Ta - Phế Vật Thật, Nhưng Biết Một Tí Huyền Học Thì Sao? - Chương 141: Mặc Thiên – Đánh không lại thì dùng chiến thuật vòng vèo để trộm về

Cập nhật lúc: 2025-03-27 12:43:15
Lượt xem: 224

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc Thiên ngoan ngoãn đến mức Kiều Hạc tưởng cô ai đó nhập hồn.

Bốn tên tép riu xông lên, trói c.h.ặ.t t.a.y cô.

chút phản ứng nào.

Cứ để mặc trói như cái bánh chưng…

Lúc , lão già nước ngoài ở cổng cũng .

Hắn khoác một bộ đạo bào chẳng thể thống gì, tay lắc lư cái ống quẻ.

Vừa liền tiến thẳng đến mặt Mặc Thiên, cảnh giác quan sát cô.

“Mày là ai? Biết những gì?”

Khả năng tiếng Trung tệ hại, còn kém hơn cả khi xem bói cho Kiều Hạc lúc nãy.

Xem chỉ chăm chăm học mấy câu thuật ngữ bói toán.

Mặc Thiên hờ hững : “ nhiều lắm. Ông hỏi vụ g.i.ế.c , trộm mộ, vượt ngục?”

Một câu mặt lão đạo sĩ Tây lập tức đen .

Cả tràn đầy sát khí.

Thịt bèo nhèo mặt dữ tợn, như thể ăn tươi nuốt sống cô.

Lão nghiến răng chửi, “Bitch! Go to hell!”

Đáng tiếc, Mặc Thiên hiểu.

Không lão đạo sĩ đang tru tréo cái gì.

Cô giơ hai tay đang trói, lắc lắc, “ mệt , để tối hãy thẩm vấn. Trước tiên cứ nhốt .”

Vịt Bay Lạc Bầy

Kiều Hạc: “…”

Có ai tự đề xuất yêu cầu vô lý thế

Vậy thì muộn chút hẵng đến hơn .

Đến sớm như thế, là ở miễn phí đấy

Kiều Hạc thể vạch trần con nhóc lúc .

thì cũng trói .

Anh còn dựa cô để thoát

Nơi nào Ngọa Long, tất Phượng Sồ.

Lão đạo sĩ Tây hình như cũng vấn đề.

Không dính tà gì mà theo lời Mặc Thiên thật.

Ra lệnh cho nhốt cô

Thế là Mặc Thiên và Kiều Hạc, cần động tay động chân, thành công bên trong đạo quán…

Cả hai nhốt trong một căn phòng cửa sổ.

Bên trong trống trơn, đến cả cái ghế cũng .

Mặc Thiên thích nghi nhanh, phòng liền khoanh chân xuống đất.

Không chê bẩn, cũng chẳng sợ lạnh.

xong, hất cằm về phía Kiều Hạc, “Qua đây . Phải đợi đến tối mới ngoài .”

Kiều Hạc đến bên cô, bắt chước xuống.

“Cố ý để bọn họ bắt?”

Mặc Thiên phủ nhận cũng chẳng thừa nhận, chỉ nhàn nhạt : “Trong đạo quán cao nhân bảo hộ, hậu viện , mà cũng đánh .”

Trước đó, ngay khi Mặc Thiên bước đạo quán, cô cảm nhận một kết giới do cao nhân bày .

Giống hệt loại kết giới Vu Kim hôm đó.

Kết giới , cô vẫn nghĩ cách phá giải.

, cô cưỡng ép xông .

Mà dùng chính trong quán để dẫn cô .

Mặc Thiên láu lỉnh nháy mắt với Kiều Hạc: “Chúng cứ . Đợi đến lúc bọn họ tụ tập khóa lễ buổi tối, tập trung đông đủ, sẽ tìm hai con thỏ con, lén mang chúng .”

Kiều Hạc Mặc Thiên, phần ngạc nhiên.

Con nhóc bình thường lúc nào cũng ngốc nghếch lỗ mãng.

Không ngờ đến thời khắc quan trọng, hiểu chiến thuật vòng vèo…

Không tấn công trực diện từ bên ngoài.

Mà thâm nhập nội bộ , đó mới phá giải từ bên trong.

Không ngờ, thật ngờ.

Sáu của cô, nếu ai cũng học một chút mưu lược cương nhu kết hợp, thì nhà họ đến mức tan nát như .

Kiều Hạc nhịn , giơ ngón cái lên khen ngợi:

“Bái phục, bái phục. Mặc Thiên đại sư chỉ pháp thuật cao cường, mà đầu óc cũng thông minh tuyệt đỉnh.”

Lời , Mặc Thiên thuận tai.

Cô đắc ý lắc lư cái đầu: “Học từ đấy. Người bảo là hồ ly già, xem đúng thật.”

Kiều Hạc: “…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/chuong-141-mac-thien-danh-khong-lai-thi-dung-chien-thuat-vong-veo-de-trom-ve.html.]

