Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 374: Không nhận

Cập nhật lúc: 2025-11-19 12:44:09
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sao Hạ Ngôn thể nhận chứ. Thấy cô liên tục lắc đầu , cô chỉ gỡ tấm bưu kẹp bên , cẩn thận nhét túi xách tay. Những xung quanh cô, mắt đỏ hoe, thở dường như nghẹn .

 

“Bà chủ Hạ đừng nghĩ nhiều,” Tang Chính Dịch thở dài , “Gần đây căn cứ ngày càng hơn, chúng đều đồ ăn trong tay, sẽ bao giờ đói nữa. Nghe ở đây khai trương, bận rộn cả buổi sáng, mới thu xếp một hộp quà coi là tươm tất. Cô cứ nhận , đây cũng là cách cảm ơn cô.”

 

Nếu nhờ những bữa ăn rẻ đến đáng sợ trong nhà hàng, họ thể chống đỡ đến bây giờ để lương thực dự trữ? Khi tai họa thể kháng cự ập đến, ai còn là giàu nữa.

 

Những bên cạnh Tang Chính Dịch hùa theo: “ , cô đừng nghĩ những thứ quý giá, đều là khi chúng ngoài g.i.ế.c xác sống thì tiện tay nhặt về…”

 

“Nhặt nhặt gì, là tự tay chúng hái đấy!”

 

“… À đúng đúng, cái miệng , bậy, bà chủ Hạ cô đừng để tâm!”

 

“Bùm!”

 

Mọi tiếng liền , chỉ thấy Gấu Gấu Quản Lý đang giơ một que diêm sắp cháy hết, gãi đầu với vẻ lúng túng.

 

: “Vô tình châm lửa.”

 

Choang.

 

Pháo hoa nổ tung đầu tạo thành những bông hoa lớn rực rỡ sắc màu. Sau khi nở rộ thì rơi xuống thành những vệt băng lấp lánh, trông thật mắt.

 

Hệt như tâm trạng của Hạ Ngôn lúc .

 

Mọi ngước pháo hoa, còn Hạ Ngôn họ, lướt qua những nếp nhăn nơi khóe mắt, những đốm tàn nhang màu nâu sống mũi và nụ nhếch mép bao bọc sâu bởi những nếp gấp.

 

Những đứa trẻ đang chạy nhảy hào hứng ở đằng xa dừng , đôi mắt sáng ngời phản chiếu ánh pháo hoa rực rỡ. Dù chỉ thoáng qua, vẫn gợi những khung cảnh sâu thẳm trong ký ức.

 

Không chỉ họ đến, mà còn cả phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i bụng lớn, những sống sót vất vả nuôi chút da thịt, tất cả lúc đều ngước bầu trời.

 

Vẻ mặt hiện lên nỗi hoài niệm.

 

Mặc dù bà chủ Hạ trực tiếp mở cánh cửa lồng giam, nhưng họ sẽ bao giờ quên khung cảnh cứu rỗi khi thấy cô đột nhiên xuất hiện làn sóng xác sống, khiến lòng họ bỗng dấy lên hy vọng…

 

Chờ pháo hoa tàn, Hạ Ngôn kiên quyết từ chối. Lòng nhận, còn rau củ quả khô thì tuyệt đối nhận. Thà để chúng ăn hết, còn hơn trong ô hệ thống bám bụi.

 

Tang Chính Dịch thở dài, thể từ chối thức ăn chỉ một bà chủ Hạ. Dù từ chối nhưng họ vẫn thấy cảm động.

 

“Chúc mừng bà chủ Hạ, khai trương đại cát!”

 

Sự xuất hiện của Trử Vạn Phu xua tan bầu khí trầm lắng. Ánh mắt ông nhanh chóng lướt qua những hộp quà tay . Với sự thông minh tuyệt đỉnh, ông nhanh chóng hiểu chuyện gì xảy .

 

Trử Vạn Phu lớn : “ tặng cô lẵng hoa, cô thể nhận chứ.”

 

Ông vỗ tay, một hàng binh sĩ bước từ phía , mỗi đều ôm một bó hoa tươi rực rỡ như . Trên đó còn hai dải lụa đỏ, đủ lời chúc lành.

 

Hạ Ngôn : “Nếu ông cũng tặng đồ ăn, sẽ đối xử công bằng mà nhận, nhưng nếu là hoa, thì đa tạ Trử tư lệnh.”

 

Trử Vạn Phu cất tiếng sảng khoái.

 

Khi thời gian đến giờ lành, hai tai Gấu Gấu cụp xuống, nó nhảy tưng tưng đến pháo lễ, hai vuốt chắp lên miệng, hít một thật sâu hét lớn: “Phóng pháo đây!”

 

Nó nhấp một cái.

 

“Thông thông thông!”

 

Một hàng pháo lễ lượt vang lên, nổ tung thành những đám khói xám nhỏ , đó thẳng tắp đốt pháo hoa.

