Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 564: Khoảng Trống

Cập nhật lúc: 2025-11-20 14:46:36
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hạ Ngôn yên lặng cảm nhận tiếng gió một lúc, cho đến khi Gấu Gấu và Tiểu Uyển cùng đến.

 

“Bà chủ, đường gặp nguy hiểm gì chứ? ở đảo Lidaí lo lắng lắm.” Tiểu Uyển đến gần, dòng nước cô bé nhanh chóng quấn quanh Hạ Ngôn, chảy nhẹ nhàng.

 

“Nơi dừng chân là một khu rừng thông, xe đạp đến đây mất chút thời gian.”

 

Hạ Ngôn đưa tay , dòng nước như vô thực xuyên qua các ngón tay.

 

Nhận thông tin rằng Hạ Ngôn thương tổn, Tiểu Uyển mới nhẹ nhõm.

 

Cô bé tò mò quan sát ngôi làng, khẽ hít mũi.

 

“Trong khí mùi hoa thoang thoảng, hình như từ phía đó truyền đến.” Tiểu Uyển chỉ về phía cuối ngôi nhà.

 

“Nơi đó là sườn đồi phía ?” Gấu Gấu nghiêng đầu.

 

“Sườn đồi phía ?” Tiểu Uyển nhón chân quanh, “Là đỉnh núi tuyết trắng xóa ? Ngôi làng lớn đến ?”

 

“Cô sai , là gò đất, núi.”

 

“Nơi đó gì?”

 

“Mộ.”

 

Tiểu Uyển lập tức im lặng. Cái c.h.ế.t là một từ lành, tất cả sinh vật trí tuệ đều sợ hãi và e ngại cái c.h.ế.t của đồng loại. Người cá khai trí cũng như .

 

Hạ Ngôn phủi bụi . “Đi qua xem thử.”

 

Gò đất thực chỉ là một sườn dốc thoai thoải cao hơn ngôi làng một chút, những gốc cây còn sót cho thấy nơi từng là một khu rừng.

 

Nghĩa trang rộng, bia mộ san sát, ở giữa là vô lối lát gạch xanh.

 

Trên bia mộ chỉ khắc sơ lược tiểu sử của quá cố, vài dòng chữ tóm tắt cả một đời .

 

Đồ cúng và ảnh khuất mỗi bia mộ đều gió cuốn . Hạ Ngôn chỉ thể hiểu sơ qua từ những dòng chữ khắc vội vã.

 

Không hậu nhân thường xuyên quét dọn, nghĩa trang cỏ dại mọc um tùm, những bông hoa nhỏ màu vàng nhạt và hồng phấn mọc cao hơn cả bia mộ.

 

Xung quanh tĩnh lặng, Hạ Ngôn thấy chủ nhân cuốn nhật ký biến thành zombie.

 

Rất thể nó tiếng động ở nơi khác thu hút .

 

Đang nghĩ , bên tai truyền đến tiếng kêu kinh ngạc của Gấu Gấu: “Nó !”

 

Quay đầu , gò đất, một con zombie cao lớn xuất hiện. Mỗi bước nó , phát tiếng leng keng leng keng.

 

Mỗi khi tiếng động vang lên, nó dừng tại chỗ, lắc đầu loạn xạ tìm kiếm nơi phát âm thanh.

 

nó phát hiện Hạ Ngôn và mấy .

 

“Gầm…”

 

Gấu Gấu tinh mắt nhận : “Bà chủ, nó còn mang giày da kìa, chạy trông vụng về quá.”

 

Đây lẽ là con zombie vụng về nhất mà họ từng gặp. Mỗi khi nhấc chân lên cứ như đeo vật nặng cả ngàn cân, thì thấy nó cố gắng, nhưng thực tế chạy bao xa.

 

Hạ Ngôn và họ dừng tại chỗ đợi một lúc lâu, con zombie mới lảo đảo đến gần.

 

Họ mới phát hiện tiếng leng keng leng keng là do nó đeo một chùm chìa khóa lớn ở thắt lưng. Có lẽ đó là chìa khóa cửa của tất cả các nhà trong làng, còn chạy vụng về là vì đôi giày da chế tạo đặc biệt, đế giày gắn thêm một lớp thép dày và xiết chặt mắt cá chân.

 

Chắc là nó lường ngày lây nhiễm nên chuẩn từ .

 

Sau khi chạy đến gần, con zombie mất mục tiêu tấn công, tiếp tục lặp hành động đó.

 

Hạ Ngôn thấy nó vẫn giữ tối đa hình dáng ban đầu, thối rữa quá nghiêm trọng. Ít nhất khuôn mặt vẫn còn nguyên vẹn, ngoại trừ màu xám trắng quá mức và những mạch m.á.u xanh, vẫn thể nhận đó là một trai khôi ngô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-564-khoang-trong.html.]

 

Trong túi áo của nó, Hạ Ngôn tìm thấy một tờ giấy gấp . Mở , đó : Nếu vẫn còn trong làng, xin hãy g.i.ế.c và chôn cất cùng với họ.

 

“Cái ...” Hạ Ngôn từng thấy yêu cầu nào như .

 

Vậy thì đáp ứng nó thôi.

