Ta - Phế Vật Thật, Nhưng Biết Một Tí Huyền Học Thì Sao? - Chương 182: Kiều lão nhị bị lôi dậy giữa đêm

Cập nhật lúc: 2025-04-02 07:45:46
Lượt xem: 236

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đồng Anh Tư cô nhóc cho cứng họng.

Chẳng trách mấy em nhà họ Cố, cứ gặp Mặc Thiên là im thin thít, chẳng giống phong cách nhà họ Cố chút nào.

Thì họ cũng hiểu đạo lý “cây cao đón gió lớn”…

Trước mặt Mặc Thiên, đều bình đẳng.

Dù là ai nữa, cô cũng thể “trừ gian diệt ” một cách thẳng thừng, chừa đường lui.

khi Mặc Thiên sẽ cứu Cố Thiếu Đình, trái tim đang treo lơ lửng của Đồng Anh Tư tạm thời thả lỏng.

Cô nhóc chuyện lúc nào cũng khiến an tâm.

Đường ban đêm thông thoáng, cộng thêm xe cảnh sát hú còi mở đường, tốc độ đẩy lên tối đa.

Sau khi chạy suốt ba mươi bảy phút, cuối cùng họ cũng kịp đến bệnh viện huyện mười hai giờ.

Các bác sĩ cấp cứu đều hoảng hốt.

Chưa bao giờ họ thấy cảnh tượng như .

Nếu cảnh sát báo về phận của mấy phụ nữ, chẳng ai thể đoán đây là những bà tuổi đôi mươi.

lúc chẳng ai rảnh để nghiên cứu nguyên nhân khiến họ lão hóa.

thở của bốn phụ nữ yếu ớt.

Các chỉ cơ thể đều tụt xuống mức an .

Toàn bộ nhân viên trực ca ở bệnh viện huyện đều huy động hết, phân công công việc rõ ràng để tiến hành điều trị.

Trung tâm cấp cứu tuy bận rộn nhưng vẫn trật tự, ai việc nấy, giữ vững tinh thần chiến đấu.

Nhóm cảnh sát lao đến suốt đường dài cuối cùng cũng thở phào, chờ bên ngoài.

Lúc , Mặc Thiên gọi cảnh sát lái xe đó : “Đưa về Thượng Kinh, cần tìm một thứ. Trong vòng mười tiếng về kịp, nếu , lão Nhị cứu .”

Nói xong, cô ngừng một chút, vẻ ngơ ngác, bổ sung: “À, giờ cũng chẳng còn mười tiếng nữa, chỉ còn tới chín tiếng.”

“…”

Mọi đều há hốc mồm.

Thánh sư ơi thánh sư.

đang !

An Tân và Thượng Kinh cách cả một tỉnh, cô dám yêu cầu trong chín tiếng về, còn tìm đồ giữa đường!!!

Ai nấy đều khó, nhưng cũng rằng dù khó vẫn !

Đồng Anh Tư lập tức : “Lên xe , nghĩ cách!”

Tinh thần hành động của cảnh sát quả nhiên dạng .

Vừa dứt lời, đồng loạt chạy về phía xe cảnh sát.

Đồng Anh Tư chạy hai bước, đột ngột dừng , kéo theo “rùa bò” phía .

Cô lôi Mặc Thiên, nhanh chóng nhét cô nhóc trong xe.

Vừa xe, Đồng Anh Tư lập tức hỏi: “Thiên Thiên, em thể vẽ vị trí cụ thể ?”

“Ừ.” Mặc Thiên gật đầu.

Nghe , viên cảnh sát ghế phụ lập tức lấy bản đồ Thượng Kinh, mở rộng mặt Mặc Thiên.

Lần , vẻ mặt Mặc Thiên nghiêm túc hơn nhiều.

Cô chăm chú bản đồ, bấm ngón tay tính toán, lẩm bẩm những câu khó hiểu.

Vài phút , cuối cùng Mặc Thiên cũng dừng , ngón tay chỉ một vị trí bản đồ.

Mọi ánh mắt của cảnh sát đều tập trung chỗ đó.

Nơi Mặc Thiên chỉ, là một khu nhà giàu ở Thượng Kinh, tập trung vô nổi tiếng, quý tộc, tinh quản lý.

Không quá lời khi rằng, chọn ngẫu nhiên một nhà ở đó, cũng đều tài sản chục tỷ.

Chỗ đó, ai mà dám đắc tội chứ…

lúc , cảnh sát chẳng còn để tâm đến chuyện đó.

đắc tội cũng , miễn cứu giáo sư Cố và tổ trưởng Khâu, dù cởi bỏ cảnh phục, họ cũng thấy đáng.

!

Khó khăn nhất bây giờ là.

Đường đến đó, dù theo lộ trình ngắn nhất, điều kiện nhất, một chiều nhanh nhất cũng mất hơn 5 tiếng.

Làm để “bay” về Thượng Kinh, tìm đồ, về cứu !

Đó mới là chướng ngại mắt !

Đồng Anh Tư nghĩ một cách.

Cho một nhóm cảnh sát khác tìm đồ, đó về nửa đường, hai nhóm gặp để tiết kiệm một nửa thời gian.

Đáng tiếc, Mặc Thiên lập tức bác bỏ.

Vì thứ cần tìm, khác lấy

Người lái xe vẫn chạy hết tốc lực.

trong xe, đều im lặng.

