Một tiếng gào thảm thiết vang lên, Lý Thận lập tức lăn lộn  đất như cá mắc cạn.
La Vân Khỉ nhân lúc  bò dậy bỏ chạy, nhưng  kịp bước  mấy bước    níu lấy cổ chân, ngã sõng soài như chó gặm đất.
May  ven sông  là cỏ dại, tuy ngã đau nhưng  đến mức trọng thương.
Nàng cắn răng đá văng tay Lý Thận ,  ngoảnh , một mạch lao về phía nhà.
Lý Thận ôm hạ  bò dậy, cúi đầu  bàn tay  đá trầy cả da, hai mắt lập tức bốc hỏa.
Ả nha đầu c.h.ế.t tiệt , hôm nay  gì cũng  bắt  ngươi!
Hắn lảo đảo đuổi theo, thấy La Vân Khỉ  chui  một tiểu viện thì  xổm cạnh tường thở dốc, thầm đoán: Chắc hẳn ả ở đây.
Vừa định bước , chợt thấy Hàn Diệp từ xa  tới, Lý Thận vội nấp  hẻm bên cạnh.
Chỉ thấy Hàn Diệp sải bước  trong nhà, lửa giận trong lòng Lý Thận  bốc lên ngùn ngụt.
Mẹ kiếp, Hàn Diệp tới thì     mật, còn đến lượt  thì  hất hủi như rác rưởi, thật là khinh  quá đáng!
Ý  nổi lên,  lập tức sinh tâm hiểm độc.
Lại nghĩ đến việc phu tử và thư viện đều ưu ái Hàn Diệp, lòng càng thêm hậm hực.
Hắn vớ lấy tấm ván gỗ dựng bên tường, cầm theo xông .
La Vân Khỉ   cửa, lòng còn hoảng hốt  yên,  thấy Hàn Diệp bước , liền giật nảy .
Hàn Diệp thấy sắc mặt nàng tái nhợt, vội vàng hỏi:
“Sao thế? Xảy  chuyện gì ? Sắc mặt nàng trắng bệch  thế .”
La Vân Khỉ  rõ tên  là Lý Thận, nhưng nghĩ đến việc  và Hàn Diệp cùng học một thư viện, nếu lộ  sẽ ảnh hưởng  , bèn khẽ vuốt tóc, cố ý lái chuyện sang hướng khác:
“Không , chắc là do hôm nay mệt quá thôi.”
“Đã dặn mấy ngày nay  nghỉ ngơi ,    chịu  lời ?”
Hàn Diệp    đưa nàng tới mép giường, kiên quyết ép nàng  xuống.
“Để  nấu cơm, nàng mệt thì  nghỉ một lát.”
Hắn cúi  cởi giày cho nàng, dáng vẻ đầy lo lắng khiến lòng La Vân Khỉ chợt nghẹn ngào.
Nhớ  nỗi sợ hãi khi tưởng rằng sẽ mất , và ánh mắt ôn nhu lúc  của Hàn Diệp, khóe mắt nàng bỗng đỏ hoe, nghẹn ngào gọi một tiếng:
“Hàn Diệp…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mang-sieu-thi-xuyen-khong-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-48-om-lay-that-lung-chang-22.html.]
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Mèo Kam Mập đã chuyển qua nhà riêng "meokammap.com"
Rồi vươn tay ôm chặt lấy thắt lưng .
Hàn Diệp khựng ,  từ từ  thẳng , trong lòng thoáng ngỡ ngàng.
La Vân Khỉ ngày thường mạnh mẽ như sắt thép, nào từng lộ  dáng vẻ yếu mềm như ?
Hắn nhíu mày, khẽ hỏi:
“Rốt cuộc là  chuyện gì? Nàng  cho   .”
La Vân Khỉ  định mở miệng, bỗng thấy một bóng  từ cửa xông , nhắm ngay đầu Hàn Diệp mà phang xuống một tấm ván.
Nàng cả kinh, lập tức đẩy Hàn Diệp sang một bên.
“Rắc!” — tiếng ván gỗ vỡ vang lên giòn tan.
Tấm ván đập trúng bả vai nàng, lập tức gãy  đôi, đau đến nỗi mồ hôi lạnh tuôn như mưa. La Vân Khỉ cắn răng, mắng lớn:
“Đồ vô liêm sỉ! Ngươi dám đuổi tận tới đây?!”
Nhìn điệu bộ gian tà của Lý Thận, Hàn Diệp lập tức hiểu rõ  chuyện, vung nắm đ.ấ.m đập thẳng  mặt .
“Bốp!”
Lý Thận trúng đòn, đập thẳng  tường, nhưng Hàn Diệp  chịu dừng tay, quyền cước như mưa trút xuống mặt .
Chỉ trong vài  thở, Lý Thận   đánh đến mũi miệng đổ máu,  thể mềm nhũn như cọng bún, gục hẳn xuống đất.
Hàn Diệp còn đá thêm mấy cước, mãi đến khi La Vân Khỉ giữ chặt lấy tay  mới chịu ngừng.
 lạ , Lý Thận từ đầu đến cuối  hề động đậy.
La Vân Khỉ nghi hoặc, run run bước  gần, đưa tay thử mũi .
Vừa chạm tới liền sắc mặt đại biến.
“Hắn...  hình như c.h.ế.t !”
Nàng lùi mấy bước, cả   bệt xuống giường.
Hàn Diệp cũng đưa tay thử  thở, sắc mặt lập tức xanh mét.
  hiểu  Lý Thận  yếu ớt đến thế, vài quyền vài cước  mất mạng?
Hắn đảo mắt  quanh, liền thấy bên tường  một cây đinh lớn — lúc va  đó, ắt là trí mạng.
Ngoài cửa, ba kẻ vẫn đang nấp xem trò vui.
Ban đầu còn trông mong xem một màn “đại chiến một trăm hiệp với tiểu nương tử”, nào ngờ  xảy  c.h.ế.t , cả ba giật  run lẩy bẩy, đồng loạt rơi bịch xuống đất...