Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 481: Đã Đến Trễ   

Cập nhật lúc: 2025-11-20 10:18:07
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

May mắn là ánh trăng đêm nay sáng, cô cầm tờ quảng cáo đặt ánh trăng.

 

Hướng Dẫn Làm Thẻ Tích Lũy Khu Nghỉ Dưỡng.

 

Bên hình ảnh và chữ giới thiệu, bên cạnh ghi chú giá cả.

 

Ban đầu phụ nữ khuôn mặt trẻ con hiểu gì về điểm tích lũy, chỉ thấy những con một chữ , hai chữ , cho đến khi lật trang, thấy tỷ lệ quy đổi điểm tích lũy.

 

Bóng tối cũng thể che giấu hàm răng trắng toát khi cô há miệng.

 

Khốn kiếp.

 

Ưu đãi thật.

 

mà…

 

“Làm để thẻ đây?”

 

lật lật tờ quảng cáo, cảm thấy nó chỉ là một tờ giấy.

 

Một tờ giấy thì tác dụng gì? Không ăn , uống , chỉ hình đó cũng no bụng…

 

Đưa kết luận , cô suy sụp xuống đất, thấy tiếng bịch đục ngầu do tang thi nhà sàn cao, sự va đập của sóng biển, từng đợt tông cột chống.

 

thẻ…”

 

ăn cơm, ăn cơm nóng hổi, mì sợi, uống sữa, ăn bánh bao, cô ăn thứ, cô sắp c.h.ế.t đói .

 

Âm tiết cuối cùng thoát khỏi cổ họng khô khốc, bàn tay buông thõng bên hông đang nắm tờ quảng cáo đột nhiên truyền đến ấm, ánh trăng thanh lạnh khắp phòng bỗng phát ánh sáng nhạt kỳ lạ.

 

ngạc nhiên cúi đầu, chỉ thấy bề mặt tờ quảng cáo xuất hiện một con cá vàng đang bơi, đuôi xù nhiều màu, miệng há nhả bọt nhỏ, chỉ dùng một mắt .

 

Nó quẫy đuôi nước văng , những giọt nước tụ giữa trung thành một dòng chữ: "Mời bỏ tinh hạch hoặc vật phẩm giá trị tương đương miệng."

 

tinh hạch… Ngọc trai ?”

 

chợt nhớ lời của vị bà chủ .

 

Cá vàng bơi lượn nhàn nhã, thỉnh thoảng nhả một bọt nước vô dụng, khi nổ phát tiếng boong nhỏ.

 

nhặt một nắm ngọc trai, thử ném qua, con cá nhỏ nhảy lên, há miệng to hết cỡ, vững vàng đón lấy.

 

“Sau, đó thì ? Là đủ ?”

 

Người phụ nữ khuôn mặt trẻ con bò mặt đất, hai tay cào cào, ném tất cả ngọc trai nhặt miệng cá vàng. Không qua bao lâu, cổ tay đột nhiên truyền đến một cảm giác châm chích nhẹ. Cô chợt sững sờ, đây chính là tấm thẻ tích lũy .

 

dụi mạnh mắt, ngón tay chạm nó, theo chỉ dẫn tìm đến giao diện đặt đồ ăn, giữa những hình ảnh hoa mắt, cô chọn một phần cơm thịt kho tàu.

 

Lúc , tờ quảng cáo tự cháy, khói mùi.

 

Chưa kịp tiếc nuối, hư mắt nứt , một quả bong bóng lớn thắt nơ bướm rơi xuống từ bên trong.

 

gần như dùng tư thế thành kính đỡ lấy bằng hai tay. Bong bóng vỡ , hương thơm nồng nàn của thịt kho tàu xộc thẳng mũi, đỏ au, lấp lánh. Dùng đũa chọc thì run rẩy.

 

Đã lâu lâu ăn một bữa cơm t.ử tế. Lúc mắt xanh lè, như ch.ó sói đói lao gắp cơm bỏ miệng.

 

Khi răng nhai, chất béo bùng nổ hương thơm dầu mỡ quyến rũ, béo mà ngấy, ngọt tan trong miệng. Cơm còn hút đủ nước sốt, hương vị đậm đà, mỗi miếng ăn đều mang sự thỏa mãn tuyệt vời đầu lưỡi.

 

“He he, Bân Tổng quả nhiên đoán đúng.”

 

Một đàn ông rình mò bao lâu, từ cửa sổ bay . Đôi cánh thu lưng, khóe miệng còn mang theo nụ tàn nhẫn.

 

Anh đ.á.n.h giá lượng cơm còn trong tay phụ nữ, vẫy tay chút quan tâm: “Biết ngay là đó sẽ để đồ. Ăn , ăn no lên đường.”

 

…” Má phụ nữ phồng lên, giữa môi răng còn thấy mảnh cơm và thịt, nhưng cô vẻ mặt tuyệt vọng.

 

Người đàn ông nghịch con d.a.o găm sắc bén, mặt d.a.o nhẵn bóng phản chiếu ánh sáng đáng sợ. Anh chặn ở cửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-481-da-den-tre.html.]

