Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 484: Mang Đến Đây
Cập nhật lúc: 2025-11-20 10:18:11
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người điều khiển đấu giá cầm cây búa nhỏ của chạy trối c.h.ế.t.
Hạ Ngôn khẩy, bản lĩnh còn dám trêu chọc.
Đang lúc cô bước xuống đài triển lãm, Cảnh Văn Bân vốn im lặng từ đầu bỗng nhiên lên tiếng gọi cô .
Hạ Ngôn đầu: “Có chuyện gì?”
Cảnh Văn Bân , khiến Hạ Ngôn cảm thấy như đeo một chiếc mặt nạ cố định mặt.
Anh : “Bà chủ Hạ, chúng cũng xem như quen cũ. Ở đây thẳng cho cô . Trần Cú Thanh sắp . Nếu thể, hy vọng cô thể đến chỗ , phòng thí nghiệm của chúng thể cung cấp bất kỳ sự giúp đỡ nào cô , nhớ kỹ, là bất kỳ. Dù cô thử vắt thêm vài giọt m.á.u nữa bất cứ điều gì, chúng đều thể cung cấp.”
Trong phòng triển lãm vang lên tiếng ghế kéo ngừng. Cảnh Diệc Mạch ở nơi ngược sáng, rõ biểu cảm khuôn mặt, nhưng Hạ Ngôn đang về phía .
Cảnh Văn Bân loại sẽ bụng nhắc nhở khác.
Cô nhạy bén nhận ý nghĩa thực sự ẩn giấu trong lời đó: “Ý là Trần Cú Thanh rời khỏi phòng thí nghiệm sẽ c.h.ế.t ngay lập tức?”
Cảnh Văn Bân nhướng mắt: “Cô thông minh. Hắn rời khỏi những thiết y tế đó, quả thật chống đỡ vài giây.”
Anh thậm chí còn chỉ rõ là thiết cụ thể nào.
Lúc Hạ Ngôn cảm nhận tính cấp bách của nhiệm vụ.
“Cho địa chỉ, sẽ sắp xếp xong xuôi ngay. Cố gắng để cầm cự đến khi đến.”
“Sáng mai du thuyền sẽ về. Chỗ đủ thứ, những thứ cô cần sẽ cho gửi qua cho cô.” Cảnh Văn Bân cô.
Anh xong, cả hai đều sững .
“...Anh thể hiện quá mức vội vàng đấy?”
Cảnh Văn Bân mặt đổi sắc: “Chủ yếu là lo lắng thể c.h.ế.t bất cứ lúc nào.”
Hạ Ngôn: …
“Cho địa chỉ.” Cô cho phép thương lượng.
“An Châu Thụ*****.”
Cảnh Văn Bân tự an ủi . Cô về sắp xếp Khu Nghỉ Dưỡng và đảo Ly Đại. Một cơ ngơi lớn như , đương nhiên thể là ngay . Cần thời gian để thu xếp là chuyện bình thường. Có lẽ thể thể hiện rộng lượng hơn một chút…
“Với điều kiện máy móc duy trì sự sống, nghĩ thể cầm cự thêm mười ngày nửa tháng nữa thành vấn đề.”
“Anh trong còn m.á.u nữa ?” Hạ Ngôn ngạc nhiên.
Cảnh Văn Bân lắc đầu phủ nhận: “Không, ý là m.á.u dị năng thể chiết xuất từ cơ thể , chính là chất lỏng màu vàng cô thấy.”
“Vậy ý là Trần Cú Thanh bây giờ là một thường dị năng?”
“Nếu xét theo tiêu chuẩn hình thành dị năng giả, thể miêu tả như .”
“...Sao dám bán một thường với giá mười tinh hạch cấp bốn chứ.”
“Bà chủ Hạ, cô hiểu lầm . Giá bán là ba tinh hạch.” Cảnh Văn Bân giơ ba ngón tay lắc lư mặt cô. “Ngoài , nếu cô thể dẫn họ cùng, sẽ tặng thêm cho cô một ống d.ư.ợ.c phẩm tinh khiết cao một mililit. Như vẻ hợp lý hơn ?”
Cảnh Văn Bân ha hả.
Hạ Ngôn đầu xuống đài tối om. Dưới bóng lưng vội vã rời của các vị khách, Cảnh Diệc Mạch khoanh tay, thần sắc lạnh lùng họ. Thấy cô qua, nhãn cầu chỉ khẽ di chuyển.
“Sao?” Cảnh Văn Bân truy hỏi.
Dưới sự cám dỗ của d.ư.ợ.c phẩm, ai thể cưỡng , ngay cả tất cả thứ…
“Không thành vấn đề.”
Thấy , ngay mà.
“Vậy sẽ chờ tin từ cô.” Cảnh Văn Bân bộ cúi , tiễn cô bước xuống bậc thang, đó đối mắt với Cảnh Diệc Mạch.
