Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 526: Nổi Tiếng

Cập nhật lúc: 2025-11-20 12:42:37
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lời của bà lão sự cố đột ngột cắt ngang, nhưng bà lo lắng sẽ bỏ lỡ thời gian nhất, đưa tay túm lấy từng là cảnh sát.

 

Người lính đó cúi đầu, vỗ nhẹ tay bà và nhẹ nhàng gỡ : “Ở đây nguy hiểm, ngoài , chậm trễ.”

 

“...Ừm. Cổng đơn vị khóa trái, từ đó sẽ nhanh hơn!”

 

Đợi đến khi họ cuối cùng cũng chạy ngoài, cả bầu trời nhuộm màu đỏ.

 

Nhìn cảnh tượng vô cùng quen thuộc mắt, bà lão chạy ngoài lập tức nín thở.

 

Tòa nhà đó cắt phăng phần đỉnh .

 

Nghe đó là vị trí của phòng thí nghiệm, hình như mấy ông tổng đều ở tầng cùng...

 

Bây giờ nổ tung?

 

Vậy cô thì ? Cô còn sống ? Cô chắc là nổ c.h.ế.t nhỉ?

 

“Không dừng , ưu tiên di chuyển sống sót!”

 

Trên vị trí ban đầu đỗ xe bọc thép, một cổng dịch chuyển đang mở . Tất cả những sống sót đều đưa qua đó, lượt bước theo yêu cầu.

 

Cánh tay bà lão đột nhiên kéo một cái, nhắc nhở tiếp tục về phía . Bà lúc mới tỉnh .

 

“Cảnh sát—”

 

Vừa kêu lên một tiếng, miệng bà bịt .

 

“Không la lớn!” Là lính đó. Vừa trong sự hỗn loạn còn tưởng thất lạc, ngờ vẫn luôn ở đó.

 

Người lính bằng giọng cực kỳ nhỏ: “Bà đừng gì cả, dẫn bà gặp lãnh đạo.”

 

gật đầu.

 

Trong nhiệm vụ di chuyển căng thẳng, vội vã, Trử Vạn Phu ngẩng đầu “chiếc thuyền buồm lớn” cắt thành mái bằng.

 

Sau khi suy ngẫm, ông phỏng đoán chuyện là do Hạ Ngôn gây .

 

Trử Vạn Phu lệnh cho thuộc hạ nhanh chóng tập hợp một đội tinh nhuệ.

 

Thừa lúc bệnh, lấy mạng . Hôm qua kịp, hôm nay nhất định ké một chuyến!

 

“Báo cáo!”

 

Người lính dẫn một bà lão lớn tuổi mặt Trử Vạn Phu. Bà lão tuy sợ hãi, ngừng ngó xung quanh, nhưng cũng hành động bỏ chạy.

 

Xem bí mật, Trử Vạn Phu hiệu cho bà .

 

,” bà lão “ực” một tiếng nuốt nước bọt, hạ quyết tâm kể hết tất cả những gì , “ đến tự thú, mong khoan hồng.”

 

lừa đến.”

 

“Bọn họ nhiều ông tổng, trong căn cứ chỉ vài , tố cáo một trong đó.”

 

“Dị năng của cô biến thái, gọi là trao đổi.”

 

“Cô đổi khuôn mặt của .”

 

...

 

Tiếng uống rượu, đ.ấ.m quyền ồn ào trong khu an vẫn náo nhiệt.

 

Nhóm dường như cảm thấy trở quán thịt nướng ở chợ đêm, vén áo lên, dang chân, gác chân lên giày.

 

Nói đến chỗ vui vẻ còn giơ ngón tay cái lên.

 

Gấu quầy thu ngân, thỉnh thoảng quạt gió cánh tay, chằm chằm lớp lông mượt mà đang cuộn sóng như thủy triều đó.

 

Đột nhiên, nó cảm nhận điều gì đó, đột ngột dậy.

 

Lá chắn bảo vệ ẩn hình lặng lẽ hiện , giống như sự phản đòn khi va chạm, bộ mặt chắn nổi lên những gợn sóng như nước.

 

Tất cả âm thanh vượt quá giới hạn quy định đều lá chắn cách ly.

 

Khách hàng thấy bất kỳ động tĩnh nào, vẫn đắm chìm trong niềm vui. Cho đến một khoảnh khắc nào đó, đột nhiên họ phát hiện nền của đang chuyện với sáng lên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-526-noi-tieng.html.]

Đã trò chuyện lâu đến ? Trời dường như sáng.

 

Một ngẩng đầu, hai ngẩng đầu, như thể lây lan, lên càng lúc càng nhiều.

 

“Má nó, lầu nổ nữa .”

 

“‘Chiếc thuyền buồm lớn’ lật , biến thành bàn ủi , ha ha... ha ha.”

 

“Chắc là rầm, bùm gì đó chứ, chúng chả thấy gì cả. Lẽ nào phòng thí nghiệm nghiên cứu vũ khí mới, chơi quá tay tự nổ ?”