Đang lúc ai nấy đều chán nản,

Mặc Thiên đột nhiên vỗ đùi: “Em tìm ai lấy !”

Mọi cho giật , đồng loạt đầu .

Chỉ thấy Mặc Thiên lấy điện thoại từ túi xách , tìm , bấm gọi.

Lúc là đêm khuya.

Chuông điện thoại reo vài , đầu dây bên mới bắt máy, giọng nam trầm thấp vang lên: “A lô?”

“Kiều lão nhị, giúp tìm một thứ!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/chuong-182-kieu-lao-nhi-bi-loi-day-giua-dem.html.]

Mặc Thiên sắp xếp việc chút khách sáo, như thể quên mất chuyện mới hôm cãi với Kiều Hạc.

Thậm chí còn tuyên bố sẽ cứu bố của .

Kiều Hạc im lặng vài giây, chậm rãi hỏi:

“Muốn tìm thứ gì?”

Mặc Thiên :

sẽ gửi địa chỉ cho , khi đến nơi thì gọi video cho , sẽ chỉ chỗ tìm. Tốt nhất là dẫn theo vài , sợ ở đó đông , đánh , cướp đồ.”

Kiều Hạc: “…”

Đây gọi là tìm đồ ?

Chẳng là xông nhà cướp đồ ?

Anh định gì đó, nhưng Mặc Thiên gửi địa chỉ qua.

“Anh nhanh lên, gấp! Thứ đó chỉ lấy , tuyệt đối để khác đụng ! Lấy , mang đến tìm !”

Nói xong, Mặc Thiên “tút” một tiếng, cúp máy luôn.

Căn bản hề nghĩ đến việc hỏi Kiều Hạc xem đồng ý

Kiều Hạc bất lực điện thoại, thở dài một tiếng.

Nửa đêm gọi dậy, đầu óc cứ ong ong.

vẫn kéo chăn xuống giường, quần áo.

Anh địa chỉ Mặc Thiên gửi qua.

Trong lòng dấy lên một dự cảm chẳng lành…

Cái hố mắt , giống như là cô nhóc đào sẵn cho

Diệp Phi lái xe, hướng đến khu Cổ Kim.

Đây chắc chắn là một trong những khu nhà giàu bậc nhất ở Thượng Kinh.

Diệp Phi lái xe, len lén sắc mặt của thiếu gia qua gương chiếu hậu.

Hai ngày nay để tìm bài vị, Kiều Hạc gần như chạy khắp nơi, chẳng chợp mắt chút nào.

Tối nay mới ngủ một lúc, cô Bảy gọi dậy khổ sai!

Người nhà họ Cố thể tự một chút ? Đừng tùy tiện gây phiền phức cho khác chứ!

Trong lòng Diệp Phi đầy oán khí.

“Thiếu gia, lời con nhóc đó! Cô trở mặt là trở mặt, coi mạng của ông chủ như trò đùa. Anh bỏ hàng chục tỷ xây đạo quán cho cô , cô chút cảm kích nào ! Giờ còn nửa đêm bảo cướp đồ, lỡ bắt, nhốt , mà là đó!”

Nhớ việc Mặc Thiên vì mất bài vị mà chịu cứu ông chủ, khiến mong của thiếu gia tan thành mây khói, trong lòng Diệp Phi lửa giận cứ thế bốc lên.

tiếc , sắc mặt Kiều Hạc vẫn bình thản, chẳng thể hiện chút cảm xúc nào.

Anh lười biếng buông bốn chữ:

“Lái xe của .”

Diệp Phi: “…”

Anh thực sự nghi ngờ thiếu gia mắc căn bệnh “não tình yêu” mất

dám .

Chỉ thể nén giận…

Diệp Phi tiếp tục lái xe.

Cứ thế, họ đến nơi mà Mặc Thiên chỉ.

Kiều Hạc gọi video cho Mặc Thiên.

Mặc Thiên nhanh chóng bắt máy. Nhìn thấy gương mặt điển trai nhưng phần mệt mỏi màn hình, Mặc Thiên chăm chú một lúc lâu mới hỏi:

“Sao thế , Diệp Phi lây ?”

Kiều Hạc: “…”

Diệp Phi: “…”

Tiểu thư Mặc Thiên quả nhiên giỏi mắng .

Một mũi tên trúng hai đích, trình độ đạt tới mức thượng thừa.

Cả hai đều im lặng.

Mặc Thiên cũng chẳng để tâm, tiếp tục :

, chuyển camera ngoài, để xem đường.”

Kiều Hạc đáp nhưng theo lời cô, xoay camera.

Mặc Thiên chăm chú đường.

Vừa xem tính toán, chỉ đạo Kiều Hạc hướng nào.

Vịt Bay Lạc Bầy

Khu nhà giàu bình thường, ngoài khó .

Kiều Hạc là ai.

Ở Thượng Kinh, nơi nào tiền, đều sản nghiệp của .

, khu mà Mặc Thiên chỉ dẫn, đối với chẳng khác gì chốn .

Anh theo hướng Mặc Thiên chỉ.

Đi bao xa, Mặc Thiên kêu dừng:

“Ê ê ê, chính là biệt thự , tìm phòng nào ánh sáng đỏ!”

Kiều Hạc chằm chằm căn biệt thự mặt.

Lông mày nhíu chặt.

Đây chẳng là…

Nhà của ngôi nổi tiếng Hứa Dịch Nhiên ?

Loading...