Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 548: Tiệc Tùng
Cập nhật lúc: 2025-11-20 14:14:33
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Còn ."
Trử Vạn Phu Tiểu Vương đang kinh hãi như gà cắt tiết, "Nếu thể hiện , bất kỳ ý đồ khác, thể giữ mạng sống cho ."
Ông cần đợi câu trả lời của Tiểu Vương.
Ngay cả bác sĩ Tang cũng đến, chẳng lẽ kết quả vấn đề?
Bà ý tứ trong mắt ông , lắc đầu : "Không vấn đề gì, khi kiểm tra bởi một bác sĩ đức cao vọng trọng, câu trả lời khẳng định."
Trử Vạn Phu yên tâm, ông sắp xếp cho những dân vật kiềm chế trong cơ thể xếp hàng .
"Còn chuyện gì khác?" Thấy bà , ông hỏi.
Bác sĩ Tang lộ vẻ do dự, ghé sát nhỏ một câu, "Ngài xem nên công bố luôn lúc ?"
Trử Vạn Phu quanh , "Quá nhiều bất ngờ ngược sẽ phản tác dụng, cứ từ từ, đợi bên xác định xong công bố cũng muộn. Hơn nữa lát nữa còn công bố chuyện khác, sẽ xung đột."
"Được, theo lời tư lệnh."
Bà xong câu , mỉm với Hạ Ngôn, rời , như thể bà đến đây chỉ để một câu thì thầm.
Hạ Ngôn vẫn thấy gì, điều khiến lòng hiếu kỳ đang bùng cháy của cô chỗ để đặt.
Trử Vạn Phu ý định giải thích. Sau khi áp giải những tù nhân , ông bắt đầu tổ chức thống kê lượng xem thể b.o.m trong cơ thể.
Cuộc họp khiến tâm trạng lên xuống thất thường. Ban đầu chỉ là để trút bỏ cảm xúc kìm nén trong lòng, đột nhiên mối họa ngầm ẩn trong cơ thể thể loại bỏ , hiện trường lập tức dậy sóng.
Điều khác gì thấy ánh dương một thời gian dài âm u, ánh sáng xuyên qua mây mang chỉ một con đường tươi sáng mà còn là hy vọng sống sót cái c.h.ế.t. Đây là dấu hiệu của một cuộc sống mới bắt đầu.
Lúc , Trử Vạn Phu đối diện , một nữa tung một quả b.o.m khác, kích nổ bộ khán phòng.
"Để ăn mừng ngày chúng vượt qua đêm dài đen tối, cuối cùng cũng chào đón ánh sáng, chính quyền chúng sẽ tổ chức một buổi tiệc tùng linh đình tại căn cứ 15 ngày nữa. Tất cả mặt, hãy cùng ăn uống chúc mừng, ca hát nhảy múa, xua đuổi vận rủi, chào đón cuộc sống mới!"
"Tốt!"
"Trử tư lệnh! Trử tư lệnh!"
"Ngày cuối cùng cũng đến . Mẹ, cha, thấy ? Nó cuối cùng trở !"
Toàn trường cùng giơ cao cánh tay hô vang tên Trử Vạn Phu.
Âm thanh như tiếng nổ hòa cùng nhịp tim đập mạnh truyền qua tai khiến huyết khí sôi trào, cảm xúc dâng cao.
Trong bầu khí mạnh mẽ , Hạ Ngôn cũng lây nhiễm, kìm vui mừng theo, thậm chí còn vung tay và hét lên hai tiếng.
Chỉ là đang , đang hét, Hạ Ngôn đột nhiên cảm thấy một chút trống trải nhàn nhạt dâng lên trong lòng.
Những náo nhiệt liên quan gì đến .
Trong khoảnh khắc cảm giác xuất hiện, náo nhiệt sân lập tức rời xa cô. Mỗi khuôn mặt tràn đầy nhiệt huyết bỗng trở nên mơ hồ.
Tổng giám đốc Thẩm cạnh Trử Vạn Phu, ôn hòa gì đó với ông , nhưng ngay đó Trử Vạn Phu chuyển ánh mắt về phía Hạ Ngôn, bóng lưng đang rời .
"Bà chủ Hạ cũng đóng góp ít công sức. Nếu cô , việc sẽ suôn sẻ như . , còn một nữa, năng lực của cũng mạnh, phù hợp…"
…
Có những bà chủ khai chỉ đường, căn cứ còn sót của Cảnh Văn Bân một nữa đón nhận thở của sống.
"Cô chắc chắn là hướng ? Căn cứ ở bên ?"
"Cô đúng, tuyệt đối sai. Xuất phát từ đây là con đường gần nhất."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-548-tiec-tung.html.]
"Đi thôi."
