Ta Nhờ Vào Phá Án Quét Sạch Giới Giải Trí - Chương 285

Cập nhật lúc: 2025-12-02 08:19:44
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khương Mịch Tuyết nhận lấy khăn lông, lau mặt. Trang Xảo cũng từ bên xông tới, một tay chăn, một tay khăn tắm, cánh tay kẹp gừng chuẩn đó. Trước tiên đắp chăn giữ ấm cho Khương Mịch Tuyết, đó liền cố sức lau lau xoa xoa tóc cô.

Thời tiết tháng 11 thu, khí hậu thành phố C thiên về ẩm lạnh. Sau khi dội nước như nếu giữ ấm , dễ cảm lạnh.

Khương Mịch Tuyết thì dở dở : “Không cần lau khô như , lát nữa còn gội nữa mà.”

Vừa nãy lăn lộn mấy vòng lớn mặt đất, cô đều là bùn, lát nữa chắc chắn về khách sạn tắm rửa sạch sẽ, một bộ quần áo.

Trang Xảo vẫn tương đối cố chấp lau: “Về khách sạn còn một hồi lâu nữa! Chị Chi dặn dò em, nhất định trông chừng cơ thể Mịch Tuyết tỷ!”

Theo Khương Mịch Tuyết mấy năm nay, Trang Xảo và Hách Chi đều chứng kiến bản chất tam nương liều mạng của đối phương. Với cái dáng vẻ việc cần mạng của Khương Mịch Tuyết, các cô còn chú ý một chút, chẳng lẽ trông chờ Khương Mịch Tuyết tự chú ý ?!

Khương Mịch Tuyết đến á khẩu trả lời , chỉ thể bưng gừng Trang Xảo đưa qua uống hai ngụm, trừ hàn.

Chờ cô về khách sạn tắm xong gội sạch đầu, bộ quần áo khô ráo , những khác trong đoàn phim định xong địa điểm ăn tiệc đóng máy — một quán lẩu vô cùng nổi tiếng ở thành phố C.

Bởi vì lượng họ ít, cho nên một nhóm nhân viên công tác xử lý xong việc của chiếm chỗ. Còn thì về khách sạn , dọn dẹp đồ đạc xong xuôi, cũng chờ Khương Mịch Tuyết thu thập xong, cùng xe buýt đến đó.

Bữa tiệc đóng máy ăn thật sự là náo nhiệt, chỉ những chiến đấu đến ngày cuối cùng như Khương Mịch Tuyết đến, mà những đóng máy từ nửa tháng như Bách Cảnh Hoán, cũng bộ chạy về.

Mười mấy một cái bàn, họ gần như bao trọn cả quán lẩu đó.

Khương Mịch Tuyết bên cạnh Hạ Thanh Dự. Theo thông lệ, ly của cô vẫn là đồ uống; bất quá Hạ Thanh Dự tự rót cho đầy một ly rượu trắng, lên, kính Khương Mịch Tuyết: “Nửa năm hơn , thật sự vô cùng cảm ơn Khương lão sư!”

“Nếu cô, quả thực...” Lời cô dường như chút mũi cay, đó ngửa đầu liền cạn ly rượu.

kính cô ba ly!!!”

Khương Mịch Tuyết mí mắt nhảy hai cái: “Không cần miễn cưỡng...”

Hạ Thanh Dự siêu lớn tiếng : “ thể!!”

Rồi đó cô liền lấy thế sét đ.á.n.h kịp bưng tai nhanh chóng cạn nốt hai chén nhỏ còn .

Nhanh đến mức Khương Mịch Tuyết ngăn cũng kịp.

Khi xuống nữa, tay Hạ Thanh Dự đều chút run.

Bất quá cô vẫn phất tay chào hỏi những khác: “Mọi đều ăn ngon uống a!!”