 

Gấu Gấu và Tiểu Uyển trố mắt , chứng kiến bà chủ của họ lấy một chiếc rìu lớn, từ phía đưa con zombie về cõi vĩnh hằng, dùng đầu rìu bới tìm một lúc lâu trong đống tro đen đó khi thất vọng .

 

“Thì tinh hạch.”

 

Hạ Ngôn đ.ấ.m lưng, quanh tìm cho nó một nơi an nghỉ.

 

Tìm vị trí thích hợp, cô lấy ba cái xẻng và găng tay, đeo bắt đầu đào đất.

 

Hạ Ngôn lấy thước , đo đạc để đóng cho nó một chiếc quan tài. Sau đó cô phủi lớp bụi nó, nhắm mắt , cùng Gấu Gấu đặt nó , kéo ống quần che mắt cá chân trơ xương.

 

Ánh mặt trời dần biến mất trong chiếc quan tài đóng . Từng nắm đất ẩm ướt đ.á.n.h lên , phát tiếng thình thịch buồn bã.

 

Cùng với tấm bia mộ cuối cùng dựng lên, ngôi mộ mới lấp đầy trống duy nhất trong nghĩa trang.

 

Mây trắng bầu trời bồng bềnh như những tờ giấy ngâm nước.

 

Hạ Ngôn lấy chiếc máy cắt cỏ mua đây. Chiều rộng đủ bao phủ lối , lưỡi d.a.o tốc độ cao cắt nát rễ cỏ và lá xanh, mùi cỏ đậm đà xộc mũi.

 

Chỉ cắt cỏ thôi đủ, nhổ tận gốc, nhất là trồng thêm hạt giống hoa thể nở những bông hoa hơn.

 

Vì thế, Hạ Ngôn đặc biệt đặt Phúc Nương một lô cây giống hoa sức sống mạnh mẽ.

 

Phúc Nương hai lời, nhanh chóng một lô cây giống hoa cánh kép bộ rễ khỏe mạnh, thể nở nhiều màu sắc.

 

Sau khi nhận hàng, Hạ Ngôn ngôi làng, gọi Gấu Gấu và Tiểu Uyển đang quét dọn đường phố và nhà cửa theo, hóa thành vườn, từng chút một trồng cây những mảnh đất trống trong nghĩa trang.

 

trồng hoa thì cũng sẽ hạt cỏ dại mọc đầy. So thì an nghỉ trong một rừng hoa tươi sẽ thoải mái hơn.

 

Hạ Ngôn ở đây suốt mấy ngày liền. Mỗi ngày hoặc trồng hoa hoặc dạo trong làng.

 

Theo ước tính của cô, đầy năm năm nữa, ngôi làng sẽ cây xanh bao phủ và nuốt chửng, thiên nhiên sẽ giành lãnh thổ thuộc về .

 

Ngày hoa trồng xong cũng là lúc Hạ Ngôn chuẩn rời .

 

Nhìn những cành hoa mảnh mai nở những bông hoa non nớt, Hạ Ngôn nghi ngờ liệu chúng chịu đựng một trận mưa gió lớn .

 

Phúc Nương vỗ n.g.ự.c cam đoan: “Yên tâm, những bông hoa chỉ sợ mưa gió mà mỗi trải qua sẽ càng mạnh mẽ hơn, hoa cũng sẽ nở rực rỡ hơn. Ta đặt tên cho chúng là Hoa Kiên Cường.”

 

Hạ Ngôn: …

 

“Được , các Hoa Kiên Cường, mong các con lớn lên khỏe mạnh, đừng phụ lòng điểm tích lũy mà chi .”

 

Hạ Ngôn chào tạm biệt cuối cùng với nghĩa trang, hồi đáp.

 

Tại cổng làng, Gấu Gấu và Tiểu Uyển đang tranh cãi xem bà chủ sẽ chuyển nhà leo núi tuyết ở đằng xa.

 

Hạ Ngôn đỉnh núi trắng xóa xa xăm, cảm thấy Tiểu Uyển tin tưởng cô quá mù quáng. Xa như , lái xe lẽ cũng mất cả ngày chứ.

 

“Ngoan, việc chuyên môn thì cứ để công ty chuyển nhà chuyên nghiệp . Chúng giành việc của họ. Tiểu Uyển, cô tiếc mấy đồng cắc trong túi bà chủ, nhưng , đáng tiêu thì cứ tiêu, mở hộp mù cũng là một niềm vui.”

 

Hạ Ngôn thầm lau mồ hôi. Điểm tích lũy nhiều như cô tại tiêu. Đợi khi rời , chút thành tích chẳng thuộc về hệ thống . Cô còn là cô của ngày xưa nữa, giờ chỉ trải nghiệm cảm giác tiêu xài tiền bạc của một đứa con phá gia chi tử.

 

Dỗ dành Tiểu Uyển xong, Hạ Ngôn bảo Gấu Gấu thu khách sạn với tốc độ nhanh nhất.

 

Đồng thời cô lấy gậy điện, xoa tay chuẩn gây họa cho đám đốm sáng nhỏ một trận.

 

Trong lối , các đốm sáng nhỏ dường như thần trí. Thấy Hạ Ngôn cầm gậy điện tới, chúng đồng loạt lùi về phía .

 

 

Loading...