sẽ ghét nàng, may  — nếu thịt mất thật thì chắc nàng  luôn!
Nàng lấy thêm ít dầu, rau, trứng và hai trái táo lớn, gói gọn gàng. Nhìn bao bột ngô to tướng, La Vân Khỉ  nhăn mặt. Nàng   lấy luôn cả bao , nhưng nó quá lớn,  chỗ nào giấu, nếu để Hàn Diệp phát hiện thì khó ăn …
Nghĩ tới nghĩ lui, nàng quyết định  sớm để Hàn Diệp lên trấn học chữ. Như  mấy thứ nàng ăn  hết mới  thể đem bán, sinh  bạc.
Ý  định, La Vân Khỉ lập tức hăng hái hẳn lên.
Nấu cơm xong cho hai đứa nhỏ, nàng liền bắt tay giặt giũ, thu dọn giường chiếu. Nguyên chủ  lười  tham ăn, nhà cửa bẩn đến chẳng  . La Vân Khỉ  mất cả ngày mới lau dọn cho sạch bong sáng sủa.
Nhìn nhà cửa sạch sẽ tinh tươm, Hàn Dung vỗ tay vui mừng:
“Tẩu tử giỏi quá!”
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Mèo Kam Mập đã chuyển qua nhà riêng "meokammap.com"
La Vân Khỉ  hai đứa nhỏ khen đến đỏ cả mặt:
“Giỏi gì chứ, tẩu tử lấy đồ ngon cho các ngươi nè.”
Nàng chia táo cho hai đứa, còn dặn kỹ:
“Không   ngoài ăn, kẻo    thấy thì khó giải thích.”
Rồi  nghĩ buổi tối ăn gì. Nàng   bánh bao, nhưng    bột mì, nghĩ  nghĩ , quyết định nấu món khoai tây hầm thịt . Xem giờ, Hàn Diệp cũng sắp về .
La Vân Khỉ  cho rau  nồi,  chạy  cửa  chờ.
Chẳng bao lâu, liền thấy Hàn Diệp và Lưu Thành Vũ từ phía đông thôn  về, bên cạnh còn  cả Tạ Tường Vi.
Thấy Tường Vi      với hai , nụ   mặt La Vân Khỉ liền cứng đờ.
Gì chứ? Nàng còn   bỏ nữa, ả họ Tạ   vội đến thế chỗ  ?
Nam chính là của Cữu Công chúa đó  ! Có chia phần cũng  tới lượt ngươi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mang-sieu-thi-xuyen-khong-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-11-mot-cai-xoa-dau-cua-han-diep-22.html.]
Nàng lập tức  dậy khỏi tảng đá,  tươi  đến, giọng nũng nịu gọi:
“Tướng công ~   giờ mới về ~   đợi  cả buổi đó~”
Nàng chen chúc đến sát bên cạnh Hàn Diệp,  thèm hỏi han, liền khoác lấy cánh tay .
Cảm giác mềm mại như nước khiến Hàn Diệp  sững , cúi mắt  về phía La Vân Khỉ.
Ánh mắt hai  chạm , Tạ Tường Vi  bên cạnh sắc mặt lập tức khó coi, song vẫn cố giữ vẻ dịu dàng, lên tiếng gọi: “Tẩu tử.”
La Vân Khỉ nhẹ nhàng đáp lời, mỉm  :
“Tường Vi   cũng theo lên núi chặt củi ?”
Tạ Tường Vi liếc  Hàn Diệp,  cúi đầu  nhỏ:
“Muội đan ít giày cỏ, nhưng  dám một   trấn bán, nên  theo Hàn đại ca và Thành Vũ.”
La Vân Khỉ khẽ ừ một tiếng, tiếp lời:
“Ta cũng  mấy thứ rau dưa ăn  hết, nếu    chợ, tẩu tử sẽ đưa  . Một cô nương  xuất giá,   thể theo hai nam nhân chạy ngược chạy xuôi .”
Sắc mặt Tạ Tường Vi bỗng trắng bệch, cắn môi :
“Đa tạ tẩu tử,   xin phép về .”
Dứt lời, nàng liền nhẹ bước bỏ .
Thành Vũ thấy bầu  khí  phần gượng gạo, cũng nhanh chóng cáo lui.
Ngay  đó, La Vân Khỉ liền  thấy âm thanh máy móc quen thuộc vang lên:
【Điểm hảo cảm của nam chủ tăng nhẹ - nước tương lên kệ.】
Hử?
Điểm hảo cảm…  tăng ư?
La Vân Khỉ kinh ngạc  sang  Hàn Diệp, chỉ thấy  đột nhiên đưa tay lên, xoa nhẹ đầu nàng như đang vuốt một chú mèo con.
“Vào nhà ,   thứ  đưa nàng.”