Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 490: Một lối đi khác

Cập nhật lúc: 2025-11-20 10:43:46
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Mọi đều đang đợi nhà ở đây, cũng ?”

 

Răng khểnh lẽ cảm thấy nhàm chán, hợp mắt với những còn , khó khăn lắm mới gặp cùng tuổi, nên nhiều hơn.

 

Cảnh Diệc Mạch cũng đội chiếc thùng lên đầu, dựa lề vững, lạnh lùng ừm một tiếng.

 

Răng khểnh liếc một cái, sờ mũi dám lên tiếng nữa.

 

Lúc đầu đột nhiên vang lên tiếng phát thanh:

 

“Tất cả hàng hóa trong cửa hàng sẽ mới năm giây đếm ngược, xin quý khách đặt tay lên kệ hàng, chú ý an .”

 

“5—”

 

Cảnh Diệc Mạch rõ ràng cảm thấy những xung quanh trở nên kích động.

 

“4, 3—”

 

bàn tay vươn đến kệ hàng, sẵn sàng chờ đợi.

 

“2, 1.”

 

Ngay khi con cuối cùng kết thúc, tất cả các kệ hàng trống rỗng bổ sung ngay lập tức, nhưng ngay giây đầu tiên hàng hóa xuất hiện, những bàn tay sẵn sàng lao chộp lấy.

 

“Của ! Của !”

 

“Không cướp!”

 

“Để cho một cái!”

 

Những âm thanh như lan truyền khắp ngóc ngách.

 

Và trong lối khu chăm sóc phía họ…

 

“Các chị em ai lấy ? thể chia nửa thùng cho các bạn!”

 

cao, giúp các bạn lấy. Một thùng đủ ? Ai còn thiếu ?!”

 

Những chiếc thùng lớn nối tiếp qua, một phần chạy thẳng đến quầy thu ngân, phần còn rơi xuống vai những đàn ông đang chờ đợi bên ngoài.

 

Cảnh Diệc Mạch vai vác hai thùng lớn, phía là Củ khoai tây đen.

 

Những phụ nữ sống sót đến bây giờ ai là yếu, thể chất từng chỉ cần vệ sinh là chóng mặt sớm rèn luyện đến mức vác thùng lớn vẫn thể chạy.

 

Hai kịp mua thứ gì khác, Cảnh Diệc Mạch chuẩn đưa cô bé đến quầy thu ngân xếp hàng .

 

Củ khoai tây đen gọi dừng , mắt đen láy : “Anh, chúng quầy thu ngân chuyên dụng, theo em.”

 

Cô bé dẫn đường phía , dừng ở một lối khác mà từng chú ý đến.

 

Cô bé ngượng ngùng: “Anh thể , đây là lối chuyên dụng cho nữ.”

 

Cảnh Diệc Mạch nghĩ một quầy thu ngân gì đáng phân biệt, nhưng bà chủ Hạ sắp xếp như thì chắc chắn lý do của cô.

 

Anh đặt thùng xuống: “Em thể mang ?”

 

Ba thùng, vẫn nặng.

 

Củ khoai tây đen cách của riêng .

 

“Em vác, em đẩy , đó trong nghỉ ngơi, uống nước một lát. Anh Diệc Mạch vất vả cho , tối nay em mời ăn cơm.”

 

Cảnh Diệc Mạch như thấy chuyện lạ: “Em , nghỉ ngơi?”

 

, khu nghỉ ngơi bên trong còn cung cấp nước nóng và túi sưởi nữa, còn nhà vệ sinh sạch sẽ. Đôi khi em còn thấy các chị gái chỗ nào để , buổi tối ngủ bên trong. Nói chung là lắm.”

 

“Điều thể, bà chủ Hạ sẽ chứa chấp tích điểm trong thẻ ngủ ở đây, ít nhất từng thấy.” Cảnh Diệc Mạch lắc đầu.

 

Củ khoai tây đen chớp mắt: “Về điểm em cũng hỏi , chỉ những cô gái tích điểm đủ để trả phí thuê phòng một đêm mới đuổi ngoài. Còn việc chủ động chứa chấp, , em .”

 

“Vậy em nãy?”

 

“Siêu thị đuổi họ ngoài nên họ thể ngủ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-490-mot-loi-di-khac.html.]

 

Cảnh Diệc Mạch lối bắt mắt . Lẽ nào đây là nơi chặn nam giới? Anh qua nhiều như bao giờ phát hiện . Nếu cô bé chủ động đưa đến, lẽ sẽ bao giờ .

 

“Em đây.”

 

Củ khoai tây đen đẩy những chiếc thùng xếp chồng lên bước lối . Cảnh Diệc Mạch vẫn theo, đột nhiên mắt hoa lên, lối biến mất, đó là một bức tường bình thường.

 

Anh mở to mắt: “Quả nhiên là thật.”

