Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 588: Hữu duyên
Cập nhật lúc: 2025-11-20 17:19:20
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần Hạ Ngôn một .
Gấu Gấu đến ngày tổng vệ sinh siêu lớn một tháng một , nó chơi với cô nữa, tập trung việc, cố gắng trong một ngày sạch tất cả các góc c.h.ế.t trong bộ tòa nhà.
Hạ Ngôn hiểu tại một con gấu yêu thích dọn dẹp đến mức đó. Chú gấu cũng thể hiểu tại thích cảm giác thành tựu tuyệt đối khi dọn dẹp vệ sinh.
Vì cô càng thích hợp bà chủ hơn. Đây là câu mà Hạ Ngôn chỉ dám thầm trong lòng.
Đến trường học của cô giáo Hoàng, cô phát hiện cô giáo đang dạy học bên trong.
Trong lớp học rộng, chỉ hai bộ bàn ghế đặt gần bục giảng, hai đứa trẻ giảng với tư thế ngay ngắn.
Trên bàn gì, chỉ cô giáo cầm một cuốn sách giáo khoa.
Lò sưởi trong lớp cháy mạnh, ánh lửa đỏ rực chiếu lên khuôn mặt của ba cô trò.
Sau giờ học, cô giáo Hoàng mới thấy Hạ Ngôn bên ngoài cửa.
Cô vẫy tay hiệu: “Ngoài trời lạnh, trong cho ấm.”
Hạ Ngôn mang theo lạnh, mỉm đẩy cửa bước .
Hai đứa trẻ thấy cô liền vui vẻ nhảy khỏi ghế, móc từ túi củ khoai lang nướng đòi đưa cô ăn.
“Không cần , các con giữ ăn, cô ăn .”
Cô giáo Hoàng âm thầm quan sát, thấy cô dấu vết thương nào, mới thở phào nhẹ nhõm.
“Hôm qua cô một tiếng rời ?” Có lẽ cảm thấy giọng điệu mật mà quan hệ đến mức đó, cô vội thêm, “Chỗ xa thị trấn, lỡ xông vài c.h.ế.t sống, cô là con gái, một nguy hiểm.”
Hạ Ngôn đặt tay lên lò sưởi, ấm lan lòng bàn tay bò lên cánh tay, khiến cô thoải mái đến mức rùng một cái.
“Cô giáo Hoàng đừng lo, bên ngoài xác sống.”
Thấy Hạ Ngôn nhiều, cô giáo Hoàng tự nhiên chuyển chủ đề: “Tối qua thêm một danh sách vật tư, cô xem . Nếu thể bán cho thì quá.”
Cô đưa cho cô một tờ giấy, vài nét bút, đều là dụng cụ dạy học.
“Được.” Hạ Ngôn mua vài phần theo danh sách đó trong trung tâm thương mại. Khi thấy những thứ như bút chì, tẩy, cô lập tức nghĩ đến một .
Tô Mai.
Lần đội của Tô Mai mở thùng hàng, bộ là văn phòng phẩm. Có lẽ thể để cô hỗ trợ?
Ngay đó Hạ Ngôn thấy lượng phía , nhân bốn.
Chuyện quá nhỏ nhặt, đáng để nhờ vả. Tặng miễn phí cô giáo Hoàng cũng chẳng .
Hạ Ngôn vung tay, những thứ cô giáo Hoàng cần xuất hiện gọn gàng bàn học, bên ngoài còn màng bọc ni lông, là đồ mới.
Cô giáo Hoàng mơ hồ cảm thấy cô lẽ thực sự là một thương nhân mang theo bách bảo. Nếu , thật sự thể giải thích vì mỗi món đồ lấy đều mới tinh như xuất xưởng.
“Lát nữa . Sau sẽ nữa.” Hạ Ngôn đột nhiên .
Bàn tay đang vuốt sách giáo khoa của cô giáo Hoàng khựng . Cô ngẩng đầu hỏi: “Cô mục tiêu mới? Hay là bán hàng quảng bá?”
“…Cũng gần như . là thương nhân, đương nhiên kiếm vàng là chính, tiện thể du sơn ngoạn thủy.”
Thấy nét mặt cô giáo Hoàng trở nên nghiêm , Hạ Ngôn nghĩ rằng đó là do bốn chữ cuối cùng .
Hai đứa trẻ cô sắp , c.ắ.n môi , đan các ngón tay , mắt chằm chằm cô.
Vẻ mặt đó giống như một chú cún nhỏ dễ thương thời thơ ấu, ngơ ngác, đôi mắt ướt át, khuôn mặt mềm mại, ngay cả giọng cũng nhỏ nhẹ, đáng yêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-588-huu-duyen.html.]
