Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 494: Không Đổ Lỗi

Cập nhật lúc: 2025-11-20 11:11:19
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Đây cũng gọi là phụ nữ ?”

 

Tại hiện trường vang lên một tràng la ó, chế giễu mấy phát hiện tình huống.

 

Nếu nhầm, đó đến mét rưỡi ?

 

Chỉ thôi ư?

 

Mấy đàn ông đ.á.n.h một lùn ?

 

“Chuyện truyền ngoài, những khác chẳng sẽ nhạo chúng đến c.h.ế.t .”

 

“Bị một phụ nữ đầu trọc đ.á.n.h cho về, đúng là trò lớn nhất ngày hôm nay!”

 

Vốn dĩ đang ngủ ngon lành, lôi khỏi chăn tích tụ một bụng lửa, nếu thật sự vấn đề khó nhằn thì gì, nhưng kết quả là thừa thãi.

 

“Minh ca, đội của chúng thể giữ loại nào cả, chê !”

 

Cảm nhận ác ý, mấy vội vàng biện minh: “Tuyệt đối phụ nữ đó! Cô cao lắm! Nếu tin, hỏi !”

 

Họ chỉ đàn ông đang treo lơ lửng giữa trung, bất động.

 

Thực thấy từ lâu, chỉ là ai tay cứu.

 

“Anh em còn sống c.h.ế.t?”

 

“Chắc là còn sống? thấy mắt còn động đậy mà.”

 

Minh ca cũng qua, ánh mắt khóa chặt tứ chi của , gì cả, nhưng thể cử động.

 

Có điều đáng ngờ.

 

Minh ca cúi đầu quan sát phía chân, là hai loại gạch lát sàn khác . Lẽ nào đây đại diện cho phạm vi dị năng của cô ?

 

Ánh mắt lướt theo đường viền của đá cẩm thạch xa, quả nhiên là một dị nhân cấp cao, thực lực mạnh mẽ.

 

Ước tính thời gian, sự tinh ranh lóe lên trong mắt .

 

Khoảnh khắc đối phương tóm gọn, bất kể sống c.h.ế.t, trong lòng là một quân cờ thí. Nếu quân cờ thí thể đóng góp chút gì đó phút cuối, tâm trạng sẽ .

 

Phía quầy ăn, cái đầu trọc láng bóng phản chiếu ánh sáng sắp xuất hiện ở góc rẽ. Minh ca hứng thú theo dõi.

 

“Im lặng.”

 

Không là ai tinh ý hét lên một tiếng, sự ồn ào lập tức biến mất, tất cả đều chăm chú nhà hàng.

 

Cái đầu đó tiếp tục tiến về phía , vẫn chậm rãi, thậm chí tần suất cũng đổi.

 

Tất cả đều nín thở.

 

Cái đầu đến cây giả, tầm che khuất trong một khoảnh khắc, nhưng giây tiếp theo, “cô xuất hiện .

 

“Sao là một máy?!”

 

Một nhóm trố mắt kinh ngạc.

 

Trên mặt Minh ca cũng hiện lên sự kinh ngạc.

 

Lẽ nào là bug thứ ba?

 

cảnh tượng mắt khiến cực kỳ nghi ngờ phán đoán của .

 

Chỉ thấy máy chính xác cầm kẹp lên, xếp thức ăn trong đĩa ngay ngắn, đó cầm khăn lau, động tác trơn tru lau chùi vết bẩn bên ngoài.

 

Thậm chí một đĩa thức ăn đủ, nó còn bưng thêm một đĩa để bổ sung.

 

Minh ca về căn phòng lấy thức ăn, tấm biển đề hai chữ: Bếp.

 

Nơi , chỗ giả nhiều quá, biến thành thật .

 

Đầu lưỡi tự chủ lẩm bẩm: “Khách sạn nghỉ dưỡng...”

 

Trong ký ức sự tồn tại của nó, cũng bao giờ khác nhắc đến. Nếu là thật, Bân tổng thể để mặc cô tồn tại?

 

xuất hiện đột ngột, liệu là Bân tổng cố ý mời đến?

 

Nếu là , cô thật sự dám đến ư?

 

Là tự tin, sợ hãi?

 

Trong đầu Minh ca dâng lên một cơn bão, dường như cảm thấy một cuộc khủng hoảng từng sắp ập đến...

 

Hắn ngẩng đầu lên.

 

Đêm khuya, bầu trời đen kịt đáng sợ, cái lạnh khiến quần áo dài cũng thể chống chọi.

 

...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-494-khong-do-loi.html.]

 

Một tiếng gầm rú như nổ tung đột nhiên vang lên trong khu phố tĩnh lặng, tiếp cận cực nhanh.

 

Minh ca trong xe mở mắt, bọn họ đến .

 

Ánh sáng xanh biếc phanh gấp dừng bên cạnh xe , cửa sổ màu đen hạ xuống, để lộ khuôn mặt tròn với cặp lông mày nhạt.

 

“Ôi, đây chẳng Minh ca ? Sao hôm nay đích trực đêm ?”

 

Hắn che sự tính toán trong mắt, ngây ngô: “Có chút trục trặc, thể đến trông chừng, nhưng may mà kịp thời kiểm soát .”

 

Mắt phụ nữ sáng lên, tò mò : “Ý là vẫn xử lý xong ? Nói nhanh cho với.”

 

Minh ca đẩy cửa xuống xe, hiệu cho cô .

 

“Khang Ni, ở ngay mắt.”

 

Khang Ni lẩm bẩm hôm nay dễ chuyện như , bước hỏi: “Ở ?”

 

Minh ca khoác tay lên vai cô , vòng qua chiếc xe địa hình cao lớn, hất cằm về phía .

 

“Đó.”

 

Khang Ni theo, trợn tròn mắt. Vừa nãy để ý đến tòa nhà !

 

“Chuyện khi nào ?!”

 

“Tối nay.”

 

“Rốt cuộc là nào? Cái là thật giả?! Bắt , mau đưa lên cho xem!”

 

Minh ca để ý đến những câu hỏi dồn dập như đạn của cô , mà hiệu cho thủ hạ.

 

“Các đây.”

 

Đợi những đến gần, những vết thương xanh tím mặt hiện rõ, ngay cả mắt cũng sưng thành mắt gấu trúc.

 

“Cái ...” Khang Ni ghét bỏ đầu .

 

Minh ca tránh trọng tâm: “Dị nhân thực lực mạnh, thủ hạ báo cáo thể là dị nhân ảo ảnh.”

 

“Ý là tất cả đều là ảo ảnh?!”

 

Khang Ni nuốt nước bọt, lắc đầu. Sao cô cảm thấy giống nhỉ?

 

Hỏi thì là trực giác, là giác quan thứ sáu của phụ nữ.

 

Minh ca vẫn luôn quan sát biểu cảm của cô , suy nghĩ đổi, khổ:

 

“Tòa nhà quá chân thực, thật sự . Cô đấy, đây chỉ là một kẻ quê mùa, trong túi nghèo rớt mùng tơi, loại khách sạn cao cấp , còn kịp đến gần bảo vệ đuổi .”

 

Ai cũng quá khứ đáng hổ của Minh ca, cũng Khang Ni xuất giàu , ngày thường thích dùng chuyện để trêu chọc nhất.

 

hôm nay, chủ động nhắc đến? Chẳng càng kiêu ngạo hơn ?

 

Thủ hạ nghĩ , bên tai vang tiếng hề che giấu của Khang Ni.

 

“Hì hì, cũng đúng, một ngày tiêu xài của hồi đó lẽ là tiền ăn cả năm của . Có câu thế nào nhỉ? Ồ, phận con quả thật là do trời định!”

 

Khang Ni quan sát sắc mặt . Khi thấy biểu cảm , nụ càng sâu.

 

Trong tâm trạng cực kỳ vui vẻ, cô vung tay nhỏ, lệnh: “Được , các về , chuyện tiếp theo giao cho . Nơi như thế quen thuộc lắm!”

 

Minh ca tỏ vẻ lo lắng, những mang đến, lắc đầu.

 

“E rằng . Người phụ nữ là dị nhân cấp cao, chỉ một thôi thể đ.á.n.h thủ hạ của thành thế . Người cô mang đến...”

 

“Anh ý gì?!” Khang Ni hét lên, ngón tay chỉ thẳng mặt . “Anh của kém hơn của ư?!”

 

“Không, cô hiểu lầm ,” Minh ca từ tốn giải thích, “ nhiều , dị năng của đối phương mạnh. chỉ lo cô đối thủ. Chúng thể quan sát thêm một chút, nếu thật sự xử lý thì báo cáo trực tiếp với Bân tổng.”

 

“Không thể nào! Tuyệt đối thể nào! Khang Ni bao giờ gặp nào thể đ.á.n.h bại Hanh Ha Nhị Tướng của !”

 

Phía Khang Ni vang lên tiếng bước chân của hai dị nhân hề vạm vỡ tiến lên. Rõ ràng ở ngay mắt, nhưng chỉ một giây dễ khiến lơ là sự tồn tại của họ.

 

Minh ca rõ ràng, thực lực của hai chỉ .

 

Khang Ni bực bội gãi tóc, mở miệng đuổi: “Còn mau ?!”

 

Xung đột giữa hai bên dường như sắp bùng nổ.

 

Cảm nhận sự bốc đồng của thủ hạ, Minh ca đưa tay chắn mặt.

 

Hắn lạnh mặt: “Nếu như , tiễn nữa. lời khó , nếu thật sự xảy sai sót, chịu trách nhiệm.”

 

“Không cần ! Tự gánh!”

 

 

Loading...