Ta Mỗi Ngày Đều Ở Tiệm Đồ Cổ Hóng Tin Nóng - Chương 178

Cập nhật lúc: 2025-08-20 03:45:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế mà giờ đây, bà trở thành kiểu giống hệt cha , trở thành kiểu từng căm ghét nhất.

Giờ phút , Trương Lung đau khổ bất lực.

Sao biến thành thế ?

Là từ khi bà bình chọn giáo viên ưu tú?

Hay từ khi con trai chỉ cần một nhớ cả bài thơ tứ tuyệt, bộc lộ trí thông minh hơn ?

Hay là từ khi bà thể cao xuống bóng lưng còng của cha , cảm thấy bản thể quyền quyết định thứ?

Có lẽ, ban đầu bà thật sự chỉ nuôi dạy con trai cho .

dần dần, bà đánh mất trái tim thuở ban đầu, chỉ còn thứ hạng, chỉ còn coi trọng vinh quang mà mỗi giải thưởng mang .

Giờ khắc , bà thật sự hối hận.

nên đối xử với Tô Thanh như .

Không nên mù quáng mà áp đặt lên con trai.

Trương Lung quỳ sụp xuống đất, gương mặt tràn ngập hối hận: “Tô Thanh, con ngu ngốc. Là sai , nên ép con… Mẹ xin …”

Tô Liêm vội ôm lấy vợ gần như kiệt sức ngã quỵ. Ông cũng hiểu , con trai thật sự đổ bệnh . Lòng ông cũng hối hận vô cùng vì đặt lên vai con áp lực lớn như thế. “Tô Thanh, ba đều sai . Sau sẽ ép con nữa, con mau về

Bị đối xử như một con rối vô hồn quá lâu, Tô Thanh dám đầu . Cậu sợ, sợ rằng tất cả chỉ là một lời dối để dụ dỗ .

Bà nội Tô thấy cháu trai phản ứng, cũng cất tiếng gọi: “Tô Thanh, cháu ngoan của bà, con chịu khổ nhiều . Nếu sớm chúng nó đối xử với con như , bà đến tự chăm sóc cho con

Là giọng của bà nội “Cơ thể Tô Thanh cứng đờ. Trong một thoáng, mớ cảm xúc hỗn loạn trong lòng bỗng chốc lắng , rõ ràng đến lạ.

Bà Tô nức nở gọi: “Cháu ngoan ơi, ba con sai thật . Con mau tỉnh , chỉ cần con tỉnh , bà nhất định sẽ trông chừng ba con, để họ đối xử với con như nữa . “

Tô Hà cũng ở bên cạnh tiếp lời: “Tô Thanh, lời bà con. Nếu ở cùng ba thì đến nhà cô ở. Nhà chúng cũng xa, con thích nhất món cá hoa lúa cô ? Mau về , cô cho con ăn. “

Bà nội.

Cô.

Tô Thanh ngẩng đầu, về phía màn sương đen kịt. Mọi . ở trong đó ?.

Thấy Tô Thanh vẫn còn lưu luyến , Giang Khê liền tranh thủ khuyên nhủ: “Ở trong tuy áp lực, sống nhẹ nhàng, nhưng cứ thế mãi cũng là cách. Cùng một ngọn núi mãi cũng chán, cùng một ngọn gió thổi hoài cũng phiền. “

“Hay là tỉnh . Tỉnh , thể ngắm những ngọn núi khác , những vùng biển khác . Hơn nữa, bên ngoài còn bà nội, cô đang chờ , còn bạn bè nữa, họ cũng đang đợi cùng chơi bóng rổ, cùng tụ tập đấy. “

Giọng dịu dàng của Giang Khê xuyên qua màn sương đen, khẽ rót tai Tô Thanh. Không hiểu , nó tựa như một tia nắng ấm áp, chiếu rọi trái tim, xua nỗi sợ hãi đang đè nặng trong lòng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-moi-ngay-deu-o-tiem-do-co-hong-tin-nong/chuong-178.html.]

Cậu cũng nhớ bà, nhớ những cùng bạn bè chơi bóng, nhưng . ba sẽ đồng ý .

“Họ sẽ đồng ý. sẽ bắt họ cam đoan với . “ Giang Khê về phía vợ chồng Tô Liêm. Hai lúc thật sự nhận sai lầm của , vội vàng đảm bảo: “Chỉ cần thằng bé chịu tỉnh , chúng sẽ ép buộc nó như nữa. Chỉ cần nó khỏe mạnh, vui vẻ là . “

“Đợi Tô Thanh tỉnh , hai giấy cam kết. “ Nhận sự đồng ý, Giang Khê với Tô Thanh: “Cậu cũng lời hứa của ba đó, bà nội và cô cũng sẽ giúp trông chừng họ. “

“Trốn tránh mãi là cách. Hãy đối mặt, phá vỡ và chiến thắng nó. “ Giọng Giang Khê nhẹ, nhưng ẩn chứa một sự kiên định ấm áp, lay động lòng , giúp Tô Thanh, vẫn luôn do dự và sợ hãi, định tinh thần. Cuối cùng, cũng gật đầu.

Cậu gật đầu.

Màn sương đen bốn phía tan .

Giang Khê và trở phòng bệnh.

Vết thương và m.á.u vợ chồng Trương Lung đều biến mất còn dấu vết. Bà Tô và Tô Hà kinh ngạc quanh. Họ . trở về ư?

Giang Khê đến bên giường bệnh, Tô Thanh gầy trơ xương đang đó.

Rất nhanh, mí mắt khẽ run, từ từ mở . Cậu ngơ ngác Giang Khê đang bên giường, trong ánh mắt chút sợ hãi, xen lẫn nghi hoặc.

Giang Khê , khẽ hỏi một câu: “Mệt lắm ? “

Chỉ ba chữ đơn giản.

Thế nhưng như một chiếc chìa khóa, nhẹ nhàng mở toang lồng n.g.ự.c đầy bất an và đau khổ của Tô Thanh.

quan tâm .

Thật sự quan tâm .

Tốt quá.

Nước mắt nhòa tầm mắt, Tô Thanh cắn chặt môi, nhưng tiếng nức nở vẫn kìm mà bật .

“Cháu ngoan, thế? Có trong khó chịu con? “ Bà Tô vội vàng chạy tới dỗ dành, vợ chồng Trương Lung cũng bước tới, lo lắng con trai.

Cảm nhận sự quan tâm của , trong lòng Tô Thanh chua xót nghẹn ngào, nước mắt kìm , cứ thế tuôn rơi. Cậu nức nở, từ từ chuyển thành gào , trút hết uất ức và áp lực dồn nén suốt bao năm qua.

Thấy cháu trai đến thương tâm, bà Tô cũng theo. Vợ chồng Trương Lung cũng đỏ hoe mắt, trong lòng ngừng : Con trai, xin con, thật lòng xin con..

A Tửu, Lý Thu Bạch và những khác cảnh cũng khỏi đau lòng, lén đưa tay lau nước mắt.

Giang Khê lặng lẽ lùi về bên cửa sổ, về phía thiếu niên tóc bạc đang bậu cửa sổ. Nó nhẹ nhàng đung đưa chân, giọng chút mất mát, nhưng phần vui vẻ: “ ngay mà, trở về. “

“Vậy nên lúc trừng phạt ba , mới nương tay, cố tình dệt nên giấc mộng để họ thể nếm trải cảm giác của . “ Giang Khê cảm thấy Vật Linh của miếng ngọc bội khá lương thiện, nếu thật sự tay độc ác, nó thể tay g.i.ế.c trong hiện thực như Tiểu Lạp.

"

Loading...