Ta - Phế Vật Thật, Nhưng Biết Một Tí Huyền Học Thì Sao? - Chương 213: Hận cũ thù mới của Vũ Tuyết, một lần nói hết
Cập nhật lúc: 2025-04-05 10:10:09
Lượt xem: 260
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Bạch Dã dứt lời gọi “Tam ca”,
“Bốp!”
Mẹ thẳng tay gõ một phát đầu .
“Con xem nó xứng lên bàn ăn ?”
Bà rõ ràng như thế , Cố Bạch Dã thể hiểu?
Anh khan hai tiếng, vội vàng giơ tay hiệu xin với Tam ca, đó vui vẻ cúi đầu ăn cơm, để tâm đến tình cảnh bối rối của Tam ca .
Cố Nam Cảnh lặng lẽ thằng em , chẳng gì.
Nó qua một câu nhỉ…
Câu là: “Người khó, đừng vạch trần.”
Trước đây, đến nhà vẫn còn thể kiếm miếng cơm.
Bây giờ?
Đến tư cách bàn cũng .
Nếu vì thể chơi trò “bắt ma” với hai nhóc con , sợ rằng cái cửa cũng chẳng nổi.
Mà thật, trò “bắt ma” cũng vui.
Hai nhóc ngày nào cũng vui vẻ hết cỡ.
Chỉ khổ mỗi lão cha quỷ nhốt trong tủ quần áo, gầm giường, những góc xó xỉnh, suốt ngày bắt, đánh, lên án…
Một Cố Nam Cảnh cô đơn trong phòng khách.
Sự náo nhiệt thuộc về khác, cô độc chỉ của riêng .
Trong phòng ăn, cả nhà vui vẻ quây quần.
Gần đây Cố Bạch Dã ngoan ngoãn hẳn.
Lúc nào cũng vợ ơi vợ , vợ gì cũng , thế nên cuối cùng cũng một suất bàn ăn.
So với mấy ông , vượt lên dẫn đầu .
con một khi đắc ý, dễ mất cảnh giác.
Cố Bạch Dã đang ăn, bỗng nghĩ đến tên khốn Kiều Tuấn Phong.
Anh nuốt miếng cơm xuống, nhịn chửi một câu:
“Đáng tiếc moi gì từ miệng thằng Kiều Tuấn Phong! Ê, Thiên Thiên, em xem thử , thằng khốn đó hại nhà chúng ?”
Mặc Thiên: “Không .”
Cô hề dối.
Chỉ tướng mạo thì cha con Kiều Thiên Thắng và Kiều Tuấn Phong thực sự từng phạm tội lớn nào.
Không bọn họ tay với nhà họ Cố.
tướng mạo thể đổi.
Lúc , khi xem tướng Trương Oánh ở nhà họ Cố, Mặc Thiên từng nghĩ bà hiền lành như một tờ giấy trắng, nhưng mới phát hiện đường mệnh mặt bà khác đổi.
Mà cha con họ Kiều…
Dựa bản lĩnh của Lục Liễu sư phụ, che giấu tướng mạo thật của hai cũng chẳng chuyện khó.
Thế nên Mặc Thiên thể .
Cố Bạch Dã càng hiểu nổi.
Anh bực bội “chậc chậc” hai tiếng, khoanh tay ngực, mặt hầm hầm.
“Kiều Tuấn Phong một mực đèn thơm tặng cho Hương Vi, liên quan gì đến . Loại đàn ông chút trách nhiệm như , Hương Vi trúng cái nỗi gì chứ? là đồ bỏ .”
Anh cảm thấy Hương Vi bất bình.
khi những lời lọt tai Vũ Tuyết, cô thấy buồn .
Vịt Bay Lạc Bầy
Cô lạnh nhạt buông bốn chữ:
“Kẻ tám lạng, nửa cân.”
Vũ Tuyết là dịu dàng, lễ độ, bình thường đối xử với ai cũng ôn hòa nhã nhặn.
Hiếm khi năng chua ngoa.
với Cố Hương Vi, cô chẳng giữ ý chút nào.
Năm đó, khi cô cưới Cố Bạch Dã, Cố Hương Vi cố ý gây khó dễ cho cô.
Khi đó, Cố Hương Vi một món thêu tay ba mặt hai lớp cực kỳ quý hiếm.
Loại thêu , ngoài viện bảo tàng , lượng còn sót trong dân gian ít đến mức đếm đầu ngón tay.
Vũ Tuyết may mắn mua nó từ một nghệ nhân thêu già.
Kết quả, Cố Hương Vi vô tình thấy trong phòng việc của cô, lập tức nảy lòng tham.
Khi , Vũ Tuyết thể chuyện, chỉ thể dùng cử chỉ để từ chối.
Hai tranh chấp một hồi…
Cố Hương Vi là cố ý vô tình, liền ngã xuống hồ bơi.
Lập tức, tổ ong vò vẽ nhà họ Cố chọc thủng.
Ngay lập tức, cả nhà huy động một đống , nào là bác sĩ, hộ lý, còn lắp cả hàng rào xung quanh bể bơi…
Dĩ nhiên, nhà họ Cố hề trách Vũ Tuyết.
Ai cũng vẻ rộng lượng: “Không trách em.”
mà Cố Hương Vi tự ngã xuống bể bơi, vốn dĩ chẳng liên quan gì đến Vũ Tuyết, trách thế nào cũng tới cô .
Vũ Tuyết thể , cũng chẳng thể giải thích.
Thế mà đến tận bây giờ, lão Lục nhà họ Cố vẫn nghĩ cô lỡ tay đẩy Cố Hương Vi xuống.
