Ta Nhờ Vào Phá Án Quét Sạch Giới Giải Trí - Chương 173
Cập nhật lúc: 2025-12-01 01:40:10
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc Lộ Tư Trạch cọ cọ bò lên đến gần hai mét cao —— những khác cũng ít trèo lên cây —— giọng kinh ngạc, trực tiếp tiếng lòng của tất cả ở đó: “Nhị sư ?!”
……
—— Sự việc đó chứng minh, con “Nhị sư ” quả thật là heo của một hộ dân gần đó chạy .
Gần Tết Âm Lịch, khu vực nông thôn còn giữ truyền thống mổ heo đón năm mới, và khi mổ, nuôi heo sẽ kiểm soát thức ăn của nó, để nội tạng dần dần sạch sẽ —— lẽ vì hài lòng với thức ăn trong thời gian , con “Nhị sư ” vượt ngục khỏi chuồng heo của .
Bằng chỉ thông minh của heo thể xếp top 10 trong tất cả các loài động vật cơ chứ?
Rõ ràng tổ chương trình bắt đầu dọn dẹp ở núi Thúy Lam gần một tháng, mỗi ngày đều nhân viên chuyên môn tuần tra , vị trí chân núi cũng dựng lên tuyến cảnh giới, con “Nhị sư ” thế mà còn thể ngang nhiên xông qua tuyến phong tỏa, lẻn , thật sự khiến thể ngờ .
Cuối cùng tổ chương trình liên hệ với thôn, tìm chủ nhân của nó, ngày hôm năm sáu dân thôn mang theo công cụ lên núi, rốt cuộc thành công bắt nó giữa tiếng kít kít hoảng loạn của “Nhị sư ”, dẫn về chân núi.
Lúc dân bộ heo về, các khách mời cũng đều theo —— bởi vì chuyện bất ngờ đêm qua, ai ngủ ngon giấc, sợ con “Nhị sư ” chạy trốn đột nhiên tập kích.
Đặc biệt là nửa đêm, Khương Mịch Tuyết còn nhắc nhở, heo là động vật ăn tạp, trong tình trạng đói khát, khả năng ăn thịt .
Mọi : Đại kinh thất sắc JPG
Càng dám ngủ ô ô ô ô.
Cũng vì thế, khi dân xuất phát bắt heo, tất cả khách mời đều xung phong cùng, bày tỏ nhất định tận mắt thấy con heo nghi phạm trốn thoát bắt giữ thành công.
Tổ chương trình cũng gì, dù ba ngày các khách mời đều tự chủ hoạt động, gì cũng tùy ý.
Quá trình bắt heo diễn khá nhẹ nhàng, những dân kỹ thuật đều vô cùng thành thạo, khi phát hiện tung tích “Nhị sư ”, họ thuần thục dồn nó đến vị trí lý tưởng, đó dây thừng bắt heo tung lên, phối hợp với công cụ đuổi heo thần kỳ, liền nửa dẫn nửa đuổi mang “Nhị sư ” xuống núi.
Trong quá trình xuống núi mấy dân còn xúm chuyện phiếm.
“Nhắc mới nhớ, dạo hình như thấy con bé Thanh Thanh chạy trong thôn nhỉ.”
“Chắc nó đ.á.n.h ?”
“Ôi, một đứa bé ngoan, gặp điên rồ như , cũng là khổ…”
……
Sau khi dân , các khách mời tiếp tục nhiệm vụ rừng, , nhiệm vụ sinh tồn trong rừng cây của .
Tối qua vì “Nhị sư ” quấy rầy, đều ngủ ngon, nhưng dù ngủ bù đến mấy, các loại vật tư khan hiếm cứ như chuông báo động trong đầu họ, điên cuồng thúc giục họ nhanh chóng bổ sung gói tiếp viện.
Chủ yếu đây là mùa đông, trong núi quả cây, cũng rau dại để hái (hơn nữa cũng dám), Lộ Tư Trạch đó tìm một bụi nấm, đó nhắc nhở đó khả năng cao là nấm độc, ăn thử một miếng là đời.
