Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 372: Phát Hiện

Cập nhật lúc: 2025-11-19 12:27:34
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cùng với tiếng vỗ tay vang dội phát từ TV, Hạ Ngôn khẽ :

 

“Có.”

 

Con hiển thị dư ở góc bên trái giảm tám chữ , chỉ còn một con lẻ loi tài khoản.

 

【Nhà hàng Cao cấp đang xây dựng, thời gian dự kiến: năm phút】

 

Hạ Ngôn lượt tắt các giao diện bật , đột nhiên cảm thấy tinh thần sảng khoái.

 

Quay đối diện cửa sổ vươn vai thật dài, cô mới phát hiện mặt trời vẽ một đường cong màu hồng ngọc ở phía Đông.

 

Cô tùy tay tắt TV, khí sinh hoạt áp chế bỗng ùa về.

 

“Chào buổi sáng, ăn cơm ?”

 

“Ăn , thì .”

 

“Đang định đây.”

 

Trong những lời chào hỏi đầy ý nghĩa , Hạ Ngôn tươi bước thang máy.

 

về rửa mặt, một bộ quần áo tươi tắn, chuẩn cho lễ khai trương Nhà hàng Cao cấp.

 

Con tầng ngừng giảm cho đến khi dừng ở tầng 1.

 

“Đinh.” Cửa mở.

 

Mọi đang định ùa , nhưng thấy rõ khuôn mặt cô, họ vội vàng dang rộng hai tay, ngả về để chống lực chen chúc từ phía .

 

“Đừng chen! Để bà chủ Hạ ngoài !”

 

“Xuống lên !”

 

Tang Chính Dịch thấy vẻ mặt cô rạng rỡ giấu niềm vui, tò mò hỏi: “bà chủ chuyện vui gì ?”

 

Hạ Ngôn đầu : “ một chuyện, đợi buổi chiều đến đảo Lydai sẽ .”

 

Ông hỏi: “Có công trình kiến trúc vây thành ?”

 

Hạ Ngôn ngạc nhiên: “Anh đoán chuẩn thật.”

 

Tang Chính Dịch khiêm tốn : “Sáng nay lúc thả vật tư xuống thì thấy, màn xanh dỡ bỏ .”

 

Ông dám rằng quan sát hàng ngày, luôn đoán xem đó là công trình gì.

 

Sáng nay theo thói quen xa, ông kinh ngạc phát hiện từ lúc nào, các công trình dựng xung quanh biến mất hết, một kiến trúc vẻ ngoài tinh xảo, thiết kế độc đáo sừng sững mặt đất bằng phẳng rộng lớn.

 

“bà chủ Hạ định dùng nó ...?”

 

Hạ Ngôn thông cảm tiếp lời: “Nhà hàng Cao cấp.”

 

“Nhà hàng Cao cấp?!”

 

Mọi đồng thanh kêu lên.

 

“Vậy bên trong món ăn nào cũng ?”

 

Dưới ánh mắt mong đợi của , Hạ Ngôn sảng khoái gật đầu, cởi mở : “Đến lúc đó chào mừng đến dùng bữa.”

 

Cửa thang máy đóng thứ tư, ai đưa tay cản , mặc kệ nó khép .

 

Tang Chính Dịch giữ nguyên sắc mặt: “Tốt, đến lúc đó nhất định sẽ ủng hộ.”

 

Nhìn theo bóng lưng cô, tất cả đều im lặng.

 

Nhà hàng Cao cấp.

 

Chỉ riêng hai từ cao cấp thôi cũng đủ khiến tinh thần họ run rẩy .

 

Dựa kinh nghiệm đây, những gì dính đến cao cấp đều cái nào rẻ.

 

Xa xỉ phẩm, hàng hiệu, cao cấp, đỉnh cao, đặt riêng... thế bằng danh từ nào nữa, cuối cùng vẫn sẽ khiến họ tốn thêm tiền.

 

Bà chủ Hạ quả thực thành thật, trực tiếp dùng hai chữ cao cấp.

 

Đi một , ví tiền chắc sạch trơn nhỉ?

 

Ở cuối đám đông, ba cúi đầu che giấu quầng thâm mắt, trao đổi sự kinh ngạc.

 

Mới rời nửa đêm, đảo Lydai hành động lớn ?

 

Nhà hàng Cao cấp là cái quái gì?

 

Trong mắt họ, nhà hàng hiện tại cao cấp !

 

Đỗ Thành ghé tai Kim Phượng thì thầm: “ cô về , đừng hoảng, sẽ mách .”

 

Anh xung quanh, ai chú ý, mặc kệ ánh mắt cảnh giác của Kim Phượng, tiếp tục : “ hợp tác với cô, chỉ hai chúng thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-372-phat-hien.html.]

 

Kim Phượng mạnh mẽ đẩy . Biết cô bán hết vật tư thì chứ? Nhà cô quen nhiều , đó đều là mối quan hệ. Tại chia sẻ với ngoài?

 

Dẫn kiếm tinh hạch ? Bị lừa đá đầu .

 

Đỗ Thành sớm đoán cô sẽ như , đưa bài chuyện thứ hai: “Đừng vội từ chối, hết .”

