Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 571: Mở Thùng

Cập nhật lúc: 2025-11-20 16:30:50
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tô Mai thao tác thẻ điểm, cấp cho Hạ Ngôn một phận tạm thời, đó cử Mao Viện Viện , việc gì lắm, dẫn Hạ Ngôn cùng về biệt thự.

 

Hạ Ngôn ý kiến gì về việc . Nhà cho khách thuê, dù là bà chủ, cô cũng thể tùy tiện bước nhà của khách.

 

Sau khi truyền về biệt thự, dị năng gian dỡ container xuống bãi cát cửa, một lời liền rời .

 

Nhìn chiếc container khổng lồ đang ngừng rỉ nước bãi cát, Mao Viện Viện xoa xoa tay, quanh nó một vòng lớn, nên bắt đầu từ .

 

Do áp suất nước, bộ container lõm bên trong, chốt khóa cũng biến dạng, mở chỉ thể dùng bạo lực tháo dỡ.

 

Hạ Ngôn lấy một chiếc cưa điện từ ô hệ thống, ngón tay ấn xuống, lưỡi cưa xoay với tốc độ cao. “Dùng cái thử xem.”

 

Mao Viện Viện đập nhẹ trán. “ , thể dùng cưa điện. Bà chủ để nhé, đừng để thương.”

 

Khi , đội trưởng kéo cô một góc, rằng việc động thủ thì nên để bọn họ tự , nhất là để Hạ Ngôn và nhặt đồ. Mở thùng nguy hiểm như thế, để bà chủ tay mà xảy chuyện thì họ cách nào gánh trách nhiệm.

 

Mao Viện Viện lúc đó nhịn tán thưởng trong lòng, đại ca nhà cuối cùng cũng đầu óc , xem ngâm nước biển nhiều cũng lợi.

 

Nhận lấy cưa điện, cô Hạ Ngôn xa , bản dốc hết tinh thần, tìm một điểm yếu cưa xuống.

 

Tia lửa lóe lên như pháo hoa, nước bên trong container từ vết cắt lập tức phun ngoài, kèm theo một mùi hôi thối nồng nặc.

 

Mao Viện Viện ngửi thấy liền . Đồ bình thường nào bốc mùi thế .

 

lúc cô định nhảy xuống từ bỏ việc mở thùng, cánh cửa vốn lõm đột nhiên phồng lên.

 

Hỏng .

 

Ý nghĩ lóe lên, một lực mạnh từ bên trong đ.á.n.h thẳng . Cô chỉ cảm thấy như đ.ấ.m một cú trời giáng, cả bay ngược về phía .

 

Đứng phía , Hạ Ngôn rõ cánh cửa container nổ tung, vật thể rõ bên trong ào ạt trào như sóng. Cô đỡ lấy Mao Viện Viện đang lao tới, gọi Khối Vuông nhỏ nâng họ lên trung. Cùng lúc đó, chân cô ngập đầy thứ .

 

Mùi nhựa thối rữa giống như l.ự.u đ.ạ.n cay, tỏa cực nhanh. Hít một bất ngờ, khí xộc thẳng lên não khiến mắt cô cay xè, nước mắt sinh lý tuôn .

 

Hạ Ngôn nín thở, đeo mặt nạ phòng độc, cúi đầu xuống. Đập mắt cô là một mảng vàng tươi. Mỗi vật đều cái mỏ đỏ nhô , hai bên là hai cục mắt đen lớn nhỏ khác , nghiêng ngả bãi cát.

 

Đây chẳng là bạn đồng hành khi tắm của trẻ con . Đồ chơi vịt vàng nhỏ.

 

Tại vận chuyển thứ từ tận nơi xa xôi như thế.

 

Chờ tiếng ù ù trong tai giảm xuống, Mao Viện Viện đưa tay lau mũi đang nóng rát, thấy m.á.u đỏ tươi liền vô thức quệt luôn lên ống quần.

 

Nhớ cảnh , cô với Hạ Ngôn: “Cảm ơn. Nếu chị, sõng soài bãi cát .”

 

Hạ Ngôn một cái, điều khiển Khối Vuông nhỏ bay đến chỗ đống vịt chiếm đóng. “Không gì. Còn mở thùng nữa ?”

 

Cơ thể Mao Viện Viện lắc lư khi dậy, do đất vịt quá dày do dư chấn của cú va đập. Dù , cô tiện tay nhặt một con vịt vàng nhỏ lên, dùng cưa điện xẻ đôi.

 

“Ối—”

 

Không ai ngờ bên trong con vịt tưởng như còn nguyên vẹn là ký sinh vật kết thành một khối cứng ngắc, ngay là thứ thể chọc .

 

“Bà chủ Hạ, lẽ nhờ thùng rác đảo xử lý đám vịt .” Gương mặt Mao Viện Viện trắng bệch.

 

Nếu đám vịt vàng độc trôi biển đảo Lydai, chuyện mang về cho trẻ con chơi thì hậu quả sẽ nghiêm trọng.

