Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 551: Mùi Vị Pháo Hoa

Cập nhật lúc: 2025-11-20 14:14:36
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thử tưởng tượng, sáng sớm mở mắt, vệ sinh cá nhân đơn giản khoác chiếc túi nhỏ, xuống lầu bước qua cổng dịch chuyển chuyên dụng, thoáng chốc đến một nơi khác.

 

Có thể là đồng cỏ xanh mướt, đầu mũi tràn ngập mùi ẩm ướt hỗn hợp của cỏ xanh, đất đai và sương sớm. Nhìn về phía xa là những đường nét nhấp nhô mềm mại, những bóng mây lớn di chuyển mặt đất, những dòng suối uốn lượn, tự do chạy nhảy và hò hét.

 

Buổi chiều bước qua cổng dịch chuyển, tình cờ gặp một cánh đồng hoa tulip nở rộ trong ánh hoàng hôn. Trong ráng chiều màu cam đỏ khắp trời, ngay cả bóng cây cũng trở nên dịu dàng.

 

Buổi tối tham gia một buổi tiệc lửa trại, ăn thịt nướng, hát ca nhảy múa. Đột nhiên “xùy” một tiếng, một quả cầu lửa kéo theo vệt khói bay vút lên trung.

 

Bùm.

 

Nở rộ mắt một bông pháo hoa tuyệt .

 

Mọi đều ước nguyện trong lòng: Phát tài hợp pháp chính quy, giàu to kiếm bằng con đường hợp pháp, giàu to kiếm bằng con đường hợp pháp, giàu to kiếm bằng con đường hợp pháp. Mọi thứ ngày càng , thuận buồm xuôi gió đón Thần Tài, vạn sự như ý tâm tưởng sự thành, may mắn nối tiếp.

 

Nghĩ đến đây, xe du lịch kìm “Oa” lên một tiếng, càng thêm kỳ vọng tương lai.

 

Mặt trời từ đám mây chui , chiếu đỏ khuôn mặt của mỗi .

 

Xe du lịch dừng một căn nhà kính.

 

“Mọi xuống xe , ở đây cổng dịch chuyển thẳng đến khu nhà máy.”

 

Hạ Ngôn và Gấu Gấu theo dòng bước xuống cầu thang, bên ngoài xe.

 

Đang xếp hàng chờ , Hạ Ngôn vẻ ngoài lấp lánh ánh sáng đó, trực giác mách bảo đây là kính.

 

Người đầu tiên, sự hướng dẫn của cô lính, nắm lấy tay nắm cửa màu đồng vàng, đẩy cửa bước . Cùng lúc đó, vài tia sáng mờ nhạt b.ắ.n từ lớp “kính”, bao phủ lấy đó, quét từ xuống .

 

Người đó căng thẳng , dám thở mạnh.

 

“Đừng lo lắng, đây là kiểm tra cần thiết, khi thông qua sẽ thông báo.” Cô lính an ủi từ bên ngoài.

 

Theo tiếng chữ cuối cùng của cô , ánh sáng nhạt lập tức biến mất. Một cánh cửa treo bay lên từ thiết đặc biệt cố định trong gạch lát.

 

“Vào , những phía từng một xếp hàng .”

 

Những phía lượt biến mất trong cổng dịch chuyển. Hạ Ngôn cất bước , khi ánh sáng bao phủ đến cô cảm thấy một luồng nhiệt ấm áp. Ánh sáng đó gần như biến mất ngay lập tức, nhanh hơn khác gấp đôi.

 

Hạ Ngôn bước cổng dịch chuyển chỉ cách một bước chân.

 

Đây là khu nhà máy. Cổng dịch chuyển xây dựng ở vị trí gần cổng lớn, cũng bao bọc bởi vật thể trông giống như “kính”. Chỉ là ở đây tổng cộng ba cổng dịch chuyển và hai nhân viên hướng dẫn.

 

Những cô đều khỏi nhà, thẳng cổng dịch chuyển ở giữa.

 

Hạ Ngôn tò mò về phía cổng dịch chuyển đầu tiên, nhân viên nhận cô, bước tới giải thích:

 

“Cổng dịch chuyển đầu tiên là đến nhà ăn, cổng thứ hai là bên trong khu nhà máy. Nếu bà chủ Hạ , thể dẫn cô xem?”

 

Hạ Ngôn lắc đầu, “Không cần.”

 

Vừa lúc Gấu Gấu bước , cô gật đầu hiệu với nhân viên, dẫn Gấu Gấu bước cổng dịch chuyển thứ hai.

 

Đối diện là sự náo nhiệt ập đến.

 

Điều đầu tiên Hạ Ngôn thấy là đông như kiến, điều thứ hai là những chiếc bàn dài bày đầy sân. Trên đó đặt trái cây sấy khô, lạc, hạt dưa và kẹo, cùng với một hàng nhân viên phục vụ bước chân nhẹ nhàng mang đĩa trái cây đặt lên bàn.

 

Bên một khu vui chơi ngoài trời, một nhóm trẻ em chơi đùa vui vẻ, tiếng khúc khích ngừng.

