Ta Mang Siêu Thị Xuyên Không Về Cổ Đại Nuôi Tể Tướng - Chương 167: Bổn Quan Dám Đoạt Thái Sư Lệnh, Há Lại Sợ Họ Trương! (1/2)

Cập nhật lúc: 2025-08-19 15:40:45
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Rốt cuộc là chuyện thế nào?”

Hàn Diệp như tên b.ắ.n lao khỏi cửa, một tay liền túm lấy Quách Kim.

Quách Kim vội vàng bẩm báo:

“Có tới giếng thứ nhất lấy nước, uống xong liền miệng sùi bọt mép, hôn mê bất tỉnh. Tin giếng độc truyền ngoài, dân chúng đều kinh hãi, chẳng ai dám uống nước giếng nữa.”

“Dẫn xem!”

Hàn Diệp lập tức cất bước, nhanh như gió rời khỏi công đường, La Vân Khỉ cũng vội đuổi theo .

Đến bên giếng, quả nhiên thấy mấy ngổn ngang đất, ai nấy đều sùi bọt mép, co giật ngừng.

Bách tính vây quanh từ xa, chẳng ai dám tiến gần nửa bước.

Một vị lão giả trạc tuổi lục tuần, dáng như lang y, lập tức bước lên bẩm báo:

“Đại nhân, hạ quan rõ chất độc gì, dám tùy tiện dùng dược. Nay chỉ thể dùng ngân châm phong bế huyệt đạo, ngăn độc lan nhập lục phủ.”

Hàn Diệp gật đầu:

“Bản quan sẽ mau chóng tra rõ loại độc mà bọn họ trúng .”

Rồi trầm giọng quát:

“Hôm qua là ai trông coi nơi ?”

Một lão giả tóc bạc từ trong đám đông lết , quỳ sụp xuống đất:

“Khởi bẩm đại nhân, là lão phu.”

Hàn Diệp truy vấn:

“Có kẻ nào từng đến gần giếng ?”

Ánh mắt lão giả khẽ thoáng một tia hoảng loạn, cúi đầu :

“Không... ai tới, chắc là... chắc là nước giếng vốn độc.”

Hàn Diệp lập tức quát lớn:

“Nói bậy! Hôm đào xong giếng, dân đều từng uống qua nước , nếu độc, bản quan là kẻ đầu tiên trúng độc mới !”

Lão già run lẩy bẩy, chẳng dám hé thêm nửa lời.

Chỉ thấy Hàn Diệp vung tay múc một gáo nước, chẳng chẳng rằng liền uống một ngụm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mang-sieu-thi-xuyen-khong-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-167-bon-quan-dam-doat-thai-su-lenh-ha-lai-so-ho-truong-12.html.]

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Subscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Subscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~

La Vân Khỉ thất sắc, kinh hô:

“Đại nhân!”

Quần chúng xung quanh cũng hít mạnh một khí lạnh.

“Không thể , Hàn đại nhân!”

Hàn Diệp khoát tay:

“Không ngại gì. Giếng sâu mười trượng, nếu thực độc, ắt lắng xuống đáy. Nay đột nhiên trúng độc, rõ ràng là kẻ cố ý hạ thủ!”

“Có hạ độc ư?”

Lời dứt, chúng dân xôn xao bàn tán.

Lại thấy Hàn Diệp uống nước mà gì bất thường, ai nấy đều gật đầu, trong lòng dần dần yên trở .

hỏi:

“Hàn đại nhân, nước giếng còn dùng ?”

Hàn Diệp lắc đầu:

“Giờ nước khuấy động, độc vật vẫn chìm bên . Nếu chạm , độc sẽ nổi lên. Trong vòng một tháng, chớ nên dùng nước nơi đây.”

Người nọ liền sang chất vấn lão nhân:

“Lão Trần, chẳng ông chẳng ai lai vãng đó ? Vậy chuyện là thế nào?”

Lão Trần mồ hôi đầy trán, lắp bắp:

“Ta… thực sự thấy ai… lão phu cũng chẳng hiểu nông nỗi …”

Hàn Diệp lão chằm chằm, đoạn sang với dân chúng:

“Ba giếng còn nhất định giữ cho nghiêm. Địa thế Kiến Nghiệp đặc thù, lớp cát là tầng đá cứng, nếu xảy chuyện, e rằng khó mà đào giếng nữa.”

Dân chúng phẫn nộ gào lên:

“Hàn đại nhân yên tâm! Chúng sẽ canh giữ, ngày đêm rời, quyết để ai phá hoại!”

Lão Trần thấy, mặt mày xám ngoét, nghĩ tới mấy trúng độc đang giãy giụa , cúi gằm đầu chẳng dám gì nữa.

Biểu hiện của lão đều qua mắt La Vân Khỉ, trong lòng đoán mấy phần.

Khi trở nha môn, sắc mặt Hàn Diệp trầm hẳn xuống. Trong thư phòng, qua , đoạn dặn dò Lưu Thành Vũ, Lý Thất và Quách Kim:

“Các ngươi chia trông coi ba giếng còn . Nếu kẻ tác quái, tất sẽ tái phạm. Phải bắt bằng kẻ .”

Loading...