Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 538: Một Ngày

Cập nhật lúc: 2025-11-20 13:33:26
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Anh thể thấy âm thanh ồn ào, lo lắng của lũ zombie đang nhốn nháo bên ngoài cổng thành.

 

Anh đột ngột dậy: “Các đừng đ.â.m nữa, cổng sắp đổ .”

 

Trong đôi mắt kinh hoàng của gác cổng, cánh cổng thành từ từ đổ ngoài, rơi ầm một tiếng xuống đầu lũ zombie bên .

 

Toàn bộ cánh cổng vặn vẹo và lồi ngoài, tạo thành một con dốc nghiêng lên.

 

Người lái xe bọc thép đạp ga mạnh, cán thẳng lên cánh cổng sắt. Trọng lượng nặng nề khiến cánh cổng dần ép sát xuống đất, phát âm thanh nứt xương rợn .

 

Trong màn đêm, lũ zombie đen đặc đổ xô đến, hình dạng khủng khiếp vồ lên cửa sổ hai bên xe, những móng vuốt khô héo đập loạn xạ kính, lớp thịt thối rữa mặt chúng treo thành từng mảng xương, lung lay sắp rụng theo mỗi cử động.

 

Cánh cổng sắt đổ xuống giữ thăng bằng, kéo theo xe bọc thép cũng lắc lư qua , giống như một chiếc thuyền nhỏ neo đậu giữa cơn sóng dữ, thể lật bất cứ lúc nào.

 

“Nhanh, tăng tốc xông ngoài!”

 

“Ở đây nguy hiểm, cẩn thận đừng để zombie đẩy xe lật!”

 

“Im mồm! cũng đây!”

 

Người lái xe lo lắng toát mồ hôi hột, nhưng vô lăng truyền đến cảm giác kẹt cứng khó xoay.

 

Quá nhiều zombie chen chúc xe, thậm chí con còn đạp lên đồng loại trèo lên mui xe, vồ lên kính chắn gió mặt c.ắ.n xé điên cuồng.

 

Rắc, rắc.

 

Mọi cứng đờ đầu , chỉ thấy một vết nứt nhỏ xuất hiện kính chắn gió phía .

 

Chỉ chớp mắt , vết nứt đó lan rộng thành mạng nhện.

 

“Xong ...”

 

Người lái xe sợ hãi đến cực độ, c.h.ử.i thề đạp mạnh chân ga, đồng hồ tốc độ vọt hết cỡ, đẩy lũ zombie tạo thành một con đường m.á.u để xông .

 

Chiếc xe bọc thép phía họ cũng nhân cơ hội đó lao theo.

 

Hàng trăm con zombie âm thanh thu hút, bám theo xe truy đuổi ngừng, nhưng nhiều zombie hơn đang đổ căn cứ qua cánh cổng thành rộng mở, lảo đảo xông , giống như một dòng sông đen gặp chỗ vỡ, dần dần chảy xiết xuống.

 

“Haha, lắm, tất cả các cổng đều mở hết , cứ để đám cảnh sát đó tự xử lý , coi như là quà đáp lễ của chúng , đừng ngại ngùng gì cả, haha.”

 

Người gác cổng run rẩy cuộn tròn ghế trong căn nhà nhỏ, miệng đắng chát.

 

Rõ ràng thấy đám điên đó gì, tại chạy?

 

Bây giờ thì xong đời , zombie thành ...

 

“Vương Mẫu Nương Nương, Ngọc Hoàng Đại Đế phù hộ, nhà cửa chắc chắn, kiên cố, tuyệt đối đừng để zombie xông đổ, xin các ngài, con sẽ ngày ngày lạy lục thắp hương cho các ngài.”

 

Đùng.

 

Người gác cổng giật , hai tay nắm c.h.ặ.t c.h.â.n ghế, mềm nhũn như sợi mì, hoa mắt chóng mặt cánh cửa.

 

Trên đó chỉ một chốt cài đơn giản.

 

Lúc nó đang lắc lư qua , phát tiếng đinh đinh lớn nhỏ.

 

Âm thanh đủ để thu hút zombie.

 

Tiếng gầm gừ trống rỗng xuyên qua tấm ván cửa mỏng, lưng gác cổng ướt đẫm mồ hôi.

 

Đột nhiên, ầm, ầm ầm.

 

Sau tiếng rắc chẳng lành, khuôn mặt của một xác sống xuất hiện trong khe cửa vỡ, mùi hôi thối nồng nặc của sự thối rữa tràn căn phòng nhỏ bé một cách mạnh mẽ.

 

Người gác cổng lạnh toát , chỉ cảm thấy dày đột nhiên như ném máy giặt, cuồng khiến buồn nôn, từng đợt axit trào lên ngừng, cay mắt đến mức thể mở nữa.

 

Anh nhịn , cúi đầu xuống và nôn thốc nôn tháo.

 

“Rống!”

