Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 438: Hôn một cái
Cập nhật lúc: 2025-11-19 20:47:56
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giọng Trử Vạn Phu bình thản, ông đám đông tụ tập cổng bệnh viện.
Trong những đôi mắt sáng ngời, nghi ngờ phấn khích đó, ông cảm nhận một chút hòa bình hiếm , là sự mong đợi khi thấy hạnh phúc.
Ánh mắt trầm của ông như mũi tên b.ắ.n , vượt qua đỉnh đầu , lao vút mặt biển sóng cuộn, thẳng đến nơi chân trời giao xa xôi.
Không ngờ một câu nhẹ bẫng của ông khiến những nhân viên y tế đây vui mừng khôn xiết. Họ chỉ cúi đầu vái lạy, cảm tạ tổ tông tám đời của ông .
“Cảm ơn Trử tư lệnh, chúng hôm nay sẽ…?”
Trử Vạn Phu : “Đi , lát nữa sẽ nhân viên đăng ký hồ sơ cho các cô, bây giờ khiêng bàn ghế trong.”
Mấy mới nhậm chức bước xuống bậc thang, khiêng bàn ghế đặt bãi cỏ tòa nhà, tinh thần việc hăng hái hơn .
Thuộc hạ bên cạnh Trử Vạn Phu nhận ánh mắt hiệu của ông , liền chạy nhanh qua giúp đỡ.
Trử Vạn Phu lặng yên, dáng cao thẳng, đường nét vai cổ gọn gàng dứt khoát, dường như gì thể phá hủy.
Cánh cửa xoay phía ông tiếng động, từng chút đưa những tạp âm hỗn tạp truyền đến từ lầu .
Các nhân viên ngang qua đều vô thức tránh sang một bên, cố gắng đối diện trực tiếp với ông .
Đám đông tụ tập ở xa thấy hôm nay bệnh viện mở cửa, đ.á.n.h giá từ xuống một lượt chen qua , dần dần tản . Khi họ tản , Cánh Cổng Nghỉ Dưỡng hiện lên với sương mù cuộn trào phía và những sống sót đang mệt mỏi thở dốc bệt mặt đất.
Đột nhiên sương mù chảy loạn, theo quy luật. Một bàn chân ủng quân sự thò , tiếp theo là bắp chân thẳng tắp phác họa bởi ống quần bó, vạt áo rằn ri, cả thoát khỏi sương mù mà bước .
Những sống sót bên cạnh dần mở to mắt. Họ rõ, vốn dính mảnh vụn thây ma và m.á.u bẩn, nhưng ngay khi sắp bước khỏi cổng, sương mù trực tiếp hút sạch.
“Trử tư lệnh.” Người lính chào.
“Tình hình thế nào?” Trử Vạn Phu chào hỏi.
“Thây ma tiêu diệt , t.ử vong, tám thương nhẹ, hiện tại đang kết thúc.”
“Rất , nghỉ ngơi tại chỗ năm phút.”
Hạ Ngôn vốn trong khu vực nghỉ ngơi ở đại sảnh thả lỏng, đầu óc bay bổng, đang nghĩ gì.
Không từ lúc nào, tiếng s.ú.n.g bên ngoài căn cứ dần ngừng hẳn, tiếng gào thét của thây ma biến mất sạch sẽ.
Gấu Gấu chạy đến khu vực an , nhón chân, bàn tay lông xù đặt mắt che nắng, những lính trạm gác từ xa.
Nó dường như ngửi thấy tín hiệu gì đó, bước chân nhẹ nhàng nhảy nhót . Không lâu Hạ Ngôn thấy tiếng bánh xe lăn.
Cô ngước mắt lên, chỉ thấy Gấu Gấu một tay kéo một thùng rác đa năng, vui vẻ nhảy nhót tới, lông cũng lắc lư theo, trông như một cái chổi lông gà cỡ đại.
Hạ Ngôn im lặng , đầu óc giống như chiếu xong một bộ phim kịch tính, động đậy một chút cũng thấy khó khăn.
Không lâu , thang máy vang lên liên tiếp, báo hiệu đến tầng một. Khách hàng pạt pạt bước .
Hạ Ngôn chuyển nhãn cầu xuống, chỉ thấy họ mặc áo mưa liền quần, ủng cao su, hai tay đeo găng tay cao su dài đến bắp tay, mỗi cầm một cái xẻng sắt, hiên ngang pạt pạt bước chân chữ bát ngoài.
Đợi Hạ Ngôn phản ứng , cô theo .
Từ xa, cô thấy cổng căn cứ mở rộng , để lộ những đống xác thây ma chất cao bên ngoài. Vô lính mặc đồ rằn ri và dị năng giả tụ tập ở cổng, vung xẻng sắt đào bới tinh hạch, từng chút một dọn dẹp ngoài.