Khoảnh khắc đó, tia lửa như b.ắ.n tứ tung, âm thanh “lẹt xẹt lẹt xẹt” như d.a.o trắng đ.â.m d.a.o đỏ qua ánh mắt.
Cảnh Văn Bân: Đợi .
Cảnh Diệc Mạch: C.h.ế.t .
Hạ Ngôn : “Đi thôi, về . Hay sắp xếp nào khác?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-484-mang-den-day.html.]
“Không.” Cảnh Diệc Mạch thu hồi ánh mắt.
Ngoài cửa, một nhóm khách đấu giá gì, hề lo lắng về an nguy, vây quanh ở giữa , dường như chia tay.
“Mọi yên tâm, chỉ cần chuẩn đủ hoa quả sấy khô, sẽ đích dẫn đến tận căn cứ của .”
Giọng …
Quen thuộc đến mức Hạ Ngôn dừng bước.
Đứng ở vị trí trung tâm đám đông chính là Trử Vạn Phu.
“Cũng chỉ rau củ, nếu còn thứ khác chẳng hạn như thiết , nhân lực, nếu thể cung cấp thì quá .”
“Căn cứ của chúng quá ít , nếu thể tăng gấp mấy … Chỉ cần tư lệnh Sở một con , cần bao nhiêu tinh hạch sẽ nghĩ cách.”
Trử Vạn Phu đổi, đồng ý từng một.
“Dễ thôi, cần gì cứ . Chỉ cần , tự nhiên sẽ giúp .”
Dù Hạ Ngôn ở trong đó cũng cảm nhận khí căng thẳng giảm , khuôn mặt những lộ biểu cảm chân thật.
“Cứ tưởng tư lệnh Sở sẽ đồng ý, còn lo lắng…”
“Sao sợ đồng ý?” Trử Vạn Phu hỏi.
“À, cái … ngài hiểu mà, luôn những bộ văn hóa. Bây giờ dù cũng thời bình, điều quan trọng là thực lực mạnh yếu. Còn nghĩ đến chuyện bình đẳng chẳng là với những dị năng giả vất vả thăng cấp chúng ?”
Người câu đó quanh ha hả, những còn cũng tán đồng, ý tứ đều hiểu.
“Ngày xưa là tiền, bây giờ là tinh hạch, đẳng cấp cũng chẳng khác biệt là bao.”
Nói đến đây, họ dần bỏ qua cảnh giác, trao đổi thông tin vị trí căn cứ của , dự định thường xuyên qua trao đổi vật tư.
Trử Vạn Phu lắc lắc tờ giấy trong tay, với đó: “ thông tin của , tiện thể cho xin ?”
“Tiện, tiện, đương nhiên là tiện !”
“Tốt, sẽ nhanh chóng qua đó.”
Trử Vạn Phu vô cùng vĩ đại.
Thấy ông xong việc, Hạ Ngôn chuẩn về . Cô còn nhiều chuyện sắp xếp.
…
Gấu Gấu đang quầy tính toán tỷ lệ nhận phòng thì ngẩng đầu, những gợn sóng xuất hiện trong khí phía , với vị khách chờ lâu nhưng vẫn luôn lo lắng:
“Bà chủ sắp về , cô cứ với cô là .”
Phạm Thục Ý dùng sức chớp mắt lấy tinh thần.
Đợi đến khi Hạ Ngôn xuất hiện ở đại sảnh, cô hít sâu một bước tới.
“Bà chủ Hạ, chuyện tìm cô.”
“Mời .” Hạ Ngôn nở nụ lịch sự.
“Cam T.ử Kính tỉnh .”
“Chúc mừng.”
“Cảm ơn.” Phạm Thục Ý gượng gạo, cánh mũi thở dốc. “Cô đến một tên Viện trưởng Quý ?”
“Ừm, là vị khách đang ở đảo Ly Đại.”
Đồng t.ử Phạm Thục Ý co rút mạnh, vội : “Vậy cô cũng ông đang thí nghiệm đúng ?!”
Hạ Ngôn nhận điều gì: “Ông tìm cô ?”
“Không tìm . Ông …” Phạm Thục Ý nghiến răng, đáy mắt tràn ngập bi phẫn. “Ông Cam T.ử Kính tham gia cái thí nghiệm phục hồi cơ thể quái quỷ của ông ! Bà chủ Hạ, cô đấy, Cam T.ử Kính mới trốn thoát khỏi phòng thí nghiệm, thể đồng ý để một phòng thí nghiệm khác?!”
Cảm xúc cô bắt đầu sụp đổ và mất kiểm soát, nhưng một câu của Hạ Ngôn lập tức đóng băng.
“Ý cô là Viện trưởng Quý chuyện với Cam T.ử Kính, nhưng Cam T.ử Kính đồng ý?”