Hạ Ngôn thấy chúng giống như thấy Gấu Gấu ngày , kìm đưa tay lên véo má nhỏ.
“Học hành chăm chỉ nhé, lát nữa chị còn quà tặng cho hai đứa đấy.”
Hai đứa trẻ thút thít, tuy luyến tiếc nhưng vẫn quà tặng thu hút, “Là gì?”
“Đợi chị.”
Hạ Ngôn biến mất tại chỗ, cô chạy về sân , đẩy cửa căn phòng nhỏ của , thẳng đến thư phòng.
Đây là thứ hai cô bước . Lần đầu tiên là khi phòng nâng cấp, cô dạo thử để quen môi trường.
Hạ Ngôn lấy chiếc xe đẩy nhỏ , đặt một thùng carton lên , tự tay chuyển tất cả sách giá thùng.
Ban đầu cô còn lo hệ thống đồng ý, nhưng nó lặng thinh suốt nửa ngày. Hạ Ngôn hệ thống ngầm cho phép.
Có lẽ suy nghĩ của hệ thống cũng giống cô, giữ mà dùng thì cuối cùng cũng thu hồi, chất đống ở xó xỉnh nào. Chi bằng nhân lúc còn thao tác , bán cho cần.
Hạ Ngôn việc từng hỏi hệ thống cho phép . Đồ tặng cho cô thì cô tự quyết định, tương đương với việc cô gánh cái nồi đen. Hệ thống đương nhiên phối hợp nhắm một mắt ngơ.
Dù một và một hệ thống vẫn hợp tác, gây căng thẳng cũng ngại lắm.
Hạ Ngôn ngay cả giấy nháp bàn học cũng tha, cho hết thùng. Còn những thứ như bút lông, nghiên mực, những hoạt động bồi dưỡng tâm hồn nhàn nhã , trong lòng cô còn bằng phơi nắng thoải mái.
Đợi cô trở lớp học, đúng lúc đang học môn Toán.
Cô giáo Hoàng cầm chiếc thước tam giác siêu lớn buộc dây thừng mỏng để vẽ đường bảng đen. Viên phấn ngắn ngủn khó cầm nắm, lẽ Hạ Ngôn đột nhiên xuất hiện dọa sợ nên đầu phấn rơi xuống đất.
Tạo thành một vết hằn sàn.
Đầu phấn nảy nảy nhưng gãy. Cô giáo Hoàng cúi xuống nhặt lên, cho hộp phấn.
Cô sớm chú ý đến hai thùng carton phía Hạ Ngôn. Mặc dù tò mò bên trong là gì nhưng cô vẫn giữ ý tứ hỏi.
Hạ Ngôn đặt cả hai thùng lên bục giảng, đẩy thùng thứ nhất đến mặt cô giáo Hoàng, với cô : “Cô mở xem, coi cần .”
Sau đó cô đẩy thùng thứ hai đến mặt hai đứa trẻ đang chằm chằm đầy mong đợi. “Thùng là quà tặng cho hai đứa nhé.”
Bọn trẻ reo hò mở . Bên trong là vở bài tập và giấy nháp mới, cùng với hộp bút chì và tẩy.
Ở góc thùng, chúng rút một con thú nhồi bông mềm mại và một quả bóng đá.
Rõ ràng hai món đồ chơi hợp ý chúng hơn.
Chúng reo lên, ôm món đồ chơi xoay tròn tại chỗ, trong lúc vô tình liếc thấy những thứ còn trong thùng. Chúng nhận những chữ sách luyện tập từ lớp một đến lớp chín, Năm, Ba. Đó là thứ gì, tại nhiều cuốn như ?
Ánh mắt bọn trẻ đầy vẻ ngây thơ, cô giáo nở nụ mãn nguyện.
“Món quà .” Cô .
Cô giáo Hoàng mở thùng carton mặt , mùi mực sách mới xộc mũi. Cô tùy tiện nhặt một cuốn, bên ngoài còn giấy bọc ni lông, hóa vẫn mới tinh.
Nhìn tên sách, là những tác phẩm đoạt giải nổi tiếng.
Đầy đủ, thực sự là quá đầy đủ.
Mắt cô giáo Hoàng sáng lên, vuốt ve sách rời tay.
“Thế nào?” Hạ Ngôn chớp thời cơ, thiện. “Những cuốn sách đều mới tinh, phần lớn bóc niêm phong.
“Cô giáo Hoàng là yêu sách, bên gối thể thiếu những kiệt tác của danh gia? Nhìn cái duyên của chúng , tất cả những cuốn sách bán giảm giá hai mươi phần trăm.”