Tay chân tàn phế của đám thây ma chút che giấu tỏa mùi hôi thối, như chất rắn tụ thành khí độc màu xanh đen phía .
Cái mùi đó bá đạo đến mức chỉ cần dính một chút cũng bám sâu quần áo và da thịt. Cảm giác giống như nhà xí khô mùa hè đây, nhiệt độ cao khí hun thối, trong đến ba giây, ngoài đều ám mùi.
Lượm tinh hạch trong đống thây ma quả thật là một cảnh tượng nôn ọe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-438-hon-mot-cai.html.]
"Ọe~"
Lúc , Gấu Gấu kéo thùng rác đến như một vị thần, phát ánh sáng vàng.
Hạ Ngôn thề, nước mắt trong hốc mắt họ tuyệt đối xông !
"Gấu ngoan quá~"
"Gấu nhà ai mà ngoan thế?"
"Yêu quá yêu quá, mau để chị hôn một cái~"
Một từ đầu đến chân đều trùm kín, chỉ để lộ hai con mắt to bên ngoài, giật khẩu trang phòng độc xuống, bịt miệng hôn.
Hạ Ngôn kinh hãi, trong đầu vang lên ý nghĩ kẻ cắp dám bậy.
Trong ánh mắt kinh hãi của cô, Gấu Gấu bước sang một bước, tay trái kéo một cái, nhét thùng rác lòng đó, thành công chặn động tác lao đến của cô .
Giọng phần mềm mại của Gấu Gấu vang lên: “Chị ơi , bà chủ sẽ trừ lương của em đó.”
Phản ứng đầu tiên của Hạ Ngôn là vui. Chị ơi, nó thể gọi hai từ ngoan ngoãn đến .
Phản ứng thứ hai của Hạ Ngôn là thốt lên sáu, cái gì , cái gì.
Phản ứng thứ ba của Hạ Ngôn là giận dữ, cái gì mà trừ lương, cô bao giờ phát lương cho nó .
Không đúng, trọng điểm là tại đổ tiếng lên cô. Cô còn nhỏ, vai sức.
lúc cô biểu cảm đổi khó lường, đầu óc đang bão tố, Gấu Gấu đặt thùng rác xuống về, đối diện ngay với cô.
“Bà chủ?”
Lông tơ mới mọc tai Gấu Gấu đều dựng lên.
Để miêu tả tư thế hiện tại của nó, Hạ Ngôn nhớ đến chú ch.ó con hài hước từng thấy. Vẻ mặt rụt rè khi sai, mắt liếc qua liếc dám . Gấu Gấu hơn nó một chút vì Gấu Gấu đang .
“Lại đây.” Hạ Ngôn vẫy tay, ôm lấy cổ nó, lưng về phía che khuất tầm , đau lòng thì thầm hỏi, “Gần đây con chơi với ai?”
Hai ngón trỏ của Gấu Gấu chọc , thiết lập tuyệt đối trung thành với bà chủ khiến nó thể dối.
“Ưm, … Bạch Tả, Bạch Hữu.”
Đã lâu Hạ Ngôn thấy tên hai . Kể từ khi nhà hàng cao cấp khai trương, cô bận rộn Đảo Lydai mỗi ngày, hiếm khi quan tâm đến tình hình của cửa hàng, đương nhiên cũng quan tâm những khách hàng cũ theo những quỹ đạo cuộc đời khác nào.
Cô tốn một chút sức lực mới nhớ diện mạo và tính cách của hai , cũng nhớ những đổi xảy với họ kể từ khi bà của họ qua đời.
“Con về , những việc còn con cần quan tâm nữa.”
Hai con mắt đen bóng loáng của Gấu Gấu chớp chớp, miệng hé mở khép , cuối cùng điều gì, rời .
Nói mới nhớ, đầu tiên cô nảy ý định xây trường học cũng là vì hai họ.
Không ngờ một vòng, xuất hiện ngay mí mắt cô.
Hạ Ngôn bước lên trạm gác, cao xuống, tốn sức lực mới tìm thấy hai bóng dáng vẻ là họ trong đám đông mặc quần áo gần giống .
Họ đang theo vài lính đ.á.n.h thuê cao to, việc lăng xăng sự chỉ huy của đối phương, cố gắng hết sức để việc.
“Củ cải nhỏ, cũng sức đấy, đây, chia sẻ gánh nặng với , ngoài thành sẽ dẫn hai đứa cùng.” Người đàn ông mặt rộng đùa.
Đồng đội bên cạnh , “Tưởng hai em xin đội là vì ? Nếu đội hoa ở đây, hai thằng nhóc tinh ranh chuồn .”