 

Kim Phượng trong nghi ngờ đưa cho ánh mắt kiểu .

 

“Ý là các căn cứ khác. Ở Thượng Kinh cũng con đường riêng của , nhiều bằng cô nhưng cũng c.h.ế.t đói . cô sẽ chỉ chằm chằm cái chỗ nhỏ bé Thượng Kinh đó nhỉ?”

 

Đỗ Thành một cách chắc chắn.

 

Bây giờ họ còn chính bà chủ Hạ Nhà hàng Cao cấp sắp khai trương. Đó là khái niệm gì?

 

Chỉ cần tinh hạch, bất kỳ sơn hào hải vị nào cũng thể ăn !

 

Cuộc sống như hoàng đế đang vẫy gọi họ!

 

Còn lý do tại tìm đến Kim Phượng, giống như cô , dù cũng là mối quan hệ rộng rãi...

 

Nếu kiếm nhiều hơn, còn tránh rủi ro nhiều nhất thể, chỉ hợp tác mới thể tạo lợi nhuận lớn hơn.

 

Hơn nữa, tuy hai hợp , nhưng bản chất bên trong đều là một loại . Đều trở về cuộc sống ưu việt đây.

 

Ăn ngon mặc , ăn mỡ heo, bảo bối, còn cần nhiều ?!

 

Kim Phượng cúi đầu suy nghĩ nhanh chóng.

 

Đỗ Thành cổng truyền tống, cô còn thể kiểm soát việc lựa chọn căn cứ để đến.

 

Thà một chuyến lớn còn hơn là lo lắng buôn bán nhỏ lẻ ở căn cứ Thượng Kinh!

 

“Được, hợp tác.” Kim Phượng thu cảm xúc lộ liễu, dùng giọng điệu vô hại bổ sung: “Chỉ cần quá lớn, ở căn cứ Thượng Kinh sẽ che chở . Còn phần trăm chia, sáu bốn.”

 

Đỗ Thành phẩy tay: “Chuyện vội, .”

 

Rất nhanh, tin tức về việc Nhà hàng Cao cấp của bà chủ Hạ sắp khai trương lan truyền khắp các ngõ ngách nhỏ trong căn cứ.

 

Trử Vạn Phu dừng bút trong tay: “Cô thực sự ?”

 

Cấp : “Vâng, trong căn cứ đều . Đội ngoài hôm nay cũng xa, chỉ càn quét ở các nông trại gần đó.”

 

Mấy cái nông trại đó sớm trở thành khu luyện tập cho mới, ngay cả cỏ dại sức sống mạnh mẽ nhất cũng mọc lên , một vùng trọc lóc.

 

Mặt đất còn giống như con giun đất khổng lồ cuộn qua vô , nhấp nhô từng mảng.

 

Thật kỳ lạ nếu thể đào thứ gì.

 

Trử Vạn Phu cúi đầu tiếp tục công việc đang dở. Cấp báo cáo xong tình hình, nhẹ nhàng đóng cửa rời .

 

Ông chỉ cần kịp thời báo cáo tin tức là , còn về quyết định cuối cùng, là chuyện của cấp .

 

Năm phút thực ngắn.

 

Chưa kịp để Hạ Ngôn tìm bộ quần áo phù hợp, hệ thống thông báo Nhà hàng Cao cấp xây dựng xong.

 

“Biết .”

 

Hạ Ngôn thực sự tìm thấy bộ quần áo nào thích hợp, lập tức mở cửa hàng, mua một bộ sườn xám thiết kế riêng, quý phái và trang nhã.

 

Còn về cái “.

 

Ngay khi cô đặt hàng, một đôi bàn tay trong suốt nhưng rõ hình dáng xuyên qua hư , cầm một chiếc thước dây mềm giúp cô đo các vòng.

 

Để phù hợp với chiếc váy, cô còn tìm đến chuyên gia trang điểm cao cấp, tự trang điểm cho một vẻ ngoài xinh .

 

Tất cả đều chuẩn cho lễ khai trương nhà hàng.

 

Khi cô xuất hiện trở ở đại sảnh, một nhóm cư dân đang chờ đợi cô ngước , lập tức kinh ngạc.

 

“Kia... là bà chủ Hạ ?”

 

“Đẹp quá mất?!”

 

“Từ hôm nay, bà chủ chính là nữ thần duy nhất trong lòng , nữ thần, xin hãy chấp nhận nụ hôn chân thành của !”

 

“Khụ khụ,” Hạ Ngôn khẽ ho, “Điều lệ thứ năm của quán.”

 

Nghiêm cấm hình thức quấy rầy bà chủ!

 

Người đó gào thét t.h.ả.m thiết: “Không!”

 

Hạ Ngôn buồn , gọi Gấu Gấu, phát hiện nó cũng quần áo mới, còn thắt một chiếc nơ nhỏ màu đen.

 

Trông trang trọng ngây ngô.

 

“Rất hợp với , trai.” Cô tiếc lời vỗ tay khen ngợi. “Đi thôi, Quản lý Gấu Gấu yêu quý của , cùng đón tiếp những khách hàng mới của chúng .”

 

 

Loading...