Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 480: Bơi Nhanh   

Cập nhật lúc: 2025-11-20 10:18:06
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lời của Cảnh Văn Bân thú vị, thú vị đến mức Hạ Ngôn đ.á.n.h giá .

 

“Cái cũng phát hiện , tiến bộ ít nha.”

 

Cảnh Văn Bân: ...

 

Hắn lườm nguýt, bước lên thuyền nhỏ và một cách gay gắt: “Xuất phát.”

 

Hạ Ngôn thầm, bước lên thuyền nhỏ tìm chỗ , đầu hòn đảo sắp nhấn chìm.

 

“Còn ai nữa ?” Nhân viên chèo thuyền hỏi.

 

“Có.”

 

Trử Vạn Phu từ nãy đến giờ , bây giờ càng thấy bóng dáng.

 

Họ kiên nhẫn đợi một lúc, nhưng điều họ nhận là tiếng kêu gọi khi lên thuyền, cầm thức ăn boong tàu ném xuống biển.

 

“Mau đến nhặt . Bánh mì mới lò, chỉ bơi nhanh nhất mới lấy .”

 

ném xúc xích xuống , bên trong thịt, các ăn thịt ?”

 

“Mau tranh , lát nữa chúng mất đấy.”

 

Tõm, tõm tõm tõm.

 

Các cư dân bản địa mắt đờ đẫn, những món ăn ngon nổi bồng bềnh mặt biển, nối tiếp nhảy xuống nước, như một đám côn đồ tranh giành bơi về phía .

 

Trên boong tàu vang lên một tràng .

 

Cánh tay ném đồ ăn xuống biển xoay tròn, dùng sức vung , một chiếc bánh màn thầu trắng tinh từ trời rơi xuống, vặn đập trúng đầu đang bơi tới.

 

Người đó ngẩng đầu lên khỏi mặt biển, lỗ mũi nhanh chóng phập phồng, dùng tay gạt nước, lắc đầu tìm kiếm xung quanh, nhanh chóng thấy chiếc bánh màn thầu bật , đang định vươn tay lấy thì thấy mấy khác cũng lao tới…

 

“Mau tranh , tranh sẽ nhịn đói đấy.”

 

“Ai tranh thưởng cho miếng bít tết.”

 

Khán giả boong tàu chút đạo đức nào thúc giục, những nước thấy thì hành động tranh giành càng thêm kịch liệt, gần như dùng hết sức lực, chỉ lát bắt đầu đ.ấ.m đá , bọt nước b.ắ.n lên mỗi lúc một cao.

 

“Hay.”

 

“Đánh nó. Đập c.h.ế.t nó.”

 

...

 

“Chuyện gì đang xảy ?” Trử Vạn Phu bước lên thuyền, đối diện Hạ Ngôn.

 

thực cần cô trả lời, ai cũng hiểu.

 

Hạ Ngôn theo bản năng tay ông , thấy ông cầm gì, bèn hỏi: “Anh ?”

 

“Đi dạo một chút.” Xem ông trả lời chi tiết.

 

Hạ Ngôn miễn cưỡng, hiệu cho nhân viên phục vụ thể xuất phát.

 

Chiếc thuyền nhỏ cố ý tránh họ, vẽ một cung chữ C ngược tiến gần đến du thuyền.

 

Trận chiến giành giật điên cuồng gần như đạt đến cao trào. Số lượng thức ăn ném xuống từ boong tàu ngày càng ít, cạnh tranh càng kịch liệt hơn. Việc đầu tiên họ khi giành thức ăn là nhét miệng cùng với nước biển, hai tay ôm miệng đề phòng khác móc .

 

Lúc họ thấy một chiếc thuyền nhỏ đang tiến gần du thuyền, và đối mặt với ba đang đó.

 

“Tiêu , họ phát hiện .” Nhân viên phục vụ lẩm bẩm, tăng tốc độ chèo. “Lát nữa sẽ chặn họ , hai vị khách quý cứ yên tâm lên thuyền.”

 

Anh dùng khóe mắt quan sát những đang bơi tới, cố gắng hết sức tiến gần đến thang dây.

 

“Bà…bà chủ, cho xin miếng ăn …”

 

Mặt nước phá vỡ, một khuôn mặt trẻ con nhưng già dặn thò từ mạn thuyền.

 

Nhân viên phục vụ kinh ngạc: “Sao chạy qua đây xin ăn, mở to mắt trâu mà cho kỹ, tay họ chẳng gì cả, xin ăn cũng nhầm đối tượng.”

 

Giọng của nhanh chóng chôn vùi trong tiếng nước vỡ. Từng cái đầu ngoi lên từ biển, mang theo vệt nước mặt, mắt thèm thuồng chằm chằm.

 

“Cho xin miếng ăn .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-480-boi-nhanh.html.]

 

“Làm ơn, .”