 

Và điều thú vị hơn là, bên trong siêu thị chen chúc như cá mòi trong hộp, chật cứng, nhưng mỗi đều vòng qua bức tường , giống như miền Bắc tuyệt đối giẫm lên nắp cống , tự nhiên mà tránh .

 

Cảnh Diệc Mạch cuối, chuẩn tranh cướp hàng, chủ động tránh sang một bên để nhường đường cho cô gái đang tới đối diện.

 

Anh đảm bảo chú Lưu và ngoài, trong nhà cũng đủ thức ăn dự trữ cho ba tháng.

 

kệ bánh quy bánh mì trống rỗng, kệ mì ăn liền cũng trống rỗng, dưa cải muối cũng mua hết, những loại hàng khô khác càng chỉ còn kệ trống. Quầy rau t.h.ả.m hại vài miếng rau dính đầy dấu tay, quầy thịt ngay cả một miếng vụn cũng thấy...

 

Mặc dù , mỗi chỗ trống đều xếp thành hàng dài, mỗi năm sáu túi nhựa, chỉ chờ đợt mới hàng tiếp theo.

 

Cảnh Diệc Mạch lặng lẽ kéo xuống một xấp túi nhựa, xếp hàng ở cuối.

 

...

 

Hạ Ngôn bước khỏi Cổng nghỉ dưỡng, màu áo rằn ri mắt kinh ngạc.

 

Đây của ông Trử Vạn Phu ? Đến đây gì.

 

Cho đến khi cô đến quầy tiếp tân, mới thấy Gấu Gấu vui vẻ đến mức mắt thấy răng, móng vuốt nhỏ đẩy máy thẻ về phía .

 

“Tinh hạch nhét bên trong là .”

 

“Trong thẻ của còn tích điểm đúng ? Giờ nạp tiền ?”

 

Gấu Gấu nheo đôi mắt đầy vẻ tham tiền: “Lần chuyển nhà sẽ chuyển đến nơi nguy hiểm, nghĩ ngài sẽ nửa đường trả phòng . Lỡ đến hạn mà gia hạn thuê, phòng khác đấu giá mất, chẳng ngài chỉ thể mạo hiểm ngoài ?”

 

“Cũng đúng, cứ theo ý .”

 

Bốn viên tinh hạch đưa máy thẻ. Gấu Gấu tiếng đinh đinh rơi xuống, miệng càng ngoác rộng hơn.

 

“Cảm ơn quý khách. Đây là thẻ phòng của ngài. Xét thấy đều cùng , sẽ cố gắng sắp xếp ở cùng một tầng.”

 

Hạ Ngôn hiểu . Đây là của ông Trử Vạn Phu nhân cơ hội sắp xếp , cùng khách sạn.

 

Cũng coi như ông lanh lợi.

 

Thang máy đến tầng một, khách hàng bên trong kéo vali đến quầy thủ tục trả phòng. Thấy trả phòng xếp hàng, Hạ Ngôn nhanh chóng đến quầy, bắt đầu việc.

 

“Hạ, bà chủ Hạ?”

 

Khách hàng ngờ thủ tục trả phòng là bà chủ, nhất thời cảm thấy ngại ngùng.

 

Bình thường cô che mưa che gió, cung cấp thức ăn giá rẻ, khi khách sạn sắp gặp rắc rối, bản họ đầu tiên thu dọn đồ đạc rời .

 

Cảm giác lương tâm c.ắ.n rứt khiến họ chút ngẩng đầu lên .

 

Hạ Ngôn bỏ qua sự ngượng ngùng mặt họ, thông cảm giải thích: “Mọi đừng gánh nặng tâm lý, cũng là giúp . Các bạn thấy thông báo mới nhất ?

 

Sau khi chuyển nhà sẽ tăng giá tất cả các mặt hàng, nên nhân cơ hội , nhanh chóng siêu thị mua những thứ cần thiết .”

 

“Vậy đồ ăn mang thì ? Có tăng giá ?” Khách hàng vội vàng hỏi.

 

“Không, vẫn là giá hiện tại, nhưng chức năng giới thiệu thẻ sẽ ngừng .”

 

Người thứ hai thò đầu hỏi: “Vậy đồ trong siêu thị đều sẽ đắt ?”

 

Hạ Ngôn suy nghĩ một chút: “Nếu mua lượng lớn, vẫn là giá hiện tại. nếu bán lẻ, giá sẽ tăng gấp đôi.”

 

Các khách hàng , thì thầm nhỏ: “Vậy ý là nếu Trử tướng quân mua lượng lớn, thì vẫn là giá gốc. Hình như gì khác biệt, dù Trử tướng quân cũng sẽ bán giá cao hơn cho chúng .”

 

“Nói là , nhưng chịu đông, vẫn nhanh chóng siêu thị mua thêm đồ!”

 

Hạ Ngôn thao tác xong thủ tục trả phòng ở hậu đài, họ xông Cổng nghỉ dưỡng.

 

 

Loading...