Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 549: Lặng Lẽ
Cập nhật lúc: 2025-11-20 14:14:34
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô đặt đũa xuống, với Gấu Gấu đang chống cằm chờ đợi bên cạnh: " hiểu , họ thích ăn thịt kho tàu là vì họ từng đói, cơ thể thiếu chất béo, thì , nên ăn nổi."
Gấu Gấu chớp chớp mắt, còn kịp gì, bà chủ dậy bỏ .
" ngấy , cần bãi biển cho nước biển rửa trôi, chỗ giao cho nhé~"
Được~
Gấu Gấu trả lời trong lòng.
...
Hạ Ngôn phát hiện hai kỳ nửa tháng trôi qua nhanh.
Chỉ vài mở mắt nhắm mắt, ngày tháng đến.
"Đây là thư mời do Trử tư lệnh phái gửi đến, tư lệnh cô cần mang gì, chỉ cần đến dự là ."
Cô lính tóc ngắn gần đây luôn xuất hiện mặt Gấu Gấu, chuyện chằm chằm đôi tai của Gấu Gấu, sáng lấp lánh như hai viên ngọc trai.
Gấu Gấu rung rung tai, nhận lấy, dùng giọng non nớt : " sẽ chuyển lời cho bà chủ, cô vất vả ."
A a a, tai cử động .
Mắt cô lính đăm đăm, rõ ràng thấy nhiều dị năng kỳ lạ, nhưng chỉ đôi tai của Quản lý Gấu là chiếm trọn trái tim cô.
Tại đời đôi tai gấu rung lên dễ thương đến .
Muốn vuốt ve quá.
Ngay lúc , một bàn tay trắng nõn sạch sẽ phủ lên đỉnh đầu Gấu Gấu, xoa mạnh một cái.
Chủ nhân của bàn tay xuất hiện bên vai nó, uể oải : "Gấu Gấu, trong móng vuốt cầm cái gì?"
Gấu Gấu đầu : "Là thư mời, Trử tư lệnh phái gửi đến."
Hạ Ngôn lướt qua nhanh chóng từ trong móng vuốt của nó: "Được, , nhất định sẽ đến đúng giờ."
Khi đôi mắt lạnh lùng và thanh thoát đó sang, cô lính tóc ngắn tự chủ ưỡn ngực, “xoẹt” một cái chào kiểu nhà binh.
"Báo cáo, xin phép."
"Đi thong thả."
Hạ Ngôn nhéo một nhúm lông mềm mại phía tai Gấu Gấu và xoa xoa, cảm giác mềm mại tinh tế khác biệt với của .
Gấu Gấu mặc kệ cô, đôi mắt đen láy đảo qua đảo , đang nghĩ gì.
Hạ Ngôn để ý đến nó, tự : "Gấu, định mặc một chiếc váy , xem nên lên lầu kiểu tóc ?"
Gấu Gấu “Hửm?” một tiếng, mắt đầy mơ hồ.
"Bà chủ, cô cắt tóc ở đảo Lydai , một tiệm tay nghề , thể xem."
Hành động tay Hạ Ngôn dừng , một suy nghĩ kinh hoàng lướt qua đầu, như thể một bàn tay vô hình siết chặt tim cô, buộc cô nắm lấy vai Gấu Gấu, đối diện với .
Cô vội vàng : " là lầu mà, tầng thượng rạp chiếu phim và tiệm cắt tóc , còn …"
Gấu Gấu xóa trí nhớ.
Giọng im bặt, Hạ Ngôn ngây nó.
Gấu Gấu sợ hãi đưa tay sờ lên trán: "Bà chủ, tối qua cô ngủ ngon , khách sạn chúng gì tiệm cắt tóc, cô đừng hù dọa Gấu Gấu, sợ."
"...Không ?"
"Vâng , từng , tầng thượng là phòng gia đình mà, cô thật sự quên ?"
Trong khoảnh khắc, vẻ mặt Hạ Ngôn trở nên phức tạp, cô gượng để Gấu Gấu yên tâm, vỗ vỗ vai nó: "Cậu đúng, là quên . Tối nay chuẩn cho cháo óc chó, thôi cần, hôm nay ăn tiệc ở chỗ Trử Vạn Phu. Cậu đừng bận tâm, đảo tìm cắt tóc đây."
Gấu Gấu cô bước Cổng Khu Nghỉ Dưỡng, gãi gãi đầu, chạy nhanh thang máy và nhấn nút tầng cùng.
Sau một hồi chờ đợi dài, tiếng “đing” vang lên, cửa mở. Nó kịp chờ đợi thò đầu , thở phào nhẹ nhõm.
