Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
2.
 
"A Thất, mau  xem Mặc Ngọc, nó  phát bệnh !"
Nữ đầu bếp Lữ Hái từ hậu trù chạy tới, thần sắc lo lắng.
Ta đắp ngoại sam (áo khoác ngoài/ áo choàng) lên  Hoắc Cát đang say ngủ,  theo Lữ Hái chạy  hậu trù.
Mặc Ngọc mới mười tuổi,  hình nhỏ bé vì đau đớn mà co ro . Ta vươn tay banh mí mắt  của nó, quả nhiên  là cảnh tượng .
Ta bảo Lữ Hái kéo rèm cửa, xác định bốn bề   ai  bắt đầu vận chuyển linh lực. Lữ Hái đỡ Mặc Ngọc  dậy,  vươn tay đặt lên vai nó, truyền linh lực .
Chốc lát , Mặc Ngọc ho  một ngụm m/áu đen, mở bừng mắt.
Lữ Hái dung mạo cực kỳ xuất chúng, dù vận y phục vải bố giản dị cũng  che lấp  vẻ  khuynh thành. Bởi , Mặc Ngọc dù m/ù l/òa, lớn lên vẫn phấn điêu ngọc trác, vô cùng thanh tú đáng yêu.
 
editor: bemeobosua
 
Nó khẽ thở dốc, mò mẫm nhào  lòng : "Tiểu Thất tỷ tỷ, cảm ơn tỷ."
Bệnh của Mặc Ngọc vô cùng kỳ lạ. Thuở đó, nửa đêm nó phát bệnh, Lữ Hái chạy khắp nơi tìm tiệm thuốc, nhưng vì  phận góa phụ nên  ai dám cho nàng  cửa. Trong giấc ngủ,  cảm nhận  ma khí, còn  kịp khoác ngoại y  chạy ,  thấy Mặc Ngọc bất tỉnh mới   nguồn gốc ma khí. Lữ Hái  họ từng  binh lính ma tộc bắt ,  khi thoát c/hết trở về, Mặc Ngọc liền hóa thành như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-o-tu-tien-gioi-mo-quan-com-ba-dong/chuong-2.html.]
"Tỷ tỷ, cái  tặng tỷ."
Mặc Ngọc từ trong túi lấy  một miếng gỗ  bùa bình an,  đó khắc nguệch ngoạc mấy chữ – Tuế tuế bình an.
Ta nhận lấy bùa bình an đeo  bên hông, xoa xoa cái đầu nhỏ của nó: "Cảm ơn Mặc Ngọc."
Lữ Hái thở phào nhẹ nhõm, tựa    xuống: 
"A Thất, nhờ  ngươi mà Mặc Ngọc mới sống đến hôm nay. Đại ân đại đức của ngươi với hai  con , chúng  sẽ khắc ghi trong lòng,  gì cần dùng đến chúng  cứ việc ."
 
Ta lảo đảo  dậy, tiêu hao quá nhiều linh lực khiến   choáng váng. Trong mơ hồ,   nhớ đến một vài , một vài chuyện trong tông môn. Vết ấn  cổ tay âm ỉ đau nhức, chuyện của , bọn họ  giúp .
"Hai lão ngoan đồng   chạy   ? Mấy ngày nay  thấy họ."
Ta tựa  tường, bình   thở.
"Yên tâm , hai  họ sẽ  gặp chuyện gì ."
Lữ Hái mỉm , xắn tay áo bắt đầu rửa rau.
"A Thất, tối nay  ăn gì?"
"Giống như hôm qua là ."