Triệu Nhị Hổ và đồng bọn tuy võ công trong , nhưng câu: “Công phu cao đến , cũng ngại d.a.o thái rau.”
Đối mặt với dân làng tay cầm cuốc xẻng, bản lĩnh của chỗ thi thố. Vốn dĩ tức đến nghẹn họng, nay Trương gia đến truyền lời, càng thể yên.
Vì khoản bạc trắng bóng , dù thế nào cũng giành một giếng nước.
Hắn lập tức sai dò la – xem giếng nào canh ít, giếng nào dân cuốc xẻng…
------------------------
Tại nha môn huyện đường.
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Subscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Subscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~
Đổng Tửu lanh lợi khéo léo, nhanh hòa hợp cùng Lý Thất, Quách Kim và những khác.
La Vân Khỉ âm thầm quan sát mấy ngày, thấy Đổng Tửu là lanh lợi, siêng năng tháo vát. Nhân lúc Hàn Diệp dẫn Lưu Thành Vũ và Lý Thất ngoài, nàng bèn rủ Đổng Tửu dẫn xem ốc đảo .
Đổng Tửu trí nhớ khá , chỉ nửa canh giờ , quả nhiên tìm tới một ngọn núi đá gió cát phủ kín. Nhìn từ bên ngoài, thể đoán bên trong cất giấu kỳ cảnh.
“Phu nhân, chính là nơi .”
Để đề phòng bên trong nguy hiểm, Quách Kim liền xung phong .
La Vân Khỉ theo sát phía , chừng hơn mười trượng thì cảm nhận một luồng khí ẩm ướt phả mặt, trong lòng mừng rỡ, bước tiếp vài trượng nữa, một mảnh ốc đảo xanh tươi đập mắt.
Nhìn đám thực vật non xanh mơn mởn , La Vân Khỉ vui mừng khôn xiết. Lại thêm vài bước, quả nhiên thấy một dòng suối nhỏ chảy róc rách. Không ngờ trong lòng núi một nơi tuyệt diệu như — quả là thiên đường chăn nuôi!
Chuyện còn chỉ là chọn trông nom.
Lý Thất và Lưu Thành Vũ mang võ nghệ, theo giúp Hàn Diệp, thể điều động. Quách Kim và Đổng Tửu cũng là tâm phúc, càng thể chuyển . La Vân Khỉ khỏi thở dài.
Quách Kim thấy liền hỏi:
“Phu nhân điều gì trăn trở?”
La Vân Khỉ sang Quách Kim, chợt nhớ đến mẫu , bèn hỏi:
“Không rõ mẫu hiện nay thể ?”
Quách Kim đáp:
“Thân thể vẫn .”
La Vân Khỉ hỏi:
“Phu nhân thạo việc nuôi gia súc ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mang-sieu-thi-xuyen-khong-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-170-han-diep-thuan-phuc-da-nguu-12.html.]
Quách Kim đáp:
“Có chứ. Mấy con gà con phu nhân cho, nương nuôi .”
“Vậy thì quá!”
La Vân Khỉ mừng rỡ :
“Ta hiện một ít súc vật. Nếu lệnh đường tìm bạn, thể nhờ hai cùng trông nom giúp. Ta sẽ lấy hai con bò thù lao.”
“Cái gì!”
Quách Kim sững sờ tại chỗ.
Hai con bò! Đây chính là đại súc vật mà dù bạc cũng chắc mua nổi!
Hắn cảm động vô cùng, ngớt cảm tạ:
“Tiểu nhân lập tức về báo cho mẫu . lúc cô mẫu cũng đang cô quạnh, thể để bà đến bạn.”
La Vân Khỉ gật đầu :
“Tốt. Bất kể ai, điều kiện đều như . một điều – tuyệt đối giữ bí mật, tiết lộ nơi ngoài, bằng sẽ sinh nguy hiểm.”
Quách Kim lập tức nghĩ đến bọn sơn tặc, liền thề trời đất. Đổng Tửu sợ nghi ngờ, cũng vội vã thề theo. La Vân Khỉ tính tình nóng nảy, việc định xong liền lập tức về.
Dù siêu thị mỗi ngày đều hàng, kể cả súc vật cũng – nuôi chậm một ngày là tổn thất một ngày, nàng chỉ mong thể lập tức thả chúng cho ăn.
Quách Kim cũng là quyết đoán, hứa với phu nhân xong liền lập tức về tìm . La Vân Khỉ thì dắt Đổng Tửu về nha môn, nhưng thấy Hàn Diệp và những khác .
“Lão gia ? Đi ?”
Nha sai cung kính bẩm báo:
“Lão gia mang theo Lưu gia và Lý gia lên núi , là bắt dã ngưu.”
Nghe mấy bắt dã ngưu, La Vân Khỉ tức thì sốt ruột.
Thật là quá đáng! Dù ba đều võ nghệ, nhưng dã ngưu thì sức mạnh kinh , khó thuần phục – thể dễ dàng bắt ?
“Họ ngọn núi nào?”
Nha sai chỉ tay về hướng ngoài thành:
“Chính là ngọn núi .”
La Vân Khỉ định tìm, nhưng quãng đường xa xôi, đành đè nén lo lắng, còn cách nào khác.