Vì thế quyết định từ bỏ ảo tưởng, tính toán thành thật tìm gói tiếp viện do tổ chương trình bố trí để sống qua ngày.
Mà rằng, cách tổ chương trình giấu gói tiếp viện thật sự là ch.ó má —— cái treo chạc cây cao 3 mét, cái chôn đất, thậm chí còn cái giấu trong một con suối nhỏ trong núi, chỉ dùng một sợi dây thừng buộc , đề phòng nước cuốn trôi.
Mùa đông nước suối lạnh đến mức nào, từ vẻ mặt nhăn nhó của Lộ Tư Trạch khi thò tay mò là thể thấy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-nho-vao-pha-an-quet-sach-gioi-giai-tri/chuong-173.html.]
Con suối hầu như ở phía đối diện điểm cắm trại của các khách mời, vì thế khi trở về, nhất trí quyết định, băng qua con suối nhỏ, vòng từ một hướng khác.
Nói chừng như họ còn thể nhặt thêm đồ vật nào đó nữa.
Giữa chừng các khách mời còn gặp vài bẫy rập do tổ chương trình đặt: Hoặc là đào một cái hố, phủ một lớp cỏ rắc đất lên , hoặc là giống như của Lộ Tư Trạch, sơ ý một chút là treo lên cây.
Sau khi dẫm hai bẫy rập như , dẫn đầu liền đổi thành Khương Mịch Tuyết: Cô khả năng phân biệt những cái bẫy cực kỳ mạnh, cô , xác suất dẫm hố cơ bản thể giảm xuống mức thấp nhất.
Để phòng ngừa qua cẩn thận dẫm hố, đối với những cái bẫy rập phát hiện, Khương Mịch Tuyết đều dứt khoát dùng cành cây dài đ.â.m thủng lớp đất mặt bên ngoài, lộ cái hố bên .
Chỉ là khi chọc đến một chỗ đất nào đó, cành cây dài của Khương Mịch Tuyết xuống, mặt đất lộ cái hố dự đoán.
Hòa Thư Hỉ Khương Mịch Tuyết, thò đầu : “Có tìm nhầm ? Mịch Tuyết?”
Khương Mịch Tuyết lắc đầu: “Khoảnh đất rõ ràng dấu vết mới xới lên, là do con động .”
Cô xổm xuống, lấy cái xẻng công cụ mang theo , nhắm thẳng vị trí, đào một chút, là đất sét thật.
“Chẳng lẽ là tổ chương trình để gói tiếp viện bên trong?” Kiều Hoán cũng suy đoán.
Tuy lý thuyết, tổ chương trình sẽ đặt logo của show thực tế gần gói tiếp viện, nhưng dù nơi là nơi “Nhị sư ” từng xâm nhập, nếu nó cọ mất logo, dường như cũng chuyện thể xảy .
Lộ Tư Trạch hưng phấn móc cái xẻng công cụ của : “Vậy còn chờ gì nữa, chúng nhanh chóng đào đồ !”
—— như Khương Mịch Tuyết , chỗ bùn đất rõ ràng dấu vết mới xới lên, đào cũng quá khó khăn.
Lộ Tư Trạch mới xới lên một lớp đất, trong khách mời bịt mũi : “Khoan , mùi lạ ?”
“Không là ai đó đang lén xì đó chứ!”
Khương Mịch Tuyết cũng ngửi thấy mùi đó, sắc mặt cô bỗng nhiên biến đổi: “Chờ một chút!”
Lộ Tư Trạch hiểu nguyên do mà dừng cái xẻng .
Khương Mịch Tuyết tiến lên, yêu cầu các khách mời khác lùi phía một xa hơn, tìm một miếng vải, ướt bằng nước khoáng che miệng mũi, đó mới cẩn thận đào xới khoảnh đất .
Đại khái hơn hai mươi phút , một cái thùng giấy rách nát xuất hiện trong tầm mắt .
Khương Mịch Tuyết nhẹ nhàng mở nắp thùng , lập tức một luồng mùi tanh nồng nặc xộc lên, sắc mặt các khách mời đồng loạt đại biến ——
Trong thùng, một t.h.i t.h.ể của một bé gái đang yên lặng.