Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 411: Chua Chát Quá

Cập nhật lúc: 2025-11-19 18:25:07
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hạ Ngôn cài chiếc micro nhỏ (tiểu ong mật) lên ve áo để khuếch đại giọng .

 

Cô vỗ vai đội tuyên truyền: "Các cho ngoài."

 

Đội trưởng , vẻ mặt khó hiểu.

 

Liệu ? Tư lệnh đặc biệt dặn dò, nhất định bảo vệ an cá nhân cho bà chủ Hạ.

 

Mặc dù cảm thấy cô lẽ cần...

 

"Không , cứ để ngoài." Hạ Ngôn an ủi.

 

Các đồng đội về phía đội trưởng, nhận cái gật đầu hiệu liền dịch chuyển chân, kín đáo bảo vệ cô ở bên cạnh.

 

Những sống sót đang ngóng chờ, cho đến khi phụ nữ trẻ tuổi với nụ tươi tắn xuất hiện mắt, sự lo lắng trong lòng họ tan biến.

 

còn quá trẻ, khuôn mặt trắng nõn sạch sẽ hề lưu một dấu vết khổ cực nào, thậm chí hai má còn ửng lên màu hồng khỏe mạnh.

 

Chỉ cần là điều cô , họ sẽ mù quáng theo.

 

Xung quanh tĩnh lặng, chỉ còn tiếng thở dồn dập nén , những đôi mắt xám xịt chăm chú , m.á.u dồn lên mang theo sự phấn khích và kỳ vọng khắp cơ thể.

 

Hạ Ngôn lấy từ ô hệ thống một chiếc bàn dài và bảng quảng cáo, đặt máy định giá vạn vật và máy thẻ lên . Sau đó, cô lấy một chiếc ghế da ông chủ thật, mặc kệ ánh mắt kinh ngạc của , cô thoải mái xuống, hai tay chống mặt bàn, giơ hai ngón tay lên.

 

"Bây giờ xin lắng kỹ, điều kiện tiên quyết để ăn là một chiếc thẻ .

 

Nếu ai tinh hạch trong tay, xin về phía tay trái của , nếu tinh hạch, đồ trang sức bằng vàng bạc cũng thể dùng .

 

Tiêu chuẩn đổi tinh hạch lấy điểm tích lũy đều tấm bảng quảng cáo , xin hãy khi xếp hàng thẻ."

 

Vừa dứt lời, đám đông lập tức xôn xao, cúi xuống sờ miếng lót giày rút tinh hạch , sờ cổ tháo dây chuyền, nắm chặt trong tay vội vã chen lấn lên phía .

 

Họ lẽ còn hiểu rõ chuyện gì đang xảy , chỉ rằng để cái ăn, họ sẵn sàng thử thứ.

 

Tinh hạch đưa mắt cô tỏa một mùi chua nồng, cô nín thở nghiêng đầu, hé môi :

 

"Chỉ cần nhét máy là ."

 

"Nhét ? Chỗ ?"

 

Bàn tay nắm tinh hạch loạn xạ đ.â.m , đội tuyên truyền chịu nổi, chỉ cửa nhận tinh hạch.

 

Viên tinh hạch nhỏ trượt .

 

"Rồi nữa? Cơm của ? ăn cơm! Cô xong là cơm ăn ! Có cô lừa !"

 

Khách hàng đầu tiên thẻ dang hai tay, vã mồ hôi hột vì lo lắng, đôi mắt to tròn hoảng hốt đảo quanh.

 

Anh sợ tinh hạch nuốt, mà sợ hy vọng ăn uống dập tắt, sự tuyệt vọng nhân lên sẽ đè bẹp con .

 

Anh quá kích động.

 

Hạ Ngôn dậy nắm lấy cổ tay , đưa mắt, quát: "Đừng vội, sẽ chỉ cho cách thao tác."

 

Ngoại trừ chính thẻ, những khác thể xem nội dung cụ thể trong thẻ, nhưng điều áp dụng với Hạ Ngôn, dù cô là bà chủ.

 

"Đây là giao diện chính, bên một tùy chọn đặt món mang (ngoại mại), nhấp , đúng, cuộn xuống, thấy , tất cả các món ăn trong đó đều thể gọi, miễn là thẻ còn điểm tích lũy."

 

Theo ngón tay lướt qua, mắt khách hàng mở to hết cỡ, tim đập mạnh lồng ngực, cánh mũi phập phồng hít lượng lớn oxy.

 

Anh kích động hét lên: "Là đồ ăn, nhiều đồ ăn. Mau giúp gọi món."

 

Ngón tay run rẩy thành hình, vẻ mặt như sắp .

 

Đây là phản ứng chân thật nhất của một đói đến cực hạn.

 

Hạ Ngôn nắm lấy ngón tay : "Ăn cơm trắng mì?"

 

"Cơm, cơm trắng, cái ."

 

"Cơm rang trứng? Hay cơm hộp cà chua xào trứng?"

