Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 447: Chuẩn Bị

Cập nhật lúc: 2025-11-19 21:14:27
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Để xem nên cánh cổng nào.” Hạ Ngôn lẩm bẩm đ.â.m đầu cánh cổng dịch chuyển.

 

“Chào mừng đến với Tòa nhà Văn phòng Tập trung, vị trí hiện tại của bạn là đại sảnh.”

 

Theo tiếng điện t.ử trong trẻo, dịu dàng của phụ nữ vang lên, chân Hạ Ngôn dẫm lên mặt đất vững chắc. Như giọng thông báo, cô đang ở đại sảnh tầng một, hai bên trái đều thang máy dẫn đến các tầng khác . Bên trái thứ nhất ghi chú Khu văn phòng giáo viên tiểu học, thể lên tầng 1 đến 3; bên trái thứ hai là Khu văn phòng giáo viên trung học, thể lên tầng 4 đến 7; bên trái thứ ba là Khu văn phòng giáo viên cấp ba, từ tầng 8 đến 11. Bên thứ nhất, tầng 12 đến 15 là khu vực của giáo viên dị năng; bên thứ hai, tầng 16 là văn phòng các vị trí công việc hỗ trợ; bên thứ ba, tầng 17 là tầng cao nhất, là văn phòng hiệu trưởng và bà chủ.

 

Mỗi thang máy chức năng riêng, tất cả sử dụng đều cần quẹt thẻ nhận dạng danh tính và giới hạn quyền hạn, cấm lung tung. Hiệu trưởng và bà chủ giới hạn, thể đến bất kỳ tầng nào.

 

thang máy đến một tầng bất kỳ. Khi cửa mở, hai bên trái là các văn phòng độc lập, dựa tường là bộ tủ hồ sơ, giữa phòng đặt bàn việc gọn gàng. Sau đây sẽ là chỗ việc của giáo viên. Nơi thích hợp nơi phỏng vấn, Hạ Ngôn trở .

 

Bên ngoài cổng lớn, tin kéo đến càng nhiều hơn. Hai chú cháu Cao Sĩ Tự giữa đám đông, tiện thể tuyên truyền tuyển sinh. Cô chú ý thấy cố gắng một cánh cổng dịch chuyển nào đó nhưng từ chối ở ngoài.

 

“Có giới hạn! Cần xác thực danh tính, !”

 

“Thử cánh cổng bên cạnh xem.”

 

Người bên cạnh xúi giục, đó do dự một lát chạm cánh cổng dịch chuyển ghi Ký túc xá. Hạ Ngôn liếc hướng đó, để ý, cô nhắm Tòa nhà Đa Chức Năng bước . Ngay khoảnh khắc sắp biến mất cánh cổng, cô thấy tiếng cảnh báo vang lên bên ngoài—

 

“Người phép cố gắng cưỡng chế qua cổng, cảnh báo thứ hai, sẽ điện giật...”

 

“Chào mừng đến với Tòa nhà Đa Chức Năng.”

 

Âm thanh nhắc nhở điện t.ử truyền đến từ đầu. Hạ Ngôn định thần , bước khỏi thang máy, xung quanh thấy bố cục ở đây khác nhiều so với Tòa nhà Văn phòng Tập trung, nhưng chỉ ba thang máy. Kiểm tra từng cái, cô phát hiện giới hạn, tất cả thang máy đều thể lên. Từ tầng một đến tầng tám đều là các phòng học lớn bậc thang, thể chứa năm sáu trăm . Lên cao hơn vẫn là các loại hình phòng học, biển tên ghi chú thông tin, công dụng đang chờ quyết định.

 

Sau khi xem xong, Hạ Ngôn quyết định lấy phòng hội nghị lớn nhất ở tầng 12 nơi phỏng vấn. Cô ở vị trí đầu, mở giao diện quản trị Đảo Lydai. Trên trang thêm tùy chọn Trường học. Cô nhấp , tìm lối cài đặt cánh cổng dịch chuyển, chọn Tòa nhà Đa Chức Năng ẩn tất cả các cánh cổng dịch chuyển còn , quan trọng nhất là tạm thời hủy bỏ giới hạn của nhân viên. Làm xong những điều , cô yên lặng chờ đợi.

 

Cao Sĩ Tự thở dốc, lau mồ hôi trán, ông biển tụ tập ở cổng trường. Cảnh tượng khiến ông nhớ những phụ ngóng chờ khi tan học thời bình. Chỉ cần nghĩ đến việc cảnh tượng sắp tái hiện, ông run rẩy nhẹ, hô hấp cũng chút dồn dập.

 

Cao Sĩ Tự khó khăn chen vài bước, đưa tay kéo ống tay áo phía .

 

“Sơ yếu lý lịch xong ? Dùng xong trả bút cho , còn khác đang chờ dùng.”

 

“Gấp thế?” Người đó lẩm bẩm vài câu, nhét cả sơ yếu lý lịch và bút . “Tiếp theo thì ? chờ thông báo?”

