Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 493: Thật hay giả
Cập nhật lúc: 2025-11-20 10:43:49
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“... Vâng.”
Họ cố gắng kìm nén sự run rẩy, lượt bước tới.
Trong góc phòng cải tạo một thùng lớn chứa đầy nước. Nước đục ngầu, bề mặt nổi lềnh phềnh rác thải, đáy lắng cặn đen nâu rõ, là lấy từ con sông trong thành phố.
Cần con sông là nơi xử lý rác thải di động của họ: rác sinh hoạt, chất thải, nước thải thí nghiệm và những thứ tương tự đều đổ đó. Nước chính là môi trường nuôi cấy vi khuẩn.
Chậu inox nhúng thùng nước, khuấy động mặt nước lắng xuống, múc lên cả cặn bã kịp chìm. Sau đó họ đến dụng cụ tra tấn.
Minh ca tùy ý một động tác, hiệu đổ từ từ.
“Rõ Minh ca.”
Chậu nghiêng, một dòng nước nhỏ chảy xuống, gần như vô thanh, b.ắ.n lên chiếc khăn lông ẩm ướt. Người phía đột nhiên chấn động, liều mạng giãy giụa. Tiếng cốp cốp cốp va chạm vang vọng, xoáy tròn trong căn phòng kín.
Đó là khúc dạo đầu của cái c.h.ế.t.
Minh ca ghế hút thuốc, ánh sáng đỏ hừng hực giữa môi nhấp nháy tắt dần, rõ mặt .
Hắn lời nào, tất cả đều dám dừng tay.
Mấy chạy qua chạy vài lượt, mồ hôi hạt đậu thấm đầy trán. Trong mắt họ dần hiện lên ánh hung ác, cột nước ban đầu chỉ đổ trán bắt đầu hạ thấp xuống, góc nghiêng cũng tăng lên.
Toàn họ run rẩy, mở to mắt chằm chằm cơ thể đó, giãy giụa đến đỉnh điểm bất ngờ lịm xuống. Mồ hôi trượt nhãn cầu họ, đau buốt như cát lún sâu các neuron thần kinh truyền tải lượng thông tin khổng lồ.
Phòng cải tạo im lặng như quỷ.
Màng nhĩ căng lên dữ dội, m.á.u trong dồn hết lên đỉnh đầu, như sắp nổ tung. Họ thể cử động, ý thức cũng trở nên mơ hồ.
Dường như trừng phạt chỉ một.
Keng, keng, keng.
Chiếc chậu inox tuột khỏi tay, rơi xuống đất nảy mấy , lăn . Cuối cùng đ.â.m chân ghế và một chân giẫm lên.
Ánh sáng đỏ cuối cùng lóe lên, đó dập tắt trong chậu.
Minh ca ngước mắt trong bóng tối: “Sao, sợ ?”
Ý thức họ lập tức trở . Lưng thẳng lên theo phản xạ, hai chân trong ống quần ngừng run rẩy, nhưng giọng vẫn đáp:
“Minh ca, !”
Một tiếng khẩy vang lên. Minh ca dậy, phủi tàn t.h.u.ố.c tồn tại tay.
Hắn đến cửa, giọng điệu thong dong: “Ném xuống sông .”
“Nhận lệnh!”
...
So với hình phạt nước gây tổn thương kép cả thể xác lẫn tâm lý, roi mây đ.á.n.h chỉ thể coi là thương ngoài da, cùng lắm là giường ván nửa tháng trở , đó vẫn thành một hảo hán như thường.
Nặng nhẹ thế nào, ai cũng phân biệt rõ.
Nhân lúc Minh ca đổi ý, vài rũ đầu chuẩn rời khỏi.
“Khoan .”
Ánh mắt họ lóe lên vẻ sợ hãi, vội cúi đầu: “Minh ca cứ .”
Minh ca dang rộng hai tay. Một phụ nữ xinh đầy đặn đang thắt dây lưng với dáng vẻ ngoan ngoãn.
Ánh mắt chuyển sang nhóm đàn ông: “Mấy đ.á.n.h , nương tay, đ.á.n.h mặt.”
“...”
Vài dám phản kháng. Họ , và ngay giây tiếp theo, nắm đ.ấ.m đập mặt bên cạnh.
Một trận hỗn chiến bắt đầu.
Gạch men trắng sứ nhanh chóng dính những đốm đỏ.
Minh ca hài lòng cúi đầu, sờ gáy phụ nữ, “Lát nữa dọn vệ sinh sạch sẽ, cô đấy, thích mùi máu.”
Người phụ nữ ngoan ngoãn gật đầu.
“Được , dừng .”
Vài đang vật lộn cam tâm lùi một bước, trừng mắt đầy thù địch. Hận mới thù cũ cộng , chỉ hận thể thịt đối phương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-493-that-hay-gia.html.]