Khương Mịch Tuyết quan sát biểu cảm của Hạ Thanh Dự một chút, ngoại trừ sắc mặt vì uống rượu tương đối gấp nên chút đỏ lên, tạm thời vấn đề gì, mắt xem , tinh thần cũng là tỉnh táo.

nhiều kinh nghiệm uống rượu với khác, cũng quá am hiểu phương diện ... Bất quá tửu lượng kém như cô, chắc là nhiều lắm?

Cho nên Hạ Thanh Dự chỉ rót ba ly , chắc cũng còn ?

...

Một giờ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-nho-vao-pha-an-quet-sach-gioi-giai-tri/chuong-285.html.]

“Khương lão sư!!” Hạ Thanh Dự lớn tiếng , “Cô là thần của !!!”

Bị Hạ Thanh Dự treo cổ, ghế, hầu như thể nhúc nhích, vị thần, , Khương Mịch Tuyết: “……”

Bách Cảnh Hoán cùng bàn trông cũng say, theo đó hô lớn một tiếng phụ họa: “Thần vĩnh viễn!!”

Hạ Thanh Dự: “!!!”

Khương Mịch Tuyết: “……”

Ngô Hoài ở bên cạnh ôm mặt, dường như chút đành lòng xem cảnh , nhưng vai run rẩy, một tay khác còn kẹp ở nách, lén lút —

Khương Mịch Tuyết : “Muốn thì cứ .”

Ngô Hoài: “Khương tỷ, là chuyên nghiệp... Phụt... Trừ phi nhịn ... Phốc ha ha ha ha...”

Tiếng khiến phá công , cả còn hình tượng mà gục xuống bàn, điện thoại giấu cánh tay cũng lấy , một nữa nhắm Bách Cảnh Hoán: “Anh nãy cái gì nhỉ?”

Bách Cảnh Hoán: “?”

Hắn nghiêng đầu thế mà thật sự tự hỏi: “Y, YYDS?” (Viết tắt của "Vĩnh viễn là thần" trong tiếng Trung)

Trong quán lẩu tiếng ồn ào inh ỏi, thiếu tiếng kêu la vung tay đ.ấ.m chân. Ngay lúc Ngô Hoài dùng camera nhắm Bách Cảnh Hoán, một bên ý đồ dẫn đường lặp “Hoán phiêu linh nửa đời, chỉ hận gặp minh chủ...” thì bên Hạ Thanh Dự cũng rốt cuộc khống chế cảm xúc, òa một tiếng, nhào lòng Khương Mịch Tuyết lớn lên.

“Oa oa oa oa oa Khương lão sư, cô thì đây a!!”

“Cô là dẫn đường cuộc đời của ! Cô là ngọn đèn sáng soi lối của !!”

“Nếu cô, cũng thể xong Cô Dâu Mặc Váy Cưới !!”

“Thật sự, nhiều tan xong đều trở về lén lút ... nghĩ đến cô, động lực!!”

“Khương lão sư, cô là điện, cô là quang, cô là huyền thoại duy nhất của ...”

Khương Mịch Tuyết cộng cả hai đời , quả thực nhận ít lời khen. Đời tiền bối khen cô là “tân tinh của cảnh giới”, quần chúng giúp đỡ gửi đến cờ cảm ơn, hoặc là giống như đời những lời tán dương của ngoại giới đối với ngoại hình, kỹ thuật diễn của cô, v.v. Mặc dù cô cố ý chú ý, nhưng ngẫu nhiên thấy hoặc gián tiếp cũng thực sự ít.

Nói tóm , cô tự nhận là một màng hơn thua, nhưng thấy Hạ Thanh Dự gào , cô vẫn nhịn ... bấu chân một hồi.

Khương Mịch Tuyết: “... Hay là, cô buông ?”

Hạ Thanh Dự: “ buông!!!”

Sau đó cô bắt đầu đứt quãng hát lên bài hát lạc điệu của . Bên cạnh còn thầy phim đang thu hình ảnh tiệc đóng máy, xem thể hậu trường tung , một bên nén , một bên cổ vũ Hạ Thanh Dự tiếp tục hát.

 

 

 

 

 

Loading...