Nhớ chuyện cũ, Vũ Tuyết nghẹn đến nuốt trôi.
Cô đặt đũa xuống, gì nữa.
cái tên mắt như Cố Bạch Dã, còn định thanh minh giúp Cố Hương Vi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/chuong-213-han-cu-thu-moi-cua-vu-tuyet-mot-lan-noi-het.html.]
“Chuyện cây đèn nến, Hương Vi trông vẻ thật sự gì, chuyện chắc con bé…”
“Con bé cái gì mà con bé! Đồ não tàn!”
Tô Như Lan cho thằng con dại dột cơ hội tiếp, ngắt lời ngay tại chỗ.
Từ khi Vũ Tuyết thể , bà càng ngày càng tâm sự với cô nhiều hơn.
Cuối cùng bà cũng hiểu, vì năm đó Tuyết Nhi bỏ trốn.
Thì , đám con trai ngu ngốc nhà bà tạo thành bóng ma tâm lý lớn đến .
Nghĩ đến đây, Tô Như Lan cũng bỏ đũa xuống, trừng mắt Cố Bạch Dã:
“Đồ ngu, con vì năm đó Tuyết Nhi mang thai bỏ ? Vì bỏ thuốc phá thai vitamin của con bé! Mà con thì ? Một chút cũng quan tâm đến vợ ! Tuyết Nhi sợ nhà họ Cố các cô thai, sẽ ép cô phá bỏ đứa bé!”
Cố Bạch Dã sững sờ, chằm chằm Vũ Tuyết, đầy kinh ngạc:
“Sao thể chứ? Nhà gì ai tàn nhẫn như .”
”…”
Sau câu đó, cả bàn ăn đều im lặng.
Chỉ hai nhóc con, đồng thanh đáp lời Lục thúc:
“Chúng cháu, mộ phần một một…”
“To đến vầy ~”
Cố Bạch Dã: “…”
Mà , hai đứa, mệnh của tụi con chắc chắn do nhà họ Cố hại …
Tô Như Lan lão Lục nhà với vẻ ghét bỏ, chỉ tay từ xa:
“Các con bênh vực Hương Vi, bao giờ nghĩ tại tất cả chị dâu trong nhà đều ưa nó ?”
Cố Bạch Dã: “…”
Chuyện thì… bây giờ…
Chuyện chồng nàng dâu hợp, chẳng bình thường …
Dĩ nhiên, lời dám .
Anh suy nghĩ hồi lâu, trả lời , mà sang hỏi Vũ Tuyết về chuyện thuốc phá thai:
“Thuốc phá thai nào? Sao em với ?”
Tại ư…
Vì cũng vô ích.
Vũ Tuyết chằm chằm tên chồng ngốc của .
Nếu năm đó cô với rằng nhà họ Cố hại cô, thì chắc chắn sẽ chỉ đáp một câu:
“Hoang tưởng hại là một bệnh, cần chữa trị.”
hôm nay, chuyện vỡ lở, Vũ Tuyết cũng ngại tính sổ một với .
Trước đây, ai tin những điều kỳ lạ xảy xung quanh cô.
Mãi đến khi Trương Oánh bắt, cả nhà mới chịu tin rằng cô thực sự hại đến câm lặng.
Giờ đây, cô mới thể tất cả.
Cô kể từng chuyện một:
_ Tác phẩm cô sửa chữa xong, tại tự dưng hỏng hóc.
_ Tại cô bỗng dưng xuất hiện nhẫn nam.
_ Vì chỉ đơn giản ăn một bữa với khách hàng, chụp ảnh tung tin là kẻ thứ ba giật chồng.
_ Những lời , những hành động của Cố Hương Vi, gây chia rẽ vợ chồng cô như thế nào.
Từng chuyện, từng chuyện, thể lớn…
tích tiểu thành đại, từng giọt nước cũng thể xuyên thủng đá, từng mũi kim cũng thể mài mòn thanh sắt.
Hôn nhân của họ, thể chịu đựng hết những thử thách liên tiếp ngừng như ?
Cuối cùng, Vũ Tuyết ly hôn.
Thậm chí, cô rõ lý do.
Chỉ là vì… cô quá mệt mỏi.
Trước đây, cô thể .
Sau , cô .
hôm nay, cô thể kìm nén thêm nữa.
Tất cả những gì cô chịu đựng, đều tuôn như nước vỡ bờ.
Nói đến cuối cùng, nước mắt của Vũ Tuyết rơi như chuỗi ngọc trai đứt dây, từng giọt, từng giọt lăn xuống, cách nào ngừng .
Cố Bạch Dã vợ .
Tất cả lời biện hộ cho Cố Hương Vi, đều nuốt ngược họng.
Không còn cách nào nữa.
Trước đây, luôn vô thức đổ hết tội lên Trương Oánh.
Tất cả những chuyện xa, đều là do bà .
Tất cả những điều tồi tệ, đều là của bà .
Trong lòng vẫn luôn một đường ranh giới.
Anh giữ Cố Hương Vi trong vòng an , tiếp tục xem cô như đứa em gái ngây thơ, trong sáng mà yêu thương suốt hai mươi năm qua.
…
Đường ranh giới đó, đang dần sụp đổ.
Dù cố gắng tẩy não chính đến mức nào…
Anh cũng thể tiếp tục giam Cố Hương Vi trong vòng tròn đó nữa.
Hóa … cô sớm đổi .
Chỉ là tỉnh giấc khỏi giấc mộng mà thôi…