 

thực cần chặn cửa. Anh đối mặt với một thường lâu ăn no, sức lực, vốn dĩ sức phản kháng.

 

“Muốn đợi đến cổng truyền tống của nhà hàng cao cấp ngày mai thoát khỏi đây ? Đừng mơ, ai đối đầu với Bân Tổng mà kết cục .”

 

“Từ lúc cô bò khỏi mái nhà, chú ý đến cô . Hôm nay cô nhất định c.h.ế.t, nên đừng giãy giụa, lẽ sẽ rộng lòng cho cô đỡ chịu khổ.”

 

Người đàn ông hùng hồn một tràng, thấy cô ngây ăn cơm, nhíu mày, quát: “Ăn mau!”

 

Bân Tổng dặn dò, trong thời gian ăn cơm lớp bảo vệ, cô ăn xong, thể động thủ?

 

Dưới sự thúc giục liên tục của , phụ nữ khuôn mặt trẻ con quên mất quy tắc , thút thít nhét cơm miệng, kịp nhai kỹ, cổ họng nghẹn , khó khăn nuốt xuống.

 

Con cá vàng nhỏ nuốt chén đũa bụng, quẫy đuôi biến mất, cơ chế bảo vệ còn hiệu lực.

 

Sắc mặt đàn ông mới trở nên dễ hơn.

 

“Nào, ngoan ngoãn đưa cổ đây, đừng lãng phí thời gian của .”

 

Ánh mắt cô trống rỗng, bao quanh vẻ c.h.ế.t chóc.

 

Anh giơ tay vung dao, ánh sáng lạnh lẽo lướt nhanh tường, như mang theo một cái bóng, kéo theo cái đuôi dài.

 

Lưỡi d.a.o lạnh lẽo áp sát cổ, gây một trận run rẩy da, chạm , lướt qua, thịt da lập tức tách rời, m.á.u phun như suối.

 

Không .

 

Người phụ nữ khuôn mặt trẻ con trợn tròn mắt.

 

Sau lưng chim, một mặc đồ rằn ri, trang đầy đủ đang dán sát.

 

Cổ họng đàn ông phát tiếng ụt ịt rõ, cứng đờ đầu rõ ai là rình rập, nhưng vết thương kéo , ngã xuống đất co giật tứ chi, vì thiếu m.á.u mà mắt tối sầm, buồn ngủ sâu.

 

“Cô chứ?” Người tới ngẩng đầu, giọng nghiêm trang. “Chúng đến trễ.”

 

Trên n.g.ự.c đeo huy hiệu đặc chế quen thuộc, hình cao lớn mang cảm giác an . Con d.a.o nhọn còn dính m.á.u giấu lưng, để sẵn sàng chiến đấu, mà là lưỡi d.a.o bao giờ chĩa .

 

“Không …” Người phụ nữ khuôn mặt trẻ con run rẩy , là niềm vui và xúc động khi cứu.

 

gần như thể tưởng tượng , thực sự sẽ vượt qua biển cả mênh mông, bỏ nhân lực vật lực, chỉ để cứu họ rời .

 

Ngoài cửa sổ vang lên tiếng hú vút qua của cánh chim vỗ mạnh, ngay đó là tiếng s.ú.n.g dị năng nổ tút tút, kéo theo cái đuôi màu sắc trong màn đêm, để một tàn ảnh võng mạc.

 

Người lính lập tức kéo cô trốn nơi an , cẩn thận thăm dò bên ngoài, xác nhận an khẽ: “ sẽ chuyển cô đến nơi an , cô đừng phát tiếng động.”

 

Người phụ nữ khuôn mặt trẻ con thất thần gật đầu.

 

Đợi chim bay qua, lính xổm xuống, cõng cô trực tiếp lướt khỏi cửa.

 

Lúc phụ nữ khuôn mặt trẻ con thấy một cảnh tượng khó quên. Dưới ánh trăng mờ ảo, một cánh cổng truyền tống ánh lên rực rỡ sừng sững giữa trời đất. Tất cả cư dân các binh lính dìu đỡ, bảo vệ, từ những ngôi nhà giam hãm họ, từng bước cổng truyền tống.

 

Giữa trung, chim chỉ dám hạ xuống, mà còn các binh lính truy đuổi chạy trối c.h.ế.t.

 

Cơn ác mộng ngày xưa cuối cùng cũng phá vỡ.

 

Người phụ nữ khuôn mặt trẻ con bước xuống khỏi bờ vai rộng rãi và mạnh mẽ, lính đeo kính đêm mặt, thành kính hỏi:

 

tên , sẽ cầu phúc cho mỗi đêm.”

 

Người lính đầu . “ tên gì quan trọng, nếu cô , xin hãy cầu phúc cho tư lệnh Trử Vạn Phu.”

 

, sẽ .”

 

Người phụ nữ khuôn mặt trẻ con cảm thấy dày và trái tim đều lấp đầy.

 

Người lính cuối cùng mạo hiểm nhảy xuống nước, tìm thấy thiết định vị ở một góc khuất, đặt sát , chui cổng truyền tống ngay khoảnh khắc nó sắp biến mất.

 

 

Loading...