 

Cao Sĩ Tự một chồng dày trong tay, nhón chân về phía cháu trai Cao Thạch. Khi thấy cái gáy xoáy kép đặc trưng của , ông hét lớn:

 

“Cao Thạch, mau , cầm xuể nữa!”

 

Thấy đáp lời ngược , Cao Sĩ Tự mới trả lời câu hỏi của : “Tạm thời là , đăng ký đông, chúng sàng lọc một .”

 

hôm qua chẳng còn phỏng vấn ? Có qua thì trả lời tại chỗ, nếu về, các vị thông báo cho bằng cách nào?”

 

Đây quả thực là một vấn đề, thể nào dán một tờ thông báo lớn công bố ai chọn ai loại . Cao Sĩ Tự nhíu mày, “Vậy đừng vội, …” Phía đột nhiên lực lớn ập đến, những xung quanh đột nhiên như thấy chuyện gì kỳ lạ, từng điên cuồng chen lên phía .

 

“Mau , cổng dịch chuyển biến mất .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-447-chuan-bi.html.]

“Chuyện gì ? Cổng ? Sao cổng thấy nữa.”

 

“Không đúng. Còn một cánh cổng, Tòa nhà Đa Chức Năng. Đó là gì.”

 

Cổng biến mất . Da đầu Cao Sĩ Tự tê dại, ông khó khăn . Chỉ thấy từng cánh cổng dịch chuyển dẫn đến các vị trí khác từ lên tan biến. Sau khi biến mất, cánh cổng dịch chuyển duy nhất còn di chuyển đến chính giữa.

 

“Hiệu trưởng Cao Sĩ Tự, thầy giáo Cao Thạch, hai , những phỏng vấn còn chuẩn xếp hàng trật tự .”

 

Giọng Hạ Ngôn từ truyền đến, vô cùng rõ ràng lọt tai mỗi mặt tại hiện trường. Đám đông tản hai bên, nhường một lối nhỏ. Cao Sĩ Tự và Cao Thạch tiễn cánh cổng dịch chuyển. Giọng Hạ Ngôn vang lên nữa.

 

“Địa điểm phỏng vấn ở tầng 12, xin đừng nhầm sang tầng khác.”

 

Mọi , giây tiếp theo kìm xông cánh cổng dịch chuyển.

 

Hạ Ngôn thu màn hình giám sát. Cùng lúc, Cao Sĩ Tự và Cao Thạch xuất hiện ở cửa. Trong mắt họ là sự ngạc nhiên và vui mừng kịp thu , dường như ngờ nơi xây dựng đến .

 

Hạ Ngôn thu hồi tầm mắt, lấy những bản sơ yếu lý lịch mới và một ống bút bi từ ô hệ thống.

 

“Hiệu trưởng Cao bên , Cao Thạch, phiền dẫn những phỏng vấn .”

 

Thang máy ở cuối hành lang vang lên tiếng đinh trong trẻo, tiếng bước chân lộn xộn vang lên. Cao Thạch đặt sơ yếu lý lịch xuống, ngoài. Cao Sĩ Tự xuống cô hỏi:

 

“Có thấy Cảnh Diệc Mạch ? Nhân vật lớn hệ Lôi Điện hôm qua .”

 

Ông hồi tưởng một lượt, đông, chiều cao của ông cao, thực sự chú ý.

 

“Không , cảm thấy thiếu .” Hạ Ngôn xác định quên với hôm nay .

 

Lúc , một giọng oán trách truyền đến từ cửa.

 

“Bà chủ, vẫn luôn ở đây.”

 

Hạ Ngôn sang, chỉ thấy Cảnh Diệc Mạch mặc áo sơ mi và quần tây lấy từ , vẻ ngoài thanh tú bước . Đương nhiên, bỏ qua sự buồn bực ẩn chứa trong mắt . Tổng cộng bây giờ mới tuyển ba nhân viên, gọi tên còn bỏ sót ... Công việc nổi nữa ...

 

Hạ Ngôn né tránh ánh mắt để ý, trực tiếp phân công công việc.

 

“Cậu bên trái , phụ trách công việc tuyển dụng giáo viên dị năng, chữ bây giờ còn .”

 

Mình đúng là quên thật nhưng cô bây giờ là bà chủ, gì còn cần giải thích với nhân viên, ngoan ngoãn lời .

 

“Chỉ là chữ thông dụng thì thành vấn đề.” Cảnh Diệc Mạch tự tin xuống, may mắn là tối qua thức trắng đêm ôn luyện.

 

Hạ Ngôn chia cho một nửa sơ yếu lý lịch trống, sơ qua về yêu cầu tuyển dụng giáo viên dị năng:

 

“Cấp độ dị năng từ cấp sáu trở lên, cảm xúc định, dễ chuyện nhỏ chọc giận, tư tưởng đắn tam quan tối thiểu đúng đắn, khi giảng dạy dùng lời lẽ bình dân cũng , miễn là học sinh thể hiểu là , còn tự quyết định.”

 

 

Loading...