 

Những đến đây đó đang dạo khắp nơi. Khu nhà máy rộng lớn rõ ràng khiến họ choáng váng. Nếu chỉ dựa đôi chân, e rằng từ sáng đến tối cũng hết .

 

nhanh họ thấy xe buýt lớn chạy tới đối diện.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-551-mui-vi-phao-hoa.html.]

Xì.

 

Cửa mở , những xuống xe chen chúc , mặt đầy nụ .

 

Tài xế thò đầu hỏi: “Tham quan khu nhà máy ? Ai thì nhanh chân lên xe, đừng lỡ lát nữa khai tiệc.”

 

“A, .”

 

Hạ Ngôn kéo Gấu Gấu cũng chen lên xe.

 

Suốt chặng đường chỉ lẩm nhẩm những tấm biển treo cổng nhà máy:

 

“Nhà máy chế biến thực phẩm sơ cấp... Nhà máy sản xuất và chế biến nhu yếu phẩm hàng ngày... Nhà máy dệt may... Nhà máy vật liệu xây dựng...”

 

“Trời ơi, kìa, còn cả nhà máy d.ư.ợ.c phẩm.”

 

Không trách họ hào hứng, khu nhà máy xây dựng càng nhiều, càng đại diện cho cuộc sống định, thời kỳ mạt thế lùi xa, thời đại văn minh trở .

 

Hơn nữa, những nhà xưởng diện tích rộng lớn, mỗi nơi một dây chuyền sản xuất riêng, thể cung cấp việc cho nhiều .

 

Hạ Ngôn từng đến đây, khi đó khu nhà máy zombie khắp nơi, khắp nơi là dấu vết của khói lửa và đạn pháo. Tường thỉnh thoảng một lỗ hổng do xe tông , khí tiêu điều bao trùm.

 

Giờ đây còn thấy chút dấu tích nào của quá khứ.

 

Sau khi trở khu tiệc tùng, Hạ Ngôn và Gấu Gấu nhân viên phục vụ dẫn đến vị trí tương ứng xuống.

 

Gấu Gấu lấy hũ mật ong mang theo bên , thanh lịch dùng chiếc thìa nhỏ trong đĩa ăn mặt múc ăn.

 

Hạ Ngôn tự rót cho một ly , thổi tan lớp nổi nhấp môi ẩm.

 

Khách khứa sân ngày càng đông, tất cả tề tựu một nhà, c.ắ.n hạt dưa, ăn trái cây, tám chuyện đông tây, bàn luận về cuộc sống tương lai và dự định .

 

Thậm chí còn phụ trao đổi tuổi tác của con cái ngay tại chỗ, hy vọng se duyên cho chúng, sớm lập gia đình, thêm họ hàng, chỉ là cha đồng ý, con cái chắc chịu.

 

Ánh mắt Hạ Ngôn quét một vòng xung quanh, dừng ở căn bếp trong suốt bên trái.

 

Hơn ba mươi bếp xếp thành hàng ngang, đầu bếp xắn tay áo xào nấu đinh tai nhức óc, ánh lửa sáng rực chiếu rõ cả mồ hôi mặt. Chỉ thấy họ cầm chiếc khăn vắt cổ, lau qua mặt một cách vội vàng.

 

Tiếp đó tung chảo bằng một tay, tung thức ăn lên cao, đón chính xác, xào nấu thêm hai bằng chiếc muỗng lớn, gõ mép nồi trút đĩa.

 

Nhân viên phục vụ đối diện lập tức bưng lên đặt xe đẩy, chuẩn lát nữa lên món.

 

“Món tiếp theo.”

 

Những động tác nhanh nhẹn thu hút ánh của , mùi thơm theo cánh cửa mở toang lan tỏa , kìm hít hà.

 

cảm thán: “Lâu lắm thấy đầu bếp xào món ăn lớn như thế , hiểu , cảnh tâm thấy an .”

 

, đây chính là mùi vị pháo hoa nhân gian, đường , trải qua ngàn khó vạn hiểm cuối cùng cũng về, muộn.”

 

“Haizz, chỉ tiếc là…”

 

“Ngày vui đừng những lời khó đó, sống về phía , sống cho hiện tại luôn quan trọng hơn hồi tưởng quá khứ.”

 

, ở đây náo nhiệt như , chỉ thôi thấy hy vọng tương lai. Mạt thế nhất định sẽ kết thúc, ý nghĩ một khi xuất hiện, thể nào quên…”

 

Nhân viên phục vụ đẩy xe đến, đặt từng món ăn sắc hương vị đủ đầy lên bàn xoay, thành công chuyển hướng sự chú ý của , đó là khen ngợi món ăn mắt.

 

Gấu Gấu ợ một tiếng, một mùi mật ong nồng nàn lập tức xông . Thấy bàn còn hai vị khách khác, nó vội vàng vẫy tay tản mùi.

 

Trử Vạn Phu và các vị lãnh đạo xuất hiện đúng lúc .

 

 

Loading...