 

“Các lấy hết thức ăn , chúng chịu đói…”

 

Họ vươn tay bám mạn thuyền, chiếc thuyền vốn chao đảo càng thêm mất định, thể lật bất cứ lúc nào.

 

Nhìn kỹ, mặt mày xanh tím, khóe miệng rách toạc, răng còn đ.á.n.h rụng, chuyện hở .

 

“Bỏ tay , các nên về .” Trử Vạn Phu trầm giọng .

 

Ông xa, xuống đáy du thuyền sâu thấy đáy, dần dần nhíu mày.

 

“Chỉ cần một miếng ăn thôi, cho bất cứ cái gì cũng .”

 

Họ chịu buông tay, dù cơ hội gặp tới mong manh, chỉ xin thêm thức ăn họ mới thể cầm cự đến thu hoạch tiếp theo.

 

Ống tay áo của Hạ Ngôn kéo nhẹ, cô cúi đầu, là phụ nữ khuôn mặt trẻ con .

 

còn gì để ăn, giúp với…”

 

Hạ Ngôn ngẩng đầu lên du thuyền, những boong đang đùa như xem kịch, cô cúi đầu xuống, khẽ :

 

“Đừng ở đây nữa, tang thi thể xuất hiện bất cứ lúc nào. Về căn phòng đó , để đồ. Nhớ kỹ, ngọc trai cũng thể đổi lấy điểm tích lũy.”

 

Cô xòe lòng bàn tay, một viên ngọc trai hình thù kỳ dị đó.

 

Ngón tay nhăn nheo, trắng bệch vì ngâm nước của phụ nữ khuôn mặt trẻ con siết chặt.

 

“Tang thi đến .” Nhân viên phục vụ đột ngột dậy, bầy tang thi tuôn từ biển như giòi trắng, mặt tái mét.

 

“Mau , kiên nhẫn chờ cứu viện.” Trử Vạn Phu quát khẽ.

 

Trên boong tàu đột nhiên vang lên một tràng hò reo biến thái.

 

“Tang thi cuối cùng cũng đến , bọn chúng đuổi kịp ?”

 

“Hòn đảo ngập , đen kịt một mảng thế , họ thể chạy ?”

 

“Chạy , trốn nhà thôi.”

 

“Bảo tang thi biển chậm chạp hơn, nhanh nhẹn bằng tang thi cạn, c.ắ.n còn sóng đẩy .”

 

“Vậy nên, nếu bất đắc dĩ, sẽ chọn tang thi cạn cắn.”

 

Những cư dân bản địa canh giữ bên thuyền cuối cùng cũng buông tay, lúc đến nhanh bao nhiêu, lúc về càng nhanh bấy nhiêu.

 

“Hai vị, nhanh lên, tang thi sắp đến .” Nhân viên phục vụ sợ đến mức răng va , nhịn thúc giục.

 

“Cô lên .” Trử Vạn Phu đưa thang dây cho Hạ Ngôn.

 

khách sáo, leo lên trong chớp mắt. Khi đặt chân lên boong tàu cứng cáp, Hạ Ngôn bò lan can xuống.

 

Trên thuyền nhỏ tầm hạn chế nên cảm nhận gì, giờ cao xuống, nước đen ngòm đầy đầu tang thi, hốc mắt trống rỗng còn kinh tởm hơn mắt kép của ruồi, cứ thế lợi dụng sóng biển lao thẳng lên hòn đảo nhỏ.

 

Cư dân bản địa leo lên nhà sàn cao khi bầy tang thi tràn đến, họ còn tháo thang xuống, ném sợi dây cố định xuống.

 

Khi chân vịt của du thuyền bắt đầu hoạt động, một lượng lớn bùn đáy biển cuốn lên, họ thấy tiếng động, dừng tay, ngẩng đầu lên, với một tư thế bình tĩnh nhưng mang theo nỗi buồn tiễn du thuyền rời .

 

Người phụ nữ khuôn mặt trẻ con đợi du thuyền khuất dần trong tầm mắt, cô dậy bám ống nước định leo sang nhà hàng xóm.

 

Tiếng sột soạt thu hút sự hỗn loạn của bầy tang thi nước, chúng ngẩng đầu lên, hai cái hố đen khuôn mặt giống như bánh màn thầu ngâm nước hiện rõ, chúng di chuyển theo hành động của cô .

 

Đã đến.

 

buông tay nhảy xuống, nhưng chân đột ngột trượt ngã, lưng và gáy truyền đến cảm giác đau nhói. Đưa tay sờ, hóa là những viên ngọc trai rơi vãi.

 

nén đau dậy, lợi dụng ánh trăng bắt đầu tìm kiếm trong phòng.

 

Vị bà chủ , rốt cuộc là cái gì?

 

Lật nệm lên, bên là một tờ quảng cáo.

 

cảm thấy tim đập thình thịch.

 

 

Loading...