 

"Tất, cơm hộp, cơm hộp."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-411-chua-chat-qua.html.]

 

"Được, đặt hàng."

 

Hạ Ngôn giúp đóng giao diện, xuống.

 

Trong đầu khách hàng là hình ảnh cơm hộp xem, còn nhớ hương vị của bữa cơm nữa, nhưng cơn đói cồn cào mách bảo , dù là hai cái bánh bao lớn, cũng thể nuốt ngấu nghiến.

 

"Cơm..." Vừa định hỏi cơm ở , gian mắt bỗng nhiên tách , một hộp cơm bọc trong bong bóng lớn từ trời rơi xuống.

 

"Có cái gì đến kìa."

 

"Là đồ ăn."

 

Đám đông vây quanh lập tức reo lên kinh ngạc, kiễng chân nhô đầu xem rốt cuộc hộp cơm đựng gì.

 

Vừa nãy họ chọn món thấy lòng ngứa ngáy, giờ phút càng cảm thấy khó thở.

 

Khách hàng đưa tay đỡ, bong bóng nổ tung biến mất, một đoạn hoạt hình khởi động phát trong trung, kịp , nóng lòng mở nắp, một mùi thơm nồng nàn của cơm bay thẳng mũi.

 

Nước sốt sánh màu tươi rói cà chua hồng xào nhanh, trứng vàng cháy cạnh, đầy ắp, gần như tràn mép bát.

 

Đây là món ăn hảo hạng mới lò, là đồ thừa ghép .

 

Anh kìm nữa, kịp bóc đũa, dùng tay điên cuồng bốc miệng, nhai sơ hai cái nghẹn cổ họng nuốt xuống, mắt như ch.ó sói chằm chằm những xung quanh, hung dữ cảnh cáo đến cướp cơm, sẽ liều mạng.

 

Anh rằng, ngay khoảnh khắc hộp cơm xuất hiện, một lớp bảo vệ vô hình xuất hiện bên cạnh mà bất kỳ ai cũng thể xuyên qua.

 

Nếu , thể ăn cơm an .

 

Ánh mắt của những xung quanh cũng hề kém cạnh vẻ hung dữ của , tất cả đều là sói đói, phát sáng màu xanh.

 

Hạ Ngôn gõ nhẹ mặt bàn thu hút ánh mắt : "Còn thẻ nữa ?"

 

"Làm."

 

Kể từ khi tận mắt chứng kiến thể thực sự ăn cơm, ý chí của củng cố đến mức thể dễ dàng vực dậy thể kiệt quệ.

 

Hạ Ngôn giao máy thẻ cho đội tuyên truyền phụ trách, tinh lực của cô dồn máy định giá vạn năng.

 

"Nặng mười gram, thể đổi hai nghìn điểm tích lũy, đổi ?"

 

"Đổi."

 

"Anh dùng gì đổi, vòng bình an bằng bạc? Không đổi nhiều điểm tích lũy ."

 

"Cũng đổi, chỉ cần cơm ăn, đổi tất."

 

Hạ Ngôn thu đồ trang sức ô hệ thống, vui vẻ chuyển điểm tích lũy tương ứng tài khoản khách hàng ở hậu trường.

 

Khách hàng vui, cô cũng vui.

 

Trên tường thành, cơ trưởng căn cứ lo lắng thò đầu ngó.

 

"Đám đừng họ c.h.ế.t, mới nhập một hàng, ơ? Họ thực sự cơm ăn ?"

 

Những nhân viên tuần tra xem kịch ở đây từ sớm chậc lưỡi kinh ngạc, cực kỳ động lòng: "Cơ trưởng đấy thôi, phụ nữ lời giữ lời, thực sự cho cơm ăn."

 

Nghe thuộc cấp ca ngợi đầy ngưỡng mộ, cơ trưởng căn cứ giả tạo: " bản lĩnh, nhưng thường năng lực càng lớn trách nhiệm càng lớn, nếu cô thực sự cứu trợ những sống sót, thì nên đưa điều kiện và màu, ăn cơm mà còn tốn tinh hạch, đại thiện."

 

Nhân viên tuần tra: ... Chua chát quá.

 

Ánh mắt cơ trưởng căn cứ lướt qua nhóm "chủ tịch tay " bên ngoài, những gì cả, tâm trạng thoải mái hơn một chút, giơ tay chỉ.

 

"Các đám đó xem, đủ điều kiện, ngay cả cơm cũng để ăn, đáng thương và đáng tiếc."

 

Dám gây rối quân tâm của ? Thật đáng ghét.

 

Có bản lĩnh mang hết , mới phục.

 

điều đó là thể, sớm tuyên bố là một thương nhân, lợi thì , đám cũng là gánh nặng, ai dung nạp.

 

Đội tuần tra , xuống cảnh tượng náo nhiệt bên , mấp máy môi, cố nhịn tiếp.

 

 

Loading...