 

Đàn zombie thấy động tĩnh, tranh giành chen chúc căn nhà nhỏ .

 

Tâm trạng của Hạ Ngôn khó thể diễn tả bằng lời đơn giản.

 

ghế trong khu an , chống cằm, vẻ mặt u sầu, thỉnh thoảng thở dài một tiếng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-538-mot-ngay.html.]

Gấu Gấu mỗi như luôn cô một cách nghiêm túc, mong chờ cô điều gì đó.

 

Bà chủ suy sụp như , nó thật sự .

 

“Ôi, cuộc đời vô thường quá, ai mà ngờ cái việc ăn hái tiền của chỉ kéo dài một ngày?”

 

Hạ Ngôn lũ zombie dày đặc đang lang thang khắp các ngõ ngách đường phố, hối hận đ.ấ.m bàn.

 

“Biết thế Cảnh Văn Bân c.h.ế.t , thì mớ hỗn độn sẽ tan rã, gì cũng khuyên Cảnh Diệc Mạch để sống thêm ba ngày nữa mới .”

 

Ai mà ngờ, chỉ một đêm, căn cứ trở thành thiên đường của zombie.

 

Hạ Ngôn ban đầu mang tâm trạng “mở đầu một ngày nhặt tinh hạch mới” đến khu an , nhưng ngẩng đầu lên, bên ngoài lá chắn bảo vệ, hố, đường phố, trong các căn phòng đối diện, bất cứ nơi nào mắt thường thể thấy, đều một khuôn mặt xác sống.

 

Hạ Ngôn: ?

 

Hạ Ngôn: !

 

Ai đó ơn cho cô , tối qua rốt cuộc xảy chuyện gì.

 

Sự náo động lớn nhất chẳng xem xong ?

 

Gấu Gấu chớp mắt, kể một câu chuyện ly kỳ xảy khi cô về ngủ.

 

Nghe xong, Hạ Ngôn im lặng.

 

“Ý là, đám khốn nạn đó vì thoát đ.â.m sập hết cửa căn cứ...”

 

.”

 

“Gấu Gấu, bịt tai , đừng lén, cũng đừng trộm.”

 

Gấu Gấu: “Ồ? Ồ~”

 

Năm phút , vai Gấu Gấu vỗ nhẹ.

 

“Bà chủ, cô xong ?”

 

Mặt Hạ Ngôn đỏ bừng, đầu mũi đổ mồ hôi nóng, tay vẫn ngừng quạt cho : “À, xong , mắng mỏ khô cả họng, giúp rót cốc nước nguội.”

 

Gấu Gấu dậy.

 

“Bà chủ Hạ, nhà hàng ngoài trời của cô hoạt động nữa ?” Là giọng của Trử Vạn Phu.

 

Hạ Ngôn đầu , thấy ông vẻ sảng khoái.

 

Cô yếu ớt : “Thực đơn ở quầy lễ tân, ông tự tìm Gấu Gấu gọi món , động lực.”

 

Trử Vạn Phu ngạc nhiên nhướng mày, thẳng thắn đến , hiểu rõ cô đang ám chỉ chuyện gì, ông bất lực, cầm lấy thực đơn.

 

Chẳng mấy chốc, các chỗ ở nhà hàng ngoài trời dần lấp đầy bởi của ông . Gấu Gấu đưa nước cho Hạ Ngôn xong, lon ton chạy nhận order và phục vụ món ăn.

 

Một tiếng “ăn thôi” vang lên, đồng loạt cầm bát lên ăn, khung cảnh yên tĩnh, chỉ tiếng đũa chạm . Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, họ ăn xong và bắt đầu dọn dẹp bàn, xếp hàng đưa bát đũa cho Gấu Gấu.

 

Tâm trạng của Hạ Ngôn khá hơn một chút.

 

Cô thích những khách hàng ý thức như thế .

 

Đến tám giờ, một nhóm dồn xuống lầu thu hút sự chú ý của Hạ Ngôn.

 

Sao quên mất khách hàng của trung tâm tắm rửa cơ chứ.

 

Tối qua họ uống say, tắm xong thì ngủ luôn trong đó, âm thanh lá chắn bảo vệ lọc qua nên họ thấy, vì , họ chẳng gì về những gì xảy tối qua.

 

Các khách hàng ngơ ngác cửa khách sạn, vẻ thỏa mãn một giấc ngủ ngon cứng đờ mặt, đàn zombie lang thang khắp thành phố, lắp bắp nên lời.

 

Chỉ một đêm, nhà mất.

 

Họ cũng thể ngoài nữa.

 

Nhìn , khắp sân đều là cảnh sát, ôm s.ú.n.g dị năng, lau chùi sáng loáng bằng giẻ lau, họ bằng ánh mắt chế giễu như mèo vờn chuột.

 

Một trong những đội trưởng từ từ : “Mấy , là tự nguyện đầu hàng, đợi chúng tay?”

 

“…”

 

 

Loading...