 

“Xùy, xùy xùy!”

 

“Pháo hoa đến ! Pháo hoa đến !”

 

“Oa, quá, lộng lẫy quá!”

 

“Mẹ ơi, kìa, con thích quá!”

 

Một đám trẻ ngửa cổ thật cao, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ ngạc nhiên, ngón tay chỉ lên đầu, ước gì thể nhảy lên thật cao.

 

Mùi pháo hoa gió biển thổi tan, tạo thành những xoáy nhỏ vô hình, từ từ bay lên cao cuốn xa.

 

Trong tiếng ồn ào náo nhiệt, Hạ Ngôn , mở bảng điều khiển và nhẹ nhàng nhấn nút Chiêu mộ khách hàng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-374-khong-nhan.html.]

【Sắp phát tờ rơi, thời gian mời năm phút】

 

【Có phát phân biệt đối xử

 

Đây là câu hỏi gì ? Hạ Ngôn nhíu mày, “Có.”

 

04:59...

 

Cùng lúc đó, khắp thế giới đều dừng hành động đang , vô cùng kinh ngạc ngước màn hình xanh ảo ảnh đột nhiên xuất hiện giữa trung.

 

“Xin chào , là bà chủ Hạ.”

 

Khoảnh khắc giọng nổ tung bên tai, những chuẩn giật dậy, kinh hãi vẫy tay cố gắng xua tan.

 

“Cái gì , mau tránh , mày sẽ thu hút xác sống đấy!”

 

Màn hình ở ngay tầm với, nhưng ngón tay xuyên qua khí một cách dễ dàng, chạm gì, sắc mặt họ càng thêm tái nhợt.

 

“Xin đừng lo lắng,” một phụ nữ trẻ trung xinh bước từ màn hình, đang mỉm thiện và cúi , “Để đảm bảo an cho quý vị, hiện thiết lập một lá chắn an trong phạm vi mười mét xung quanh giao diện quảng cáo, xác sống thể .”

 

Lời dứt, một quầng sáng màu vàng ấm áp rơi xuống từ bốn góc màn hình.

 

Một sống sót đang chạy trốn điên cuồng trong đống xác sống đột nhiên phát hiện , những con xác sống vốn gần bỗng một lực bất khả kháng đẩy xa mười mét.

 

Họ cúi xuống thở dốc dữ dội, bóng .

 

“Bà chủ Hạ? Phù, các ?”

 

“Chưa, cô là ai.”

 

“Dưới lông mày hai quả trứng, chỉ thở mà .”

 

Chỉ thấy màn hình, phía đầu phụ nữ lơ lửng ba chữ Bà chủ Hạ.

 

“… Ồ.”

 

Ở những nơi khác, cũng đang điên cuồng chạy trốn. Cho đến khi thoát khỏi lá chắn bảo vệ, họ mới co ro trong góc, chăm chú màn hình, ánh mắt đầy cảnh giác.

 

Biểu cảm của phụ nữ màn hình đổi và cũng truy đuổi, lúc họ mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Trong bối cảnh phía phụ nữ tự xưng là bà chủ Hạ, những bông pháo hoa ngừng nở rộ lơ lửng . Phía là một nhóm những sống sót mặt đầy nụ , hò reo giơ tay.

 

Nhìn kỹ, bên trong còn phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i bụng lớn và trẻ em nhỏ tuổi.

 

Đây là nơi quái quỷ nào?

 

Liệu là một cái bẫy ?

 

Màn hình xoay lên, để lộ tòa nhà mới xây hùng vĩ và tráng lệ. Người phụ nữ biến mất, nhưng giọng dịu dàng vang lên:

 

“Đây là nhà hàng cao cấp của Khách sạn Resort, hôm nay là ngày đại hỷ khai trương, đặc biệt bằng cách trân trọng mời quý vị đến tham dự.”

 

“Là Khách sạn Resort!”

 

Những đang vác cày bờ ruộng, bước khó khăn với đôi chân gầy guộc, ánh mắt bỗng bùng lên niềm vui sướng. Họ vội vàng xắn tay áo, xoa xoa tấm thẻ mờ ảo đó, lên bầu trời với vẻ khao khát.

 

“Bốp!”

 

Một chiếc roi quấn theo gió giáng xuống mạnh mẽ, tạo thành một vết m.á.u dài quấn quanh cánh tay gầy gò.

 

“A!”

 

“Dám lười biếng hả? Tao cho chúng mày nghỉ ?!” Người đàn ông lông mày đứt, mắt tam bạch hung dữ mắng, tay cầm roi quất mạnh lên từng kéo cày, “Đứa nào đứa nấy ngửa mặt lên , tao cho chúng mày , .”

 

Tiếng thút thít mơ hồ vang lên.

 

đánh.

 

Người đàn ông quất mạnh một roi xuống đất, bụi bay mù mịt.

 

“Ai ? Bước ! Xem tao quất c.h.ế.t mày.”

 

 

Loading...