Mẹ kiếp, tay ác quá.
Minh ca qua giữa họ như chuyện gì.
“Đi, gặp cái dị năng giả mà mấy .”
Hơn mười chiếc xe địa hình hạng sang gầm rú rung chuyển trong đêm tối, đồng loạt bật đèn pha chói lòa, như thể thắp sáng cả bầu trời đêm.
Vù.
Vù vù.
Cảnh vật xung quanh lướt qua cửa sổ xe như bóng ma.
“Minh ca, chính là tòa nhà phía . Người đó chạy.” Người quyền giơ tay chỉ thẳng, giọng kích động.
Két, cà.
Tiếng phanh xe chói tai dài x.é to.ạc màn đêm, truyền khắp cả con phố.
Âm thanh chắc chắn thể đ.á.n.h thức tất cả những đang ngủ say, nhưng xung quanh mỗi tòa nhà, mỗi ô cửa sổ đều yên tĩnh lạ thường, như thể một căn phòng trống bỏ hoang từ lâu.
Tiếng mở cửa, tiếng bước nhảy xuống xe liên tiếp vang lên. Một nhóm mang theo ý đồ vây quanh phía tòa nhà, cân nhắc dụng cụ trong tay, chằm chằm đầy hung hãn.
Minh ca giữa đám đông, từng chút một quan sát kiến trúc mắt.
Lại chân thật đến bất ngờ.
Tường nhà chắc chắn, dày dặn. Khung cửa chính dường như bằng đồng nguyên chất, cấu trúc giống như những cánh cửa thời mạt thế, bên trong khung còn lắp kính.
Hắn .
Đây coi như là phát hiện một lỗ hổng. Kính thì căn bản thể chống làn sóng xác sống, thậm chí cần đợi đến lúc bao vây, tùy tiện một cũng thể đập vỡ.
Trong lòng Minh ca tin lời thuộc hạ về ảo giác thêm vài phần.
Hắn tiếp tục bên trong, nhờ lớp kính.
Sảnh lớn đèn đóm sáng trưng, trông rộng rãi, cảm giác còn lớn hơn gian thực tế của tòa nhà, hơn nữa trang trí vô cùng lộng lẫy, như thể tham khảo từ một khách sạn năm nào đó.
Ở vị trí của lúc thể thấy hai chiếc thang máy đang nhấp nháy đèn đỏ, vẻ thông lên lầu .
Tầm mắt bắt đầu dọc theo tường ngoài hướng lên cao. Cổ ngẩng hết mức, thì thấy tấm biển hiệu siêu lớn đỉnh.
“Khu, nghỉ, dưỡng.”
Thuộc hạ cũng theo động tác của ngước lên , từng chữ một , lập tức lèm bèm.
“Gì chứ, còn nghỉ dưỡng? Khẩu khí lớn thật.”
“Mơ ? là một giấc mơ táo bạo. Tao đây còn từng nghỉ phép, thể cho tao một ảo giác cảm nhận ?”
“Hahaha. Xì, mặt đ.á.n.h sưng hết , tay ác thật.”
“Mày cũng chẳng kém.”
Minh ca bỏ ngoài tai, chuyển tầm mắt sang khu vực sáng sủa bên cạnh cửa chính.
Dựa sát cửa sổ là một hàng bàn, đó trải khăn trải bàn thêu lỗ. Hắn nheo mắt. Là khay thức ăn?
Thèm ăn đến phát điên .
Vượt qua bàn ăn, từ xa thấy một quầy ăn hình chữ nhật. Đèn tròn treo ngược chiếu ánh sáng dịu nhẹ xuống những món trong khay. Xa hơn nữa là hơn hai mươi hộp giữ nhiệt đang mở nắp, xếp thẳng hàng.
Đối diện chéo, trong một chiếc tô súp hai quai trong suốt chất đầy thức ăn, cao hơn cả khay.
Minh ca nheo mắt kỹ, hóa là salad rau củ.
Hắn vô thức thở phào nhẹ nhõm. Thời đại gì rau củ tươi sống để qua đêm? Đây là lỗ hổng thứ hai.
“Cũng khá chân thật.” Hắn .
Thuộc hạ thấy liền nịnh nọt: “Nên chúng mới khẳng định cô là dị năng giả cấp cao, tòa nhà quá giống thật.”
“Vậy mày đoán thêm nữa . Nói xem bây giờ cô đang trốn ở ?” Người đàn ông ôm má cạnh đó mỉa mai.
“Cái …”
“Khoan , mà các mày … sẽ là đó chứ?”
Minh ca theo hướng ngón tay chỉ. Phía quầy ăn, một “” chỉ lộ đỉnh đầu nhẵn nhụi đang di chuyển chậm chạp.
“Bà nội nó, còn là một kẻ hói đầu.”