Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 449: Biến Mất
Cập nhật lúc: 2025-11-19 21:14:29
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bất kể thể ứng tuyển giáo viên , những thông tin riêng tư cần bảo vệ nhất vẫn nên thực hiện. Cảnh Diệc Mạch lăn lộn giang hồ nhiều năm, chứng kiến quá nhiều dị năng kỳ lạ, cũng rằng điều tối kỵ nhất đối với dị năng giả kiểu phòng vệ là dị năng của , giống như màn trình diễn của ảo thuật gia, vẻ thần kỳ như ma thuật nhưng thực tế vài mánh khóe.
Người “bà lão” đối diện đến vị trí quy định, đôi mắt đục ngầu qua, như thể vì cơ thể yếu ớt mà khó khăn, môi trắng bệch, lồng n.g.ự.c lên xuống. Bà đang chờ đợi điều gì. Có lẽ đúng như Cảnh Diệc Mạch phân tích, bà hy vọng một môi trường kín đáo.
Hạ Ngôn mở giao diện quản trị bắt đầu thao tác, chia phòng hội nghị đôi. Chỉ thấy giữa sàn nhà bắt đầu bốc lên một làn sương mù đậm đặc, như một bức tường nước, nối liền , che khuất tầm của .
“Bà lão” vén mí mắt lên, về phía bức tường sương mù, trong mắt lóe lên sự khác thường.
“Yên tâm, ngoài hai chúng , những khác chỉ thấy mà ngay cả âm thanh cũng .” Hạ Ngôn giải thích.
Thực , trong góc của cô, cả hai bên trái đều rõ ràng, cô thể tùy ý xem bất kỳ cuộc phỏng vấn nào mà quan tâm. Có lẽ đây là lợi ích của việc bà chủ.
Cảnh Diệc Mạch , “Xin hãy thể hiện dị năng của .”
“Được.” Cổ họng bà phát giọng trẻ trung chân thật. Bà vứt bỏ gậy chống, hai tay khô héo như móng chim ưng đỡ lên đầu gối, hít một thật sâu, xương cốt phát tiếng rắc rắc ngừng. Như thể xương đang trở về vị trí cũ.
Chỉ thấy lưng bà cong thành hình mai rùa dần thẳng lên. Lúc Hạ Ngôn mới phát hiện khi bà còng lưng, tỷ lệ cơ thể là hài hòa, khi lưng thẳng, chân và tay trở nên quá ngắn. Giống như một cục tẩy hình vuông kèm với hai que diêm cắt nửa, trực quan luôn cảm thấy kỳ lạ.
Chưa kịp để Hạ Ngôn thích ứng, phỏng vấn thở dốc đau đớn, tay và chân dài với tốc độ thể thấy bằng mắt thường, cho đến khi tỷ lệ hài hòa trở . Đồng thời, làn da vốn quá chảy xệ nhăn nheo của bà căng lên, chỉ còn sót vài vết đỏ bề mặt.
Bà đưa hai bàn tay đầy đặn hơn , xoa xoa chỗ , nắn nắn chỗ mặt, xử lý những chỗ bằng phẳng, để lộ khuôn mặt thật của . Bà vài phần khí.
“Chào hai vị giám khảo.” Bà lịch thiệp cúi chào kiểu hiệp sĩ, “ là phỏng vấn một, quá trình biến đổi chính là dị năng của , ngụy trang.”
Hạ Ngôn mỉm , “Đây hẳn là biểu hiện dị năng thật sự của cô.”
Bà vẻ kinh ngạc, gật đầu, “ , chỉ là một phần nhỏ. Không tại , khi đảo dị năng của dùng , chỉ thể cố gắng khôi phục vẻ ngoài vốn của .”
“Vậy cô cũng giỏi , ngay cả cũng vẻ ngoài của cô đ.á.n.h lừa.” Hạ Ngôn chống cằm, giọng điệu thoải mái.
Đảo Lydai cấm sử dụng dị năng, nhưng bà vẫn đổi vẻ ngoài, chân thật đến mức lừa ánh mắt của , thực lực. Gió lớn dễ gãy, đại lão thật sự luôn khiêm tốn, Hạ Ngôn đơn phương cho rằng buổi tuyển dụng thú vị, còn vui hơn xem show truyền hình thực tế.
Người phỏng vấn một khổ lắc đầu phủ nhận. Bà dường như một bụng đầy tâm sự, ngày thường dám với ngoài, tích tụ trong lòng quá lâu, lúc bất kể thích hợp , bà trút hết với Hạ Ngôn và Cảnh Diệc Mạch:
“Giỏi thì tính. Kể từ khi dị năng, xương của ngày càng mềm, màu da thậm chí thể đổi theo môi trường. khi cấp độ dị năng tăng lên, phát hiện ngày càng khó khăn, giống như mắc bệnh xương mềm, hơn nữa trong đầu luôn xuất hiện ý nghĩ xuống lòng đất ngủ…”
Bà nhíu chặt mày, khi suy nghĩ hai tay vô thức khoanh , nhưng ngay đó cả Hạ Ngôn và Cảnh Diệc Mạch đều nhíu mày thật mạnh. Cánh tay bà xoắn như sợi dây thừng, dường như xương bên trong, hoặc xương bằng cao su, quấn quanh thành vòng. Nếu dị năng như , nếu sử dụng dị năng…
Hạ Ngôn giải phóng giới hạn dị năng trong gian .