 

lúc bạn dị năng gian , Mao Viện Viện vội cho cô tình hình, nhờ đội trưởng điều thêm vài về dọn bãi chiến trường.

 

“Vậy cô còn mở thùng ?”

 

“Mở chứ. tin bên trong đồ .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-571-mo-thung.html.]

Mao Viện Viện cầm cưa điện. Lần cô rút kinh nghiệm, chỉ cần thấy vết cắt bắt đầu rỉ nước là lập tức leo lên đỉnh container. Khi cánh cửa bật tung, cô liền xổm xuống ngó xem thứ trào là gì.

 

Toàn là các hộp giấy ngâm nước đến rữa nát, mùi gì cả.

 

Hạ Ngôn đeo găng tay dùng một , x.é to.ạc chiếc thùng carton gần đó mềm như bánh mì lát, bên trong cũng đầy những hộp nhỏ in hình giới thiệu sản phẩm.

 

Mao Viện Viện ở đỉnh container gọi xuống: “Là gì thế?”

 

Hạ Ngôn rút một hộp, lấy đồ bên trong vẫy vẫy về phía cô , giọt nước vẽ thành một đường cong trong trung. “Tai chống ồn.”

 

Đáng tiếc là nước hết .

 

Mao Viện Viện thở dài: “Đồ lãng phí .”

 

nhảy lên chiếc container thứ ba giữa trung. Lúc mở thùng, thêm hai cô gái xuất hiện tại hiện trường.

 

Mặc dù kể , nhưng khi tận mắt chứng kiến cảnh tượng , họ vẫn vô cùng kinh ngạc.

 

Hạ Ngôn lấy thùng rác vạn năng, dặn họ chú ý an , nhất đeo găng tay và khẩu trang, lỡ nhiễm trùng hoặc dính ký sinh vật, các bác sĩ lẽ cũng bó tay.

 

“Chú ý nhé, thùng sắp mở !” Mao Viện Viện lớn tiếng cảnh báo.

 

Bộp.

 

Giống như tiếng máy đang nổ để bỏng ngô, âm thanh cực lớn và vô cùng đáng sợ.

 

Tương tự như , những hộp giấy mềm rữa lăn . Hạ Ngôn mở một cái trong đó, lấy một bộ thước kẻ. Mở thêm một thùng khác, bên trong là bút chì 2B.

 

So với hai loại đồ vô dụng đó, thùng thể xem là báu vật, chỉ cần phơi khô là thể dùng .

 

Thấy , Mao Viện Viện lập tức nhảy xuống phụ giúp.

 

“Đây là hộp bút chì. Ây da, còn cả d.a.o rọc giấy. Sao ghi là tẩy 2B? Tẩy cũng phân loại B ? Không hiểu, miễn dùng .”

 

“Cái gì đây? Miếng lót tập ?”

 

“Chậc chậc, băng dính, đồ .”

 

“Oa, còn tẩy điện với gọt bút chì điện nữa? Bị nước , lát nữa phơi khô xem thế nào.”

 

Mao Viện Viện lẩm bẩm vui mừng, thấy thứ gì cũng reo lên.

 

Trước đây khi Hạ Ngôn mua đồ mất tiền, đều là cô tự vui một . Giờ tự nhiên cạnh hết tiếng lòng của cô, niềm vui gần như tăng gấp đôi.

 

Đây chính là giá trị cảm xúc.

 

Hạ Ngôn vui vẻ, tăng tốc độ mở thùng. Nếu gặp bút bi nước, bút máy các loại, cô còn cầm cả hộp đưa cho Mao Viện Viện xem.

 

Phản ứng của đối phương còn lớn hơn cô tưởng.

 

“Oa, tuyệt vời quá! Chị xem bút dùng . Nếu còn dùng thì bà chủ cứ mang mấy thùng về . Còn tất cả những thứ ở đây, chỉ cần chị thích, cứ lấy tùy ý, đội trưởng chắc chắn sẽ vui!”

 

Trong suy nghĩ của Mao Viện Viện , nếu nhờ sự hào phóng của Hạ Ngôn, họ thể nhặt nhiều đồ như thế một cách miễn phí. Keo kiệt tuyệt đối phong cách của đội .

 

Không lấy gì báo đáp, bà chủ trúng thứ gì thì cứ lấy thứ đó.

 

Hạ Ngôn tất nhiên quá bận tâm chuyện . Bây giờ cô nhiều điểm dùng hết, mục đích đến đây là để mở hộp mù, tận hưởng cảm giác mua đồ mất tiền.

 

Hơn nữa những vật tư để trong tay cô cũng chẳng tác dụng gì, vì để trong ô hệ thống phủ bụi, chi bằng tùy hứng ơn, tặng cho đội Tô Mai thì hơn.

 

“Không cần để ý , tiếp tục mở thùng .”

 

 

Loading...