Nói thẳng mặt như ,

Rõ ràng, trong mắt Mặc Thiên, chẳng gì là .

Cô sửa tư thế khoanh chân của Kiều Hạc, điều chỉnh thành dáng thiền đúng chuẩn.

Sau đó còn vỗ vỗ đầu .

“Hồ ly già chịu khó tu luyện, thể thành tinh.”

Nói xong, cô liền xuống bên cạnh , yên lặng nhắm mắt nhập định.

Kiều Hạc bất đắc dĩ thở dài.

Con nhóc , thông minh quá ba giây.

Quả nhiên, dòng m.á.u nhà họ Cố, thể sửa đổi…

Giữa chừng đến kiểm tra tình hình của họ.

Mặc Thiên ngoan ngoãn tự trói và Kiều Hạc .

Đợi tuần tra khỏi, cô mới tự cởi trói.

Cứ như , hai nhốt trong căn phòng tối om, nhàn rỗi suốt cả một ngày.

Mãi đến lâu đó, Mặc Thiên mới vỗ đùi dậy.

“Đến giờ khóa lễ tối , thôi.”

Cô thật sự cứ thế nghênh ngang bước ngoài.

Thậm chí còn chẳng buồn lén lút tránh né ai.

quả nhiên, đúng như cô , lúc đang là thời gian lễ buổi tối, cả đạo quán bóng .

Hai gặp bất cứ trở ngại nào, thẳng đến chính điện của đạo quán Tây.

Cửa lớn mở toang.

Chỉ thấy bên trong hơn chục đạo sĩ đang quỳ, da trắng, da vàng, cả da đen, ăn mặc chẳng , giống đạo sĩ mà cũng chẳng giống hòa thượng, qua chẳng ai hồn cả.

Hai đứa trẻ cũng ở bên trong.

Thân hình nhỏ xíu, chổng m.ô.n.g lên trời, đầu gần như chôn xuống đất.

Trong điện, đang tụng kinh, giọng yếu ớt rã rời, như mấy ngày ăn uống gì.

Kiều Hạc còn kịp hỏi Mặc Thiên định gì.

Không ngờ cô sải bước tiến thẳng đại điện.

Chạy một mạch đến cái chuông lớn cửa, vung búa chuông lên, “Duang” một tiếng vang trời, chấn động đến mức màng nhĩ vỡ .

Kiều Hạc nhíu mày, xoa xoa tai.

Nói là trộm trẻ con…

Làm ầm ĩ thế là sợ thấy màn trộm tinh vi của cô chắc?

Anh hiểu nổi Mặc Thiên đang nghĩ gì.

Những trong đại điện, càng hiểu.

Bọn họ vốn đang tụng kinh đến mơ màng ngủ gật.

Bất thình lình, một tiếng chuông chấn động vang lên, tim ai nấy suýt nhảy khỏi lồng ngực, tai ong ong dứt.

Mọi đồng loạt đầu .

Gã đạo sĩ Tây từng bắt Mặc Thiên lúc đầu tiên lên.

“Lại là cô! Người , bắt lấy cô !”

dứt lời, đám tử lập tức vung kiếm đào mộc, lao thẳng về phía Mặc Thiên.

Động tác , vô tình giẫm trúng mìn của cô.

Đôi mắt Mặc Thiên chợt trở nên sắc lạnh, trong ánh bừng lên sát khí từng .

Cô đưa hai tay lên trung, nhanh chóng vẽ một đồ hình bát quái.

Khi nét bút cuối cùng thành, bát quái đồ liền phát sáng, hiện lên lơ lửng giữa trung.

Đám giả đạo sĩ cầm kiếm đào mộc, lập tức c.h.ế.t sững.

Vài giây , hét lên: “Đây là ảo thuật! Đừng sợ! Xông lên bắt lấy cô !”

Những kẻ do dự lập tức kích động, một nữa lao về phía Mặc Thiên.

Cô khép mắt .

Miệng lẩm nhẩm chú ngữ.

Giọng vang vọng hư , tựa như đến từ một cõi xa xăm ngoài vũ trụ.

Chỉ vài giây , đám giả đạo sĩ định bắt cô, còn kịp chạm đến mép áo cô, một cơn cuồng phong cuốn bổng lên trời, mạnh mẽ quật thẳng xuống đất.

Cú ngã , hệt như ném từ cao xuống.

Cả đám đồng loạt bò dậy nổi.

Nằm đất lăn lộn, kêu rên oai oái.

Mặc Thiên lạnh lùng giữa bọn chúng.

Giọng chút cảm xúc, tràn đầy uy nghiêm.

“Dám bất kính với Tam Thanh sư tôn, tội đáng chết.”

“Quỳ xuống dập đầu tạ tội với Tam Thanh tổ sư.”

“Dập đầu đến khi nào họ tha thứ cho các ngươi thì thôi.”

Loading...