Hạ Ngôn và Gấu Gấu trong khu an uống , tiễn họ lái xe bọc thép ngoài.
Gấu Gấu: "Bà chủ, hôm nay còn cá cược ?"
Hạ Ngôn: "Cá cược , thua phạt uống hai ly nước chanh!"
Gấu Gấu lắc đầu: "Bà chủ, đó là hình phạt cô dành cho chính , chỉ thể ăn mật ong."
Hạ Ngôn kêu "ồ" một tiếng, "Được, cứ tính là hình phạt cho . Cậu thua thì lau sàn một ."
Gấu Gấu: " đó vốn là công việc của mà, thích việc , tại nó trở thành hình phạt?"
Hạ Ngôn uống hết ngụm cuối cùng, đặt cốc xuống, nhắm mắt .
"Cũng đúng, thôi, cá cược nữa. Dù mỗi ngày cũng chỉ là đưa về thành công hoặc lừa một nhóm xông cứu, gì mới lạ. Không chơi nữa, ngủ."
Gấu Gấu sững sờ, rụt tay đang thò hũ mật ong , cảm thấy trạng thái của bà chủ ?
Oái oái, mật ong sắp chảy dọc theo ngón tay . Gấu Gấu hút, Gấu Gấu l.i.ế.m liếm liếm.
Đến khi chiều tối, mặt trời sắp lặn, khách sạn cuối cùng cũng sôi động trở . Những lính sớm về muộn cuối cùng cũng về.
Gấu Gấu thấy bà chủ thành thạo quầy thu ngân, lấy thực đơn và hỏi: "Hôm nay ăn gì? Chỗ chúng đủ thứ."
Các binh nhí cũng luôn toe toét, đùa giỡn : "Muốn ăn thì nhiều lắm, chúng luôn nhớ nhung nhà hàng cao cấp ở đảo Lydai. Khi nào bà chủ thể cho giảm giá nhiều hơn một chút để chúng thỏa mãn khẩu vị?"
Hạ Ngôn tự nhiên khẩy một tiếng, lắc lắc ngón tay trắng nõn: "Không thể nào, là thương nhân mà. Mà thật, các ngày nào cũng g.i.ế.c nhiều zombie như , thể nào hàng tồn kho trong tay, tiếc tiền dám ăn một bữa ?"
"Đương nhiên là vì"
Người lính đang chuyện đột nhiên kéo tay áo. Quay đầu thì một chiếc bánh bao lớn nhét miệng, chặn lời sắp thốt .
Cô lính tóc ngắn việc đầu : "Tinh hạch cần chi tiêu nhiều nơi, dù ở nhà vẫn còn . Muốn sống thì chắc chắn tiêu xài cẩn thận, nhỡ ngày nào đó xảy chuyện gì đổi thì phòng ngừa chu đáo. Bà chủ đúng ."
Đôi tai lông xù đầu Gấu Gấu cử động, nó chen giữa hai , lấy thực đơn từ ngón tay bà chủ và với khách hàng: "Ôi chao, nhớ cô , hôm nay cô vẫn sẽ ăn cơm thịt kho tàu chứ?"
Ánh mắt cô lính tóc ngắn quét qua đôi tai của nó, giọng trở nên dịu dàng hơn nhiều.
" thích món , ăn thịt mỡ thơm lừng."
"Vậy hôm nay vẫn ăn món ?"
"Chuẩn."
Tiễn khách hàng , trong lúc bận rộn lấy cơm, Gấu Gấu lén lút liếc Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn đang lật lật xem thực đơn. Nhận thấy ánh mắt của Gấu Gấu, cô sang hỏi: "Thịt kho tàu thực sự ngon đến ? xem doanh , nhiều gọi món , còn đặc biệt yêu cầu nhiều thịt mỡ hơn. Vậy, lấy cho một phần nếm thử."
Thấy bà chủ ảnh hưởng, thậm chí còn phân tích nguyên nhân, Gấu Gấu tự nhiên vui, lấy một đĩa đầy ắp mang qua.
Hạ Ngôn món ăn tràn khỏi đĩa, thắc mắc: "Ngày thường nhiều như ?"
"...Không, chỉ bằng một nửa của cái ." Ngón tay Gấu Gấu quấn quýt, dám là nó hy vọng bà chủ thể ăn nhiều hơn, dạo cô ăn quá ít.
"Thôi, cứ , đúng lúc đói."
Hạ Ngôn cầm đũa lên, dừng giữa trung, gắp một miếng thịt kho tàu cả nạc cả mỡ đưa miệng. Món ăn do Hệ thống sản xuất đương nhiên sẽ tệ.
ăn thêm vài miếng nữa thì cảm thấy ngấy. Cái ngấy cuộn lên từ dày, cảm giác như bao bọc bởi mỡ.