“Cô sử dụng dị năng một chút .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-449-bien-mat.html.]
Người một nhanh chóng tỉnh táo khỏi suy nghĩ sâu xa, vung cánh tay đang quấn . Máy giặt lồng , đó chính là cảm giác . Bà xung quanh, ánh mắt rơi bức tường sương mù.
“ sẽ chỉ thể hiện ngụy trang hòa hợp với môi trường thôi.”
Người một nhấc chân bước qua. Hạ Ngôn tinh ý nhận thấy màu mắt bà đổi, dường như đang phân tích và đối chiếu màu sắc của mục tiêu. Khi bà càng lúc càng đến gần, rầm một tiếng, biến mất. Quần áo trống rơi xuống đất từ trung, trải thành một đống.
Cảnh Diệc Mạch dậy, “Người ?”
Toàn bộ khu vực yên tĩnh như tờ, chỉ còn hai họ và đống quần áo đó, cộng thêm một chiếc gậy chống. Bức tường sương mù lặng lẽ lưu động, tường chỗ nào nhô rõ rệt. Người quả thực tìm thấy.
Hạ Ngôn thu thái độ xem kịch. Người một quả thực tìm một vật tham chiếu , lấy bức tường sương mù lưu động vô trật tự bên trong nền, tìm thấy bà quả thực độ khó. Hơn nữa ai cũng khi nào bà sẽ sử dụng dị năng nữa, ngụy trang thành hình dạng khác tiếp cận?
Hạ Ngôn về phía Cảnh Diệc Mạch. Nghe gọi dị năng là dị năng phòng vệ? Hơi yếu? Yếu chỗ nào? Chỉ sợ c.h.ế.t thế nào cũng .
Cảnh Diệc Mạch lặng lẽ dời tầm mắt, dị năng của cũng Hỏa Nhãn Kim Tinh, nhầm là chuyện bình thường.
Lúc Hạ Ngôn lạnh thành tiếng, đột nhiên dậy vung tay. Chỉ tiếng keng một tiếng, con d.a.o ngắn đ.â.m tới đối diện va chạm tạo tia lửa nhỏ.
Lòng bàn tay cô nắm chặt thanh chiến đao đột nhiên xuất hiện. Đối mặt với phỏng vấn một hiện hình gần ngay mắt, cô thản nhiên thốt hai chữ.
“Tìm c.h.ế.t.”
Thấy một đòn trúng, sắc mặt phỏng vấn một đổi lớn, vội vàng lùi định chạy trốn. Hạ Ngôn thể bỏ qua bà, lập tức lật bàn, vài né tránh áp sát, vung đao định cứa cổ.
Nghe thấy tiếng gió sắc bén truyền đến tai, gan ruột một vỡ vì sợ hãi, bà điên cuồng thúc giục sử dụng dị năng cố gắng ngụy trang nữa. giây tiếp theo sự tuyệt vọng dâng lên. Dị năng biến mất.
Trong lúc nguy cấp, bà thành thạo trật khớp xương chân, hình lập tức lùn một khúc, vặn né lưỡi đao vút qua. Tóc vụn cùng mồ hôi lạnh trượt từ trán bà xuống, thoát c.h.ế.t trong gang tấc.
Bà lập tức lăn lộn tại chỗ, cố gắng giữ cách với phía , trong lòng vô cùng kinh hãi sợ hãi. Dị năng ngụy trang của bà bao giờ thất bại, hôm nay lật thuyền trong mương. Rõ ràng tiếp cận thành công, thể nhanh chóng đao phản kháng? Đây rốt cuộc là phản ứng kinh khủng đến mức nào.
“Mất tập trung là cô c.h.ế.t.”
Giọng bình thản như quỷ mị đột nhiên vang lên sát tai. Bà chỉ cảm thấy gáy co , lông tơ dựng , một luồng gió sắc bén ập đến. Trong lúc hoảng loạn giơ tay định đỡ, thấy lưỡi đao sắc bén ngoan cố đổi đường , đ.â.m và rạch qua bằng một góc độ quỷ dị.
Xong , sơ suất . Đây là suy nghĩ cuối cùng thoáng qua trong đầu bà.
Hạ Ngôn thu đao ô. Ngay khoảnh khắc màu đỏ phun , cô liền triệu hồi khối lập phương, ném trong. Khối lập phương co dữ dội, tiếng rắc rắc xương cốt chèn ép lẫn vang lên.
Bịch.