Giang Hân Vinh  gần như  thể  thành lời, thuốc mà Bạch Hạc Nguyên  bỏ   nàng bắt đầu phát tác.
Ta bế nàng lên giường, xoay  định rời .
 Giang Hân Vinh  dùng chút sức lực cuối cùng túm lấy vạt áo : "Tỷ tỷ,  sai ..."
Ta gạt tay nàng , từng chữ một : "Đã sai, thì  chấp nhận hình phạt."
Ta   ngoài  lâu, một bóng  cao lớn vạm vỡ  đẩy cửa sương phòng, loạng choạng bước .
Bạch Hạc Nguyên liếc  : "Cũng  hạ thuốc, ý thức   tỉnh táo cho lắm.
"Muội  nàng    lẽ sẽ mất nửa cái mạng ."
Ta dời mắt,  những bông cúc đang nở rộ trong sân: "Tự  tự chịu thôi."
Trong phòng nhanh chóng truyền  những âm thanh khó .
Ta và Bạch Hạc Nguyên  ,   về phía tiền viện.
...
Cho đến khi mặt trời lặn, những tiểu thư công tử Kinh Thành đều  vui vẻ thỏa thích, hẹn  cùng trở về kinh.
Một chiếc xe ngựa vội vã dừng bên ngoài vườn.
Ta  thấy tiếng Tôn Nghi hô lên: "Lão gia! Giang Như Nguyệt  dám   chuyện  hổ như , Giang gia   ở Kinh Thành  mà ngẩng mặt lên  đây?"
Vài bóng  xuất hiện trong tầm mắt  ,   đầu với sắc mặt âm trầm đến cực điểm    là cha  ?
Tôn Nghi dẫn ông  đến sương phòng phía : "Có  tận mắt chứng kiến, Giang Như Nguyệt  quyến rũ Trương tướng quân, một cô gái  xuất giá  dám   chuyện như !"
Mọi   thấy tiếng động cũng vây .
Rất nhanh  đó, một đám   đến bên ngoài sương phòng.
Ta vỗ vai  phía : "Chuyện gì ?"
Người đó thở dài: "Nghe  là đại tiểu thư Giang gia vì dung mạo  hủy, ghen tị với thứ  của   gả  nhà , liền dùng thủ đoạn bẩn thỉu quyến rũ Trương đại tướng quân. Hiện giờ, Giang tể tướng cũng đến , chuyện   lớn !"
Ta kinh ngạc: "Thật  chuyện  ? Sao    ?"
Người đó : "Chúng  cũng mới  , ngươi   cũng ..."
Hắn  đầu   một cái, lời  trong miệng lập tức nghẹn .
"Giang Như Nguyệt?" Hắn kinh ngạc  : "Sao ngươi  ở đây?"
Ta : "Ta vẫn luôn ở đây."
Người đó ngơ ngác: "Vậy  trong phòng là ai?"
Ta: " ,  trong phòng là ai?"
Tôn Nghi đưa tay mạnh mẽ đẩy cửa , còn  bước   bắt đầu mắng chửi.
"Giang Như Nguyệt tiện nhân nhà ngươi,    thể  thấy   ngươi  chút   nào? Bây giờ  dám..."
Bà  nhấc chân bước  trong nhà,  khi  rõ cảnh tượng bên trong, tiếng  đột ngột dừng .
Theo  đó là tiếng kêu thảm thiết xé lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-ngan-ke-muoi-bo-nha-theo-tinh-lang-bi-ho-ban-vao-ky-vien-trung-sinh-ta-tai-tro-lo-phi-cho-ho-di/chuong-9.html.]
"Hân Vinh!" Bà   thể tin  mà lao tới, ôm lấy  đang hoảng loạn  giường  lòng.
Tôn Nghi luống cuống mặc quần áo cho nàng, hai tay run rẩy: "Chuyện gì ? Sao  thế ?"
Cha kinh ngạc  ở cửa, sắc mặt  đổi liên tục.
Người đàn ông  giường thì bình tĩnh,  một thoáng ngây , liền xuống giường tự  mặc quần áo.
Hắn     để ý đến ánh mắt dò xét của những  khác, một    ngoài.
Khi  ngang qua cha,   dừng .
"Ngày mai,  sẽ cho  đến Giang phủ cầu hôn."
Cha lúc  mới  hồn, tức giận chỉ  Trương Côn: "Trương Côn,  ngươi  thể   chuyện như ?!"
Sắc mặt của Trương Côn cũng chùng xuống, khẽ nheo mắt,   tỏa  sát khí.
"Ta cũng đang  hỏi Tể tướng ngày thường dạy dỗ con gái  như thế nào. Nàng  hạ thuốc , dẫn  đến sương phòng , là  ý đồ gì?"
Cơ thể cha loạng choạng, đưa tay vịn  khung cửa.
Sau khi Trương Côn rời , cả hậu viện mới đột nhiên xôn xao.
Những tiểu thư công tử hiếu kỳ  sợ chuyện lớn đều bàn tán xôn xao.
Đêm nay qua , vở kịch hoang đường  sẽ lan truyền khắp Kinh Thành.
Mặt mũi và danh tiếng của Giang gia sẽ  giữ  nữa.
Trong phòng, Tôn Nghi ôm Giang Hân Vinh đang    , cũng  theo.
Cha giận dữ xông  phòng, tát một cái  mặt Giang Hân Vinh: "Xem chuyện  mà ngươi   !"
Tôn Nghi vội vàng can ngăn, nhưng  cha đẩy , cũng  tát một cái: "Ngươi dạy con gái giỏi ghê!"
Ta im lặng  một lúc,  cùng Bạch Hạc Nguyên rời khỏi đám đông.
Nếu  nhà nào ở Kinh Thành gần đây ồn ào nhất, thì chắc chắn là Giang gia.
Sau bữa tiệc ngắm cúc, Giang Hân Vinh vội vã xuất giá.
Tôn Nghi ở phủ Tể tướng ngày nào cũng lấy nước mắt rửa mặt,  đến phát phiền.
Sáng sớm hôm nay, phủ Tể tướng   đến.
Cha  những  của phủ Thuận Thiên, cũng sửng sốt: "Các vị đây là?"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Quan viên dẫn đầu hành lễ với ông, giải thích: "Ba ngày ,   phát hiện một t.h.i t.h.ể nam giới ở ngoại ô, qua khám nghiệm của quan phủ, hẳn là  g.i.ế.c  vứt xác."
Cha càng  hiểu: "Vậy các vị nên  bắt tội phạm, đến Giang phủ  gì?"
Người đó chỉ  Tôn Nghi,   tái mét mặt mày phía  cha: "Chúng  đến đây để bắt nghi phạm."
...
Tôn Nghi  kéo ,    kêu: "Lão gia cứu ! Lão gia cứu !"
Thật đáng tiếc,  ai  thể cứu bà .
Chưa kể  nhân chứng là Thải Nhi, t.h.i t.h.ể của Trần An   của Trấn Nam Vương phủ phát hiện, cha dù  lòng che giấu cũng  che giấu .
Các bạn theo dõi Thuyết để nhận thông báo truyện mới nhé