" là phòng gia đình mà, sợ một phen, lẽ nào bà chủ uống rượu tối qua?"
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-549-lang-le.html.]
Trên đường đến khu ẩm thực, Hạ Ngôn nghiêm túc phân tích chuyện .
Sau đó, cô đau khổ và buồn bã đến một kết luận: nhiệm vụ nghỉ dưỡng sắp kết thúc.
Hệ thống ch.ó má đổi .
Lần nó dùng cách nhẹ nhàng tiếng động để nhắc nhở cô.
【Sự chia ly đang đến một cách lặng lẽ】
Đột nhiên thấy giọng lâu gặp của Hệ thống, Hạ Ngôn ngước trời, chậm rãi giơ ngón giữa lên.
Cảm ơn nhé, Hệ thống phổ cập khoa học.
Dao cùn cắt như càng đau hơn đấy.
"Bà chủ Hạ, cô đang thu tiền thuê nhà ?" Một khách hàng xe đạp dừng .
Hạ Ngôn tự nhiên thu tay , mỉm trả lời khuôn mặt xa lạ : "Có lẽ đợi một lát nữa mới ."
Đối phương vỗ vỗ túi vải, sảng khoái : " đang định nộp tiền thuê nhà quý tiếp theo, nếu cô bây giờ thì đây."
Nói xong, cô đạp xe rời , gió biển của đảo Lydai thổi tung tà áo bay của cô , mái tóc đuôi ngựa buộc cao vung vẩy sang hai bên. Ngón tay gạt một cái, chuông xe “đinh linh linh” vang lên, thứ đều chân thực và .
Hạ Ngôn ghế bên đường, ngẩng đầu đám mây trắng trời.
Sớm sẽ kết quả , cần gì ủy mị chứ.
Cô sắp xếp cảm xúc, theo kế hoạch đến khu ẩm thực, tìm thấy tiệm cắt tóc mà Gấu Gấu , với chủ tiệm mỏng tóc một chút.
"Tóc của bà chủ Hạ chăm sóc thật, đen suôn." Chủ tiệm yêu thích vuốt ve qua .
Hạ Ngôn nhẹ, gì.
Có lẽ âm thanh “xoẹt xoẹt xoẹt” đơn điệu, chủ tiệm hắng giọng tìm một chủ đề.
"Dạo khách sạn kinh doanh thế nào?"
"Bình thường." Hạ Ngôn hình bóng trong gương, giải thích thêm một câu: "Rảnh rỗi thì ban công phơi nắng, ngắm cảnh."
Động tác của chủ tiệm dừng , chút ngạc nhiên: "Trong tiệm ban công , là phòng tự ?"
"Không, là phòng riêng của ."
"Ồ ồ, là , còn tưởng…"
Hạ Ngôn nhận câu trả lời , ngáp một cái, nửa nhắm mắt.
Hơn mười phút , chủ tiệm dùng bọt biển phủi sạch tóc vụn, gỡ khăn choàng.
"Cô xem hài lòng ?"
Hạ Ngôn lắc lắc đầu, cảm thấy nhẹ bẫng: "Tay nghề quả nhiên , , phí chuyển thẻ tích điểm của ."
Nghe , chủ tiệm ném khăn choàng xuống đất, bước đến chặn mặt Hạ Ngôn.
"Ấy, thể nhận . Ngày thường nhờ phúc cô chiếu cố chúng mới thể sống an , giúp gì cho cô mà chút chuyện nhỏ còn tính phí, , thật sự ."
"Không cần bận tâm."
Chủ tiệm căn tiệm trống , từ từ đến nhặt khăn choàng lên, giũ hai cái lẩm bẩm: "Rõ ràng là , nhưng luôn tạo cho cảm giác xa cách, bài xích thiết với bất kỳ ai? là kỳ quái. Nói đến vẫn là Trử tư lệnh lòng hơn, haizz, nếu thực sự đến ngày đó, thật với bà chủ Hạ…"
Chủ tiệm bên đang rối rắm và buồn bực, Hạ Ngôn bên chọn một bộ quần áo xinh ngoài.
"Gấu Gấu, dù trong tiệm cũng khách, cùng ăn tiệc."
Chuyện hóng hớt , Hạ Ngôn thể quên Gấu Gấu.
Cô quyết định , vì chia ly là điều tất yếu sẽ xảy , thì cứ tận hưởng cuộc sống thôi, dù cũng còn cách nào khác.
Ừm, cảm giác giống như những đứa trẻ đại học đến tận khi nghiệp vẫn chơi những danh lam thắng cảnh nổi tiếng.
Gấu Gấu lấy chiếc khóa dài, “cạch” một tiếng khóa chặt cửa lớn.
"Đi ăn tiệc."