 

Gấu xuống , từ tốn : “Khách hàng hiểu lầm , lá chắn bảo vệ của chúng thể cách âm và ánh sáng quá chói. Tuy các vị thấy, nhưng vụ nổ tuyệt đối tiếng động đấy.”

 

Minh ca cảm thấy tay lạnh như bia ướp lạnh. Đã lâu lắm nếm trải cảm giác bồn chồn, hôm nay...

 

Hắn cầm chai bia lên đổ miệng, cảm giác lạnh buốt và mùi lúa mạch trượt xuống thực quản, đồng thời hạ nhiệt cho tim, khiến cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

 

Lúc , do dự hỏi:

 

“Cái lỗ tường đó... canh gác mà, đúng ? Xác sống chắc thấy nhỉ...”

 

Nói xong, chính cũng tin.

 

Động tác ăn uống của lập tức dừng .

 

Giây tiếp theo, tất cả đồng loạt dậy lao ngoài. Bàn ghế đ.â.m đổ kêu “zì rà” loạn xạ, hiện trường hỗn loạn như một nồi cháo!

 

“Lão t.ử !”

 

“Thằng rùa con nào ăn trộm quần áo của tao?”

 

“Quản lý mạng! Quản lý mạng! Duy trì trật tự !”

 

Đôi tai nhỏ dựng của Gấu “pạch” một cái xẹp xuống, hai bàn chân ôm lấy đỉnh đầu.

 

Không thấy, nó thấy gì cả.

 

Trong vài thở, khách hàng trong khu an đều bỏ hết. Gấu thò đầu , dậy cùng đồng nghiệp dọn dẹp bãi chiến trường.

 

Trong chiếc xe bọc thép kín đáo, tiếng động, dám bật đèn pha, Minh ca ngước vầng trăng sáng trời, vẫn gì.

 

Tài xế tranh thủ lúc rảnh rỗi, liếc vài .

 

Người hàng ghế thực sự nhịn , đặt tay lên ghế phụ, : “Minh ca, cân nhắc ? Nói thật, chúng đều là em cùng sinh tử! Chịu khổ gì cũng chịu!

 

“Chúng chỉ mong một ngày Minh ca phát đạt, dẫn em ăn một bữa no nê. Cho dù ngày nào đó c.h.ế.t đến nơi, trong đầu cũng thể nhớ cảm giác ăn no!”

 

Khuôn mặt nghiêng của Minh ca ẩn trong bóng tối.

 

Tài xế tiếp lời: “ , sống vì miếng ăn. Bây giờ một khách sạn nghỉ dưỡng xuất hiện, chỉ cần bỏ chút tinh hạch, ăn gì cũng , bia đều là ướp lạnh giới hạn! Hơn nữa các thấy , trong khách sạn còn một nhà hàng buffet! Đó là nhà hàng buffet đấy!”

 

thấy , mấy phụ nữ đó ăn kinh thật, mỗi một bàn, bít tết, chân cừu, thịt kho tàu, cái gì cũng ! Cả một quầy dài thức ăn, tùy tiện lấy! Tùy tiện ăn! Ăn c.h.ế.t cũng ai quản!”

 

Người hàng ghế đến chỗ kích động, cố gắng nhoài đầu về phía , hận thể dán thẳng tai mà .

 

“Minh ca ! Chỉ cần tinh hạch là tất cả! Anh còn do dự gì nữa? Chúng đều lời !”

 

Không từ lúc nào, mây đen bay đến chiếm gần hết bầu trời đêm. Ánh trăng thế bởi ánh sáng xanh nhạt từ bảng điều khiển. Minh ca nhắm mắt .

 

“Các thực sự lời ?”

 

“Minh ca! Chúng là những con châu chấu cùng một sợi dây mà!”

 

“Được.” Minh ca mở mắt , khôi phục vẻ tinh ranh quen thuộc, “Vậy chúng sẽ thừa loạn mà một trận lớn.”

 

Trong xe lập tức vang lên một tràng kêu quái dị: “Lẽ thế từ lâu ! Ăn ngon uống ! Không phục thì chiến!”

 

Minh ca cong khóe miệng, ánh mắt rơi xuống ngoài cửa sổ.

 

Rẽ một khúc cua trong bóng tối, tài xế đột ngột đạp phanh.

 

Hắn kéo khóe mắt, nheo mắt những bóng hỗn loạn xa, tiếng gầm gừ quen thuộc của xác sống vang lên từ sâu thẳm nhất. Khi dị năng sáng lên, ánh sáng yếu ớt phản chiếu khuôn mặt hung tợn đáng sợ của xác sống đang tiến đến gần.

 

Gần như một xác sống ngã xuống đất, hai ba lao tranh giành tinh hạch, tiếng c.h.ử.i rủa trong bóng tối ngày càng gay gắt.

 

“Minh ca, chắc chắn là do động tĩnh quá lớn dẫn đến, chúng cũng